Tần Thiên nhìn Tống Thiến, hiển nhiên Tống Thiến không ưa thích người chú ruột này!
Xác thực như thế, người này gọi là Tống Chấn Hoa, là em ruột của Tống Chấn Đông, năm đó là một trong những cổ đông của tập đoàn Tống thị, nhưng vì thích đánh bạc như mạng, hoang dâm vô độ, nên lấy cổ phần của mình đi đánh bạc, kết quả thua mất cả chì lẫn chài, vì vậy tìm Tống Chấn Đông đòi tiền.
Lần một lần hai Tống Chấn Đông trả nợ cho, nhưng số lần càng nhiều Tống Chấn Đông cũng tức giận, hơn nữa, mức nợ cực lớn, động cái là hơn một ngàn vạn, có một lần còn thua ba tỷ, Tống Chấn Đông bị giày vò, từ nay về sau không bao giờ cho Tống Chấn Hoa tiền nữa.
Tống Chấn Hoa không chiếm được tiền, còn khóc lóc om sòm vô lại, phương pháp gì đều dùng, một năm trước còn cầm đao kề trên cổ Tống Thiến uy hiếp Tống Chấn Đông, cuối cùng bị Tống Chấn Đông đuổi đi nước Mỹ, không nghĩ tới nhanh như vậy đã trở lại rồi.
Người chú này cho Tống Thiến ấn tượng đầu tiên là trở về đòi tiền, chỉ cần cha cô chết đi, Tống Chấn Hoa tất nhiên là muốn trở về tranh giành một số di sản.
- Tiểu Thiến, không nghĩ tới một năm không gặp, cháu lớn lên càng ngày càng xinh đẹp rồi, đại cô nương, so với minh tinh còn xinh đẹp hơn, trong nội tâm của chú rất cao hứng!
Tống Chấn Hoa nhìn Tống Thiến cười tủm tỉm đi tới, thò tay muốn sờ mặt Tống Thiến, nhưng bị Tống Thiến lắc mình né tránh, kết quả tay treo ở giữa không trung, rất là xấu hổ, Tống Chấn Hoa đành phải cười mỉa một chút, thu tay về.
- Chú à, nơi này không có chuyện của chú, chú trở về đi!
Tống Thiến không cho Tống Chấn Hoa chút mặt mũi nào, trực tiếp đuổi hắn đi trước mặt mọi người, để cho hắn rất xấu hổ, cực kỳ căm tức, nhưng vẫn tận lực bảo trì khuôn mặt tươi cười.
- Tiểu Thiến, cháu nói như vậy làm chú rất đau lòng, tại sao lại nói là không có chuyện của chú, cha cháu chết rồi, mẹ của cháu cũng mất, trên cái thế giới chỉ còn hai người chúng ta còn có quan hệ huyết thống, chúng ta là thân nhân, làm sao có thể nói không có, chú biết rõ cháu trước kia có thành kiến đối với chú, chú trước kia xác thực không tốt, nhưng một năm chú ở nước Mỹ đã khác rồi, không còn là kẻ nghiên cờ bạc không học vấn không nghề nghiệp trước kia nữa, lần này đại ca gặp chuyện không may, về sau chú sẽ tới chiếu cố cháu.
Tống Chấn Hoa nhìn Tống Thiến cười nói.
Tống Thiến lại không có nể mặt mặt chút nào, nói thẳng:
- Tần Thiên, Kiều Hi tỷ tỷ, chúng ta đi bệnh viện!
Nói xong Tống Thiến trực tiếp đi lên xe, Kiều Hi cùng Tần Thiên cũng theo ở phía sau, thuận tiện gọi điện thoại báo động, để cho cảnh sát đến xử lý chuyện bên này.
Tống Chấn Hoa ở phía sau nhìn cực kỳ căm tức, oán hận nhìn thoáng qua Tống Thiến rời đi, lập tức chuyển thân lên xe.
- Đuổi theo bọn hắn, đi bệnh viện!
Tống Chấn Hoa phân phó với lái xe nói. ...
Bệnh viện nhân dân thành phố Thiên Nam, nhà xác.
- Cha, cha cam lòng vứt bỏ tiểu Thiến một người trên thế giới này sao, ô ô ô... !
Tống Thiến nhìn Tống Chấn Đông chết đi trước mặt, nhịn không được ghé vào bên trên thi thể lạnh lẽo của Tống Chấn Đông khóc rống lên.
Tần Thiên ở bên cạnh nhìn xem, không nói gì, mặc kệ do Tống Thiến khóc.
Bên ngoài trên hành lang, Kiều Hi cùng một người đàn ông mặc âu phục nói mấy thứ gì đó.
- Kiều quản gia, hiện ở công ty đang là một mảnh hỗn loạn, rất nhiều cổ đông muốn tuyển cử làm tân chủ tịch, cô xem làm sao bây giờ!
Người đàn ông mặc âu phục sốt ruột nhìn Kiều Hi nói, người này là thư ký của Tống Chấn Đông khi còn sống, Tống Thiến hai người vừa về đến, hắn lập tức tới tìm Kiều Hi rồi.
- Ừ, tôi đã biết, cậu đi gọi luật sư Trương đến, để cho hắn lấy ra di chúc của chủ tịch, đợi chút nữa cùng tôi đi công ty!
Kiều Hi nhìn người đàn ông nói.
- Tốt, tôi lập tức đi!
Người đàn ông nói xong nhanh chóng rời đi.
Kiều Hi thì chuyển thân đi vào bên trong nhà xác, nói rõ sự tình cùng Tần Thiên, lập tức đi tới Tống Thiến.
- Tiểu thư, đừng khóc, chủ tịch đã đi rồi, nhưng cơ nghiệp mà người lưu lại vẫn còn, cần cô đi kế thừa, hiện ở công ty đang là một mảnh hỗn loạn, cần cô đi chấp chưởng quyền hành, nếu không toàn bộ tập đoàn Tống thị sẽ sụp đổ!
Kiều Hi nhìn Tống Thiến nói.
- Tôi mặc kệ, sụp đổ thì sụp đổ, để cho nó tan rã đi, chính là cái công ty này hại chết cha tôi!
Tống Thiến thương tâm nói, Kiều Hi nhìn xem rất khó xử, không biết nào khuyên bảo Tống Thiến như thế nào cho tốt, chỉ có thể quăng ánh mắt hướng về phía Tần Thiên.
Tần Thiên nhẹ gật đầu, đi tới Tống Thiến:
- Cha của cô đã chết đi, người chết không thể sống lại, trước kia có cha của cô chiếu cố cô, nhưng bây giờ cô nhất định phải học chiếu cố chính mình, cô phải bắt đầu kiên cường, sống sót thật tốt, tôi nghĩ đây cũng là nguyện vọng của cha cô, bộ dạng cô như vậy, cha của cô trên trời có linh cũng sẽ không an tâm, nghe lời của tôi, trước đi công ty ổn định cục diện, sau đó lại nghĩ biện pháp tìm ra hung thủ, giúp cha của cô báo thù!
Tần Thiên nhìn Tống Thiến nói.