- Vậy thì tốt, hôm nay khách nhân nhiều lắm, đúng thật không có thời gian mời mọi người, hai người có thể đi dạo trong tiệm một chút, vừa ý quần áo nào cứ nói với dì một tiếng, tặng cho hai người!
Hà Tuệ Linh nói xong liền chạy đến bên ngoài.
Đồng Văn Văn thì cầm ấm trà pha trà cho hai người, trong mùa đông, uống một chén trà nóng là không còn gì tốt hơn.
Ba người tại trong phòng nghỉ vừa uống trà vừa nói chuyện phiếm, hàn huyên một hồi, Đồng Văn Văn liền dẫn hai người đi dạo quanh tiệm bán quần áo của Hà Tuệ Linh, cửa tiệm này tổng cộng năm tầng, sấp sỉ hơn 2000m2, y phục từ khi vừa sinh ra đến chín mươi tuổi đều có.
- Tiêu Du tỷ, chị mặc thử mấy bộ nhìn xem, đây chính là áo khoác ngoài style mới, dùng sợi tổng hợp may thành, chất lượng cũng không kém!
Đồng Văn Văn cầm lấy một bộ áo khoác ngoài màu xám đưa cho Tiêu Du, để cho Tiêu Du thử xem.
- Tần Thiên, cậu mặc cái này, cái áo da này cậu mặc lên khẳng định đẹp mắt!
Đồng Văn Văn lại cầm một kiện áo da đưa cho Tần Thiên, mình cũng cầm một kiện áo len màu hồng phấn bắt đầu thử...
Ba người ở trong tiệm đợi đến buổi tối, bởi vì Hà Tuệ Linh muốn mời hai người Tần Thiên ăn cơm, cho nên Tần Thiên gọi điện thoại cho cha mẹ thông báo một tiếng, sau đó đến nhà Hà Tuệ Linh, trên nửa đường ghé qua chợ bán thức ăn mua chút ít đồ ăn.
Rất nhanh, đã đến nhà Hà Tuệ Linh.
Hà Tuệ Linh để cho ba người ở phòng khách nghỉ ngơi một chút, mình thì đi chuẩn bị cơm tối, Tiêu Du liền đi theo hỗ trợ, còn lại Tần Thiên cùng Đồng Văn Văn ở đại sảnh.
Đồng Văn Văn nhìn Tần Thiên, vang lên những lời Tiêu Du nói trong quán cà phê kia, tức khắc sắc mặt đỏ lên một hồi.
- Cái kia... Tần Thiên... Anh đi theo tôi, đến phòng tôi đi, tôi cần nói một ít chuyện!
Đồng Văn Văn nói xong kéo Tần Thiên đi lên lầu hai.
- Chuyện gì, thần bí như vậy!
Tần Thiên hỏi, Đồng Văn Văn lại không trả lời, kéo Tần Thiên trực tiếp lên lầu hai, đi vào bên trong phòng của cô, tiện tay khóa trái cửa lại.
- Chuyện gì!
Tần Thiên nhìn Đồng Văn Văn khóa trái cửa, cảm giác rất là kỳ quái.
Đồng Văn Văn vẫn không trả lời, nhìn Tần Thiên, sắc mặt đỏ càng lợi hại, hít một hơi thật sâu, đột nhiên nhào vào trong ngực Tần Thiên, ôm chặt lấy Tần Thiên, sau một khắc, miệng anh đào của Đồng Văn Văn hôn lên bờ môi Tần Thiên, rất là chủ động vươn cái lưỡi nhỏ thơm tho vào tận cùng bên trong miệng Tần Thiên.
Tần Thiên không nghĩ tới Đồng Văn Văn đột nhiên chủ động như vậy, tức khắc có chút phát mộng, sau khi phục hồi tinh thần lại, cái lưỡi nhỏ của Đồng Văn Văn đã cùng quấn lấy đầu lưỡi của hắn, trong chớp mắt làm dục vọng của hắn cháy lên.
Bất quá Tần Thiên cũng không có cùng Đồng Văn Văn hôn môi, mà là một tay tách Đồng Văn Văn ra, nhìn sắc mặt Đồng Văn Văn đỏ lên hỏi:
- Chuyện gì xảy ra!
- Tần Thiên, em thích anh, em muốn trở thành nữ nhân của anh!
Đồng Văn Văn nhìn vào mắt Tần Thiên, rất nghiêm túc nói.
Trên mặt Tần Thiên không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, tại thành phố Quang Châu, mình cùng Đồng Văn Văn xác thực có nhiều chuyện mập mờ, nhưng Tần Thiên cũng không nghĩ thu lấy Đồng Văn Văn, sau khi đến Đế Đô, thì càng không có nghĩ tới phương diện này rồi, bởi vì hắn phải đối mặt sự tình càng thêm nghiêm trọng, Tần Thiên không có tâm tình tán gái.
Tuyệt đối không nghĩ tới Đồng Văn Văn rõ ràng chủ động tỏ tình với mình.
Tần Thiên nhìn Đồng Văn Văn, cười cười nói:
- Cô xác định muốn làm nữ nhân của tôi sao, tôi cũng không chỉ có một nữ nhân, tôi có rất nhiều nữ nhân đấy, cô chịu được sao.
- Em có thể!
Tần Thiên vừa nói xong, Đồng Văn Văn không cần suy nghĩ liền khẳng định, nói tiếp:
- Tiêu Du tỷ đã nói cùng em, anh có rất nhiều nữ nhân, em không quan tâm, chỉ cần anh thích em, yêu em, em sẽ giao mình cho anh!
Đồng Văn Văn nói xong trực tiếp cởi áo lông trên người mình ra, chỉ còn lại có một chiếc áo sơ mi cổ tròn, Đồng Văn Văn còn muốn cởi tiếp, nhưng lại bị Tần Thiên ngăn trở.
- Không cần phải đáp ứng tôi nhanh như vậy, đi theo tôi rất nguy hiểm đấy, lúc nào cũng có thể có nguy hiểm đến mạng sống, tôi không phải nói giỡn, cô phải suy nghĩ kỹ càng!
Tần Thiên nói.
- Mặc kệ có bao nhiêu nguy hiểm, em đều muốn thành nữ nhân của anh, trong lòng của em đã chứa không nổi người khác, anh không quan tâm em, cả đời em sẽ không lấy chồng!
Đồng Văn Văn quật cường mà nói.
Tần Thiên nhìn Đồng Văn Văn, không nói gì, thò tay nâng khuôn mặt Đồng Văn Văn lên, chậm rãi hôn xuống môi anh đào của nàng, bờ môi hai người trong chớp mắt tiếp xúc lại với nhau, chậm rãi mà hôn.
Hôn hơn một phút đồng hồ, Tần Thiên liền tách bờ môi Đồng Văn Văn ra.
- Tốt, từ hôm nay trở đi, từ giờ khắc này bắt đầu, em chính nữ nhân của Tần Thiên rồi, về sau mặc kệ phát sinh chuyện gì anh cũng sẽ ở bên cạnh em, sẽ không để cho em bị nửa điểm tổn thương.
Tần Thiên nhìn Đồng Văn Văn rất nghiêm túc nói.
Đồng Văn Văn lập tức cao hứng nhẹ gật đầu, sau đó thẹn thùng nhìn Tần Thiên nói:
- Cái kia... Chúng ta lúc nào, làm cái kia!
- Như thế nào, đã đợi không kịp sao!