- XÍU... UU!!
Tống Chấn Hoa đang đi dạo, tản bộ, đột nhiên từ bên ngoài bay vào một đạo ánh sáng, trong chớp mắt chui vào trong não Tống Chấn Hoa.
- Ah, đau quá!
Tống Chấn Hoa tức khắc ôm đầu bắt đầu kêu thảm thiết, té trên mặt đất không ngừng lăn qua lăn lại, toàn thân không ngừng phát run.
Ước chừng giằng co một phút đồng hồ, Tống Chấn Hoa ngừng lại, đứng lên từ trên mặt đất, sắc mặt trắng bệch một mảnh, lạnh như băng.
- Hừ! Tần Thiên. Ta nhớ kỹ các ngươi rồi, ta nhất định sẽ cho các ngươi chết! Tống Chấn Hoa đột nhiên mở miệng lạnh lùng nói, trên người tản mát ra một cổ khí thế vô hình, cùng Tống Chấn Hoa lúc trước hoàn toàn khác nhau. ...
Ngày hôm sau.
Mới vừa buổi sáng, Tần Thiên đã tỉnh, mở mắt ra đã chứng kiến Thiên Hà nằm sấp trên người mình ngủ say, không mảnh vải che thân, da thịt như mỡ dê, giàu có co dãn, nhìn để cho người tim đập không thôi.
- Tần Thiên, anh tỉnh rồi!
Thiên Hà nhìn Tần Thiên, sắc mặt khẽ biến thành hơi đỏ lên, nhớ tới buổi tối hôm qua cùng Tần Thiên đại chiến một trận, sắc mặt của nàng càng đỏ hơn.
- Ừ, lão bà, em thật sự càng ngày càng xinh đẹp rồi, để cho anh xem thật kỹ xem!
Tần Thiên nói xong liền trèo lên Thiên Hà, đặt Thiên Hà ở dưới thân, bắt đầu vận động buổi sáng.
Một mực chiến đấu đến Kiều Hi đến gõ cửa hai người mới ngừng lại.
Hôm nay là thời gian đưa tang cho Tống Chấn Đông, vào lúc giữa trưa 12h, đoàn xe đại quy mô đưa quan tài đến nơi hoả táng mà đi, đưa Tống Chấn Đông đi hoả thiêu.
Hoả thiêu cùng an táng tốt về sau, thời gian đã là ba giờ chiều, cả đám vội vàng chiêu đãi tân khách, một mực bận đến hơn năm giờ chiều gần sáu giờ, trời đã tối rồi, mới làm xong tất cả công việc, đã có thể nghỉ ngơi.
- Thế nào, tiểu Thiến không có sao chứ!
Kiều Hi nhìn Tần Thiên lo lắng hỏi.
- Không có việc gì, chỉ là quá thương tâm, khóc mệt rồi, có chút mất sức, nghỉ ngơi một chút thì tốt rồi, cô cũng đi nghỉ ngơi một chút đi, bận một ngày cũng cảm thấy mệt, thấy buồn, còn lại giao cho người hầu thì tốt rồi!
Tần Thiên nhìn Kiều Hi nói.
- Ừ, cậu cũng vậy!
Kiều Hi nói xong quay người rời đi.
Tần Thiên nhìn Kiều Hi rời đi, lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Dư Kiều.
- Này, hôm nay em ở đâu phát hiện Tống Chấn Hoa đấy, hiện tại có tìm được nơi hắn đặt chân cụ thể hay không!
Tần Thiên nhìn điện thoại hỏi.
- Tại cửa ra vào khu biệt thự Giang Nam mới xây mà phát hiện, về sau tiến vào bên trong khu biệt thự, không có trở ra, em phái hai tình báo đi vào cũng đã mất đi liên hệ, đoán chừng đã chịu độc thủ rồi, em chuẩn bị tự mình đi nhìn xem!
Dư Kiều tại điện thoại bên kia nói.
- Không cần, anh đi nhìn một chút, em đừng đi, cứ như vậy trước!
Tần Thiên nói xong liền cúp điện thoại, lập tức đến bên ngoài, Khởi động xe của Tống gia, nhanh chóng đến khu biệt thự Giang Nam mới xây bên kia.
Chỉ chốc lát, Tần Thiên đã tới nơi, trực tiếp lái xe tiến vào bên trong, ngừng tốt xe, Tần Thiên phóng xuất nguyên thần của mình ra, tìm kiếm tu luyện giả trong này.
Bởi vì hai nhân viên tình báo đều là tu luyện giả, người bình thường không cách nào giết chết hai tình báo viên đấy, Tần Thiên kết luận bên cạnh Tống Chấn Hoa tất nhiên còn có tu luyện giả tồn tại, chỉ cần tìm được tu luyện giả liền có thể tìm được Tống Chấn Hoa rồi.
Hơn 10 phút sau.
Tần Thiên tìm xong toàn bộ cư xá, lại không có phát hiện có bất kỳ tu luyện giả, không cách nào tìm được Tống Chấn Hoa, không có biện pháp, Tần Thiên đành phải tiến đến phòng an ninh hỏi bảo an rồi.
Bất quá bảo an cũng không phối hợp Tần Thiên, Tần Thiên dứt khoát đánh ngất xỉu rồi toàn bộ bọn hắn, sau đó đem hôm nay Tống Chấn Hoa đi ra đoạn thời gian kia thu hình lại điều đi ra, rất nhanh liền đã tìm được Tống Chấn Hoa.
Tần Thiên lập tức xem toàn bộ ghi hình của cả khu biệt thự, thoáng cái đã tìm được chỗ ở của Tống Chấn Hoa.
- Khu D tòa nhà 18! Rất tốt, Tống Chính Hoa, hôm nay tôi sẽ cho ông lên đường!
Tần Thiên nói xong cả người liền như cơn gió đến biệt thự chỗ Tống Chấn Hoa ở, thoáng cái là đến.
Tần Thiên trực tiếp nhảy lên lầu hai, đi vào bên trong.
Đi vào biệt thự về sau, lại phát hiện trong phòng một người đều không có, Tống Chấn Hoa không biết chạy đi nơi nào.
- Như thế nào có mùi máu tươi!
Tần Thiên nhíu mày, lập tức đi theo phương hướng mùi máu tươi bay đến, đi tới trước mặt phòng tắm.
Cửa phòng tắm đóng chặt lại, Tần Thiên thò tay trực tiếp đẩy ra, lập tức chứng kiến thi thể hai cô gái máu chảy đầm đìa xuất hiện ở trên mặt đất phòng tắm, máu tươi đầy đất, bị lăng nhục, vết máu đều biến thành màu đen đóng vảy rồi, hiển nhiên, thời gian tử vong không ngắn.
Tần Thiên tra nhìn một chút, hai thi thể đều là người của Bách Hoa Tông.
Tần Thiên lập tức lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại ra ngoài, nói cho Dư Kiều, người cô ấy phái đi ra đã bị chết.
Nói chuyện điện thoại xong, Tần Thiên chuẩn bị ra ngoài, giao nơi này cho cảnh sát, nhưng mới vừa lên đến lầu hai, nhận được điện thoại của Kiều Hi.
- Tần Thiên, mau trở lại, chúng nữ bị Tống Chấn Hoa bắt cóc rồi, ở bên trong khu biệt thự!
Kiều Hi ở đầu điện thoại bên kia hô lớn.
- Không tốt, đã xảy ra chuyện!
Tần Thiên không nói hai lời, lập tức chạy ra ngoài...