Tòa nhà Tín Hợp.
Bên trên sân thượng tám mươi tầng lầu, giờ phút này, gió lạnh mùa đông gào thét, ở nơi cao, gió bấc thổi càng thêm mãnh liệt, tát vào mặt người giống như dao cạo lướt qua, vô cùng đau.
Bên trên rào chắn sân thượng, giờ phút này, hai cô gái bị trói bằng dây thừng, cả người bị dán bên trên rào chắn, treo trên bầu trời tại tầng 88, bị gió thổi lung la lung lay, cực kỳ nguy hiểm, lúc nào cũng có thể té xuống.
Còn bên cạnh, một người đàn ông tóc dài đang ngồi ở bên cạnh rào chắn không ngừng vui đùa với đao.
- Ngươi là ai, vì sao bắt cóc chúng ta, ngươi có ý đồ gì, mau thả chúng ta ra, nếu không chờ anh rễ của ta đến rồi, ngươi nhất định phải chết!
Triệu Chỉ Vân hướng về phía người đàn ông áo đen ngồi ở bên cạnh rào chắn hô, bị xâu ở giữa không trung, một khi dây thừng đứt, té xuống tuyệt đối là nhão nhoẹt, Triệu Chỉ Vân cũng không muốn chết sớm như vậy, mình còn không có chơi chán.
So sánh với Triệu Chỉ Vân kích động, Hàn Thi Vũ thì tương đối bình tĩnh, rất hiển nhiên, người đàn ông này là một gã sát thủ, muốn đối phó Tần Thiên, cho nên bắt các nàng tới uy hiếp Tần Thiên.
- Không muốn chết thì câm miệng cho ta, nếu không ta cho ngươi té từ nơi này xuống!
Người đàn ông nhìn Triệu Chỉ Vân lạnh lùng nói, dao găm sắc bén đặt cạnh sợi dây treo Triệu Chỉ Vân quơ quơ vài cái, làm bộ muốn cắt đứt.
Triệu Chỉ Vân bị người đàn ông uy hiếp, đành phải câm miệng không nói lời nào, trong nội tâm thầm nghĩ, đợi chút nữa Tần Thiên đến nhất định phải bắt lấy tên này hung hăng gõ đánh một trận mới được.
Người đàn ông áo đen nhìn Triệu Chỉ Vân câm miệng rồi, liền ngồi xuống một lần nữa, nhưng vừa ngồi xuống, lại lập tức đứng lên, hai mắt bắn ra hai đạo tinh quang sắc bén đến cửa thang lầu, giờ phút này, nơi cửa thang lầu, một thiếu niên thân cao 1m8 đi ra, mặc một bộ áo khoác ngoài màu xám, thần sắc lạnh nhạt.
- Tần Thiên, ngươi rốt cuộc đã tới!
Người đàn ông áo đen chứng kiến Tần Thiên, thần sắc vô cảm trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, hơi âm lãnh, nhìn qua có chút đắc ý.
Tần Thiên đi tới, nhìn thoáng qua hai nữ bị treo ở bên ngoài, ánh mắt xiết chặt, nhưng cũng không nói gì thêm, một lần nữa nhìn về phía người đàn ông:
- Ngươi là sát thủ Thiên Đường.
- Đúng vậy, hôm nay, ngươi phải chết trên tay của ta, yên tâm, ta sẽ không để cho một mình ngươi chết, ta sẽ để cho bọn họ cùng chết với ngươi!
Người đàn ông áo đen nhìn Tần Thiên âm hiểm cười nói, dao găm trong tay đã phóng tới dây thừng treo hai người Hàn Thi Vũ, sắc mặt Tần Thiên tức khắc đại biến, nhưng mà đã trễ.
- XÍU... UU!!
Dao găm sắc bén trực tiếp cắt đứt dây thừng, trong chớp mắt hai nữ đã rơi xuống phía dưới.
- Cứu em, Tần Thiên!
- Anh rễ!
Hai nữ đồng thời hô to.
- Không!
Tần Thiên không cần suy nghĩ, trong chớp mắt nhào tới hướng hai nữ, nhưng bị người đàn ông áo đen đánh giết đi qua, cực kỳ nhanh chóng.
- XÍU... UU!!
Tần Thiên trực tiếp tránh được hắn, thả người nhảy xuống dưới lầu, để cho người đàn ông áo đen đều cảm thấy ngoài ý muốn, Tần Thiên rõ ràng nhảy xuống.
Người đàn ông áo đen lập tức nhìn lại sân thượng phía dưới, nhưng tốc độ rơi xuống của ba người quá là nhanh, trong đêm tối căn bản thấy không rõ lắm.
- Không nghĩ tới sẽ như vậy mà chết mất rồi, không có ý nghĩa!
Người đàn ông áo đen lắc đầu, cho rằng Tần Thiên té xuống như vậy tất nhiên chết rồi, dù sao đây chính là tầng 88, cho dù là tu luyện giả té xuống cũng sẽ chết, trừ phi là tu luyện giả cảnh giới sáu sao, đã đạt đến cảnh giới ngự không phi hành, nếu không tuyệt đối tử vong.
Nhưng thực lực Tần Thiên hiển nhiên là còn không có đạt tới cảnh giới sáu sao, cho nên hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Đáng thương!
Người đàn ông áo đen nhẹ nhàng nói một câu, lập tức chuyển thân chuẩn bị đi xuống từ cửa thang lầu, nhưng khi hắn quay người lại trong chớp mắt, cả người đều sửng sờ, một bộ dáng kinh hãi, đầy mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn phía trước, bởi vì trước mặt của hắn, Tần Thiên đứng ở nơi đó, bên người còn có hai đại mỹ nữ, đương nhiên đó là Hàn Thi Vũ cùng Triệu Chỉ Vân vừa mới té xuống.
- Như thế nào... Làm sao có thể, các ngươi không phải té xuống rồi, làm sao có thể còn sống, các ngươi là người hay quỷ!
Người đàn ông áo đen nhìn Tần Thiên nói chuyện đều bắt đầu cà lăm, hiển nhiên là bị sợ rồi, rõ ràng từ nơi cao rơi như vậy rơi xuống không đến một phút đồng hồ lại xuất hiện phía sau hắn, đây là người sao, hay là hắn hoa mắt.
Người đàn ông cố gắng mở trừng hai mắt, phát hiện ba người Tần Thiên trước mắt vẫn tồn tại, hiển nhiên không phải hoa mắt, đúng là sự thật.