- Đến, Tần Thiên.
Hai người kề vai sát cánh hát, giống hệt gặp được tri kỷ, rất tâm ý tương thông, nhưng Tần Thiên nhìn như thế nào đều cảm thấy cái này gọi là ngưu tầm ngưu mã tầm mã.
- Tần Thiên, thế nào, em hát rất êm tai phải không, em cảm giác có thể đập phát chết luôn những ca sĩ ngoài kia, bọn họ hoàn toàn không phải đối thủ của em về ca hát!
Linh Nguyệt rất là hưng phấn chạy tới nhìn Tần Thiên hỏi, một bộ dáng mình là ca sĩ lớn, vô cùng tự tin.
Tần Thiên nhìn cô nàng, rất muốn nói, đại tỷ, cô rõ ràng là chưa từng đi qua xã hội, hát cái dạng này còn không biết xấu hổ nói, thật không biết lấy đâu ra dũng khí. Bất quá Tần Thiên đương nhiên không dám nói như vậy, chỉ có thể gật đầu tán thưởng, giơ ngón tay cái lên khích lệ
- Hì hì, em biết ngay rất êm tai, em ngồi ở bên cạnh anh chuyên môn hát cho anh nghe!
Linh Nguyệt hưng phấn nói
- Em cũng vậy, chúng ta một trái một phải hát cho anh nghe, anh rễ, anh bây giờ có phải cảm giác rất hạnh phúc không!
Triệu Chỉ Vân cũng xích tới, ngồi ở bên phải Tần Thiên bắt đầu gào khóc thảm thiết.
- Anh, các em không có một chút tự mình hiểu lấy sao, còn để cho người sống hay không!
Tần Thiên khóc không ra nước mắt, nhìn về phía chúng nữ, chúng nữ lộ ra ánh mắt đồng tình với hắn, sau đó tiếp tục chơi, hơn nữa dùng ánh mắt cảnh cáo không cho phép qua ngồi gần các cô ấy, dám tới sẽ bị đánh chết.
Tần Thiên chỉ có thể chịu trận ngồi ngốc chính giữa hai người chịu tra tấn, vốn Tần Thiên còn có thể dùng lực che lỗ tai khỏi bị tra tấn, chỉ tiếc hai nữ hát hai câu lại hỏi hai câu, Tần Thiên sợ không nghe thấy làm họ mất hứng, đành phải cường hành chịu đựng.
- Móa, thực hy vọng Microphone nổ!
Trong nội tâm Tần Thiên thầm nghĩ, đầy mặt khó xử.
Hai nữ tra tấn Tần Thiên hơn hai giờ, rốt cục mệt mỏi, dừng lại, Tần Thiên như nhặt được đại xá, liên tục cảm tạ trời xanh mở to mắt.
- Bang bang!
Lúc này, một phục vụ viên bên ngoài gõ gõ cửa thủy tinh, sau đó đi tới, đi đến trước mặt Tần Thiên nói:
- Thiên ca, bên ngoài có hai người nói quen biết đại tỷ, muốn đi vào, anh thấy thế nào!
Vừa dứt lời, Tần Thiên liền chứng kiến hai người đàn ông mang giày da đi tới cửa thủy tinh, một trước một sau, phía trước là một người đàn ông bụng phệ, mang theo kính mắt, đầu đinh, người đằng sau mới nhìn qua giống như vệ sĩ, diện mục hung ác.
- Chính là bọn họ!
Phục vụ viên lập tức nói.
- Ừ, tôi biết rõ, cô đi ra ngoài đi!
Tần Thiên gật đầu nói, phục vụ viên lập tức đẩy cửa đi ra.
Hai người đi tới, chứng kiến trong phòng có rất nhiều mỹ nữ, mắt đều thẳng, nước miếng chảy ròng, vô cùng hèn mọn bỉ ổi, sau đó rất nhanh đi đến chỗ Lâm Hiểu Di bên kia.
- Lâm tiểu thư cùng bạn bè đi chơi nha, không nghĩ tới ở chỗ này gặp được cô, thật sự là duyên phận, không ngại ngồi xuống tâm sự giới thiệu cho tôi về bạn của cô được chứ!
Người đàn ông bụng phệ nhìn Lâm Hiểu Di mê đắm nói, con mắt không ngừng đảo quanh trên người Lâm Hiểu Di cùng những cô gái khác, nói xong cũng muốn ngồi xuống bên người Lâm Hiểu Di.
- Chú ý, xin chú ý!
Lâm Hiểu Di còn chưa nói chuyện, Tần Thiên đã mở miệng trước, lão mập này xem xét là biết không phải vật gì tốt, rõ ràng dưới mắt mình lại không kiêng nể gì dùng ánh mắt hèn mọn bỉ ổi nhìn nữ nhân của mình, cái này không phải là tìm chết sao.
Lão mập nghe được Tần Thiên nói, lập tức quay đầu nhìn sang Tần Thiên, chứng kiến Tần Thiên ngồi ở chỗ kia, có chút kinh ngạc, vừa mới đi vào nơi này chỉ thấy một đám mỹ nữ, cho nên trực tiếp xem nhẹ Tần Thiên, hiện tại mới nhìn rõ ràng Tần Thiên.
- Vị huynh đệ kia, cậu là bạn của Lâm tiểu thư, cậu làm như vậy là không lễ phép, Lâm tiểu thư đều không nói gì, cậu đã cự tuyệt tôi, cậu lấy từ cách gì từ chối giúp Lâm tiểu thư đây.
Người đàn ông mập mạp nhìn Tần Thiên không thoải mái nói, nói xong tiếp tục muốn ngồi xuống.
- Tôi nói không được thì không được, lập tức cút ra ngoài cho tôi, đừng làm cho tôi động thủ!
Tần Thiên lạnh lùng nói.
Người đàn ông mập mạp tức khắc sắc mặt tối sầm, liếc mắt nhìn Tần Thiên, lập tức nhìn về phía Lâm Hiểu Di, ngữ khí khó chịu nói:
- Lâm tiểu thư, xem ra người bạn này của cô không hoan nghênh tôi.
- Đúng vậy, chẳng những không chào đón ông, mà ngay cả tôi cũng không chào đón ông, trong này không có người hoan nghênh ông, làm phiền ông ra ngoài!
Lâm Hiểu Di nhìn người đàn ông mập mạp lạnh lùng nói, thần sắc trên mặt rất không thoải mái.
Người đàn ông mập mạp này gọi là Lưu Đại Năng, là ông chủ của một công ty chế dược, cực kỳ háo sắc, Lâm Hiểu Di vừa mới kế nhiệm Phong Tử lên làm tổng giám đốc công ty giải trí Thiên Hạ mới thành Lập, công ty của Lưu Đại Năng muốn làm một đoạn phim ngắn nhằm tuyên truyền, phát trên sóng truyền hình Hoàng Kim.