Tần Thiên ngay lập tức đứng dậy, nhìn qua phương hướng người theo dõi, không có vật gì, dấu vết bước chân trên mặt đất cũng không có, phải biết, tuy rằng có thể tàng hình, nhưng trên mặt đất vẫn phải lưu lại dấu vết, đằng này dấu vết của người theo dõi kia đều không có, quá kỳ quái.
- Móa... đấy, chẳng lẽ gặp được quỷ rồi? Một chút dấu vết đều không có, không được, mình phải điều tra rõ ràng mới được.
Tần Thiên thầm nghĩ, lập tức một lần nữa phóng khí tức của mình ra ngoài.
Ngay lập tức, người theo dõi phát hiện Tần Thiên, một lần nữa hướng đến Tần Thiên, ánh mắt vẫn oán độc.
Tần Thiên cẩn thận nhìn chằm chằm vào mặt đất, một dấu chân đều không có, vô cùng kỳ dị, chẳng lẽ đối phương chân không chạm đất, biết bay sao.
- Cao thủ sáu sao mới có thể bay, chẳng lẽ theo dõi mình là một cao thủ sáu sao? Khả năng không lớn. Cao thủ sáu sao còn không đến nổi mình không thể phát hiện.
Tần Thiên thầm nghĩ, cảm thấy vô cùng nghi hoặc.
- Chủ nhân, tôi cảm thấy cái này hơn phân nửa không phải là người, mà là một loại linh hồn bám theo ngài!
Babaca mở miệng nói.
- Linh hồn? Nói như thế nào?
- Thật giống như oán linh lần trước, chúng ẩn nấp trong không khí, chỉ cần chúng không hiện ra, ngài nhìn không ra, không phát giác, cho nên ngài mới không phát hiện được tung tích của bọn nó!
Babaca nói.
- Là như thế sao? Ta trực tiếp dùng Nguyên Thần Chi Lực giết chết nó là được!
Nguyên Thần Chi Lực đối với oán linh có uy hiếp rất lớn, oán linh sợ nhất chính là tu luyện giả có Nguyên Thần chi lực cường đại.
Nghĩ tới đây Tần Thiên chuẩn bị lợi dụng Nguyên Thần Chi Lực giết chết người theo dõi này, nhưng Tần Thiên phát hiện không thế, bởi vì người theo dõi trôi nổi bất định, rất khó bắt được vị trí chuẩn xác của nó, rất phiền toái.
- Phải nghĩ ra biện pháp mới được!
Tần Thiên âm thầm cân nhắc, thế nào mới có thể bắt được chuẩn xác vị trí người theo dõi.
Đột nhiên, Tần Thiên nghĩ đến một biện pháp, dẫn người theo dõi về trong nhà, để cho Tiêu Du giúp mình, lợi dụng hai người có linh hồn lực cường đại vây bắt nó.
- Đúng, như vậy!
Nghĩ tới đây, Tần Thiên ngay lập tức đi ra ngoài, chuẩn bị về nhà.
Nhưng hắn phát hiện, khí tức của người theo dõi đột nhiên biến mất, còn đang nghi hoặc, đột nhiên thấy một bà lão bán trái cây đi về phía Tần Thiên, trong tay nắm chặt dao găm, tốc độ phi thường nhanh, tốc độ kia không phải là tốc độ của một bà già nên có.
- Nó đã bám vào người!
Tần Thiên thầm nghĩ.
Bà cô kia cầm dao găm đâm tới Tần Thiên, Tần Thiên tùy ý bà ám sát, tránh cũng không tránh, trong lòng ngược lại cao hứng, vốn đang bắt không được ngươi, hiện tại ngươi bám vào người, vậy thì dễ xử lý.
- Đinh!
Dao găm của bà bị Tần Thiên đưa tay ngăn lại, đâm vào bàn tay hắn giống như đâm vào tấm thép, phát ra tiếng vang giòn.
Oán linh hiển nhiên không ngờ thân thể Tần Thiên lại như sắt thép.
- Mày chết đi!
Đột nhiên Nguyên Thần Chi Lực của Tần Thiên trong chớp mắt chui vào trong thân thể của bà lão, đi vào linh hồn của bà, liếc mắt đã thấy được một thứ màu đỏ như máu lưu lại trên linh hồn của bà, đang muốn đào tẩu, thấy Tần Thiên đến, bị hù gần chết.
- Mày chết đi!
Linh hồn chi lực của Tần Thiên trong chớp mắt biến thành một bàn tay linh hồn lớn trực tiếp kéo nó ra từ trong linh hồn của bà lão.
- Bành!
Trong chớp mắt, oán linh trực tiếp nổ tung.
- Lão tử còn không có động thủ đây, ngươi trước đã tự sát!
Tần Thiên phiền muộn, vốn nghĩ muốn mượn cơ hội tìm hiểu thêm thức hải của oán linh, nhìn xem có thể tra được manh mối hay không, không có nghĩ đến oán linh sẽ tự bạo.
- Chủ nhân, nó không phải tự sát, nó bị người khống chế tự bạo, hiển nhiên có người ở sau lưng muốn hại ngài, phái oán linh theo dõi ngài, nhưng bị ngài phát hiện, sợ bị tiết lộ hành tung nên khống chế oán linh tự sát!
Babaca giải thích.
- Thật sao? Móa... là ai muốn giết ta, các đại gia tộc?
Tần Thiên nghĩ đến tất cả đại gia tộc, bởi vì ở Đế Đô, muốn giết chết hắn là các đại gia tộc.
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên bà lão trước mặt kêu lớn.
- Lưu manh, cậu ban ngày ban mặt dám sờ tay ta, muốn vô lễ với ta, cứu mạng, vô lễ, vô lễ!
Bà lão căng cổ họng hô to.
- Mẹ kiếp, lão tử vất vả cứu bà, ngu muội, bộ dạng này của bà, quỷ mới thèm vô lễ với bà!
Tần Thiên mắng to một câu, bỏ tay ra, trong chớp mắt biến mất.