Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1152 - Chương 1157: Thẩm Vấn (2)

 Chương 1157: Thẩm Vấn (2) Chương 1157: Thẩm Vấn (2) Chương 1157: Thẩm Vấn (2)

Tần Thiên vừa hỏi, nguyên một đám không nói gì, trong lòng Tần Nhậm thầm nghĩ không tốt, còn bọn người Tần lão gia tử lại cao hứng.

- Tôi... Chúng tôi hỏi người khác, người nọ nhìn thấy nên nói cho chúng tôi biết!

Anh của Tần Linh vội nói, trên trán đều toát ra mồ hôi lạnh.

- Thật sao, tốt, vậy ai là người đã nói cho các người biết Tần Linh đang ở đây!

- Rất tốt!

Tần Thiên nhìn mấy người, bỗng nhiên thân hình khẽ động, rất nhanh phóng tới mấy người, rất nhanh ra tay, trực tiếp đem mấy người này toàn bộ đều đánh bại, đã hôn mê.

- Ngươi làm gì, Tần Thiên!

Tần Nhậm hô to, bọn người Tần lão gia tử nhìn Tần Thiên cũng không hiểu rõ, không biết Tần Thiên muốn làm gì.

- Tam gia gia, không cần khẩn trương, con chẳng qua muốn biết đáp án chính xác mà thôi, nhưng vì để tránh cho bọn hắn thông đồng, con tạm thời muốn đưa bọn họ đánh ngất, người yên tâm, bọn họ không có gì nguy hiểm, con sẽ làm cho bọn họ tỉnh lại!

Tần Thiên cười cười, sau đó bắt một tên bên trong.

- Thái gia gia, con làm như vậy không có vấn đề chứ!

Tần Thiên nhìn Tần lão gia tử hỏi.

- Không có vấn đề, con cứ tiếp tục!

Tần lão gia tử phê chuẩn.

- Các vị, tất cả mọi người đã nghe được, hắn nói, bọn họ đều biết ai là người nói cho mình biết Tần Linh ở đây, con sẽ hỏi một chút là ai nói, mọi người hãy nghe rõ ràng!

Tần Thiên nói xong đánh tỉnh một người.

Người này vừa tỉnh dậy thấy Tần Thiên lập tức kích động, giận dữ quát:

- Vì cái gì đánh tôi ngất xỉu!

- Không có gì, tôi chỉ muốn hỏi cậu một chút là ai nói cho cậu biết, Tần Linh ở chỗ này?

Tần Thiên nhìn người này hỏi.

- Viên Đinh Lão Tứ!

Người này nói thẳng, sau khi nói xong lập tức phát hiện không ổn, bởi vì hắn chứng thấy vài người khác đều ngã trên mặt đất, một khi những người khác nói không phải Viên Đinh Lão Tứ, điều đó sẽ phiền toái, bọn hắn nói dối sẽ bị vạch trần.

Mà giờ khắc này, những người khác cũng nhìn ra Tần Thiên muốn làm gì.

Sắc mặt của Tần Nhậm khó xem tới cực điểm, trong nội tâm thầm nghĩ không tốt, sẽ xảy ra chuyện.

- Rất tốt, Viên Đinh Lão Tứ, như vậy chúng ta sẽ hỏi những người khác!

Tần Thiên nói xong đánh người kia bất tỉnh, ném trên mặt đất, sau đó cứu tỉnh một tên khác

- Nói, là ai nói cho cậu biết Tần Linh ở chỗ này!

Tần Thiên nhìn người này hỏi.

Người này nhìn người trên mặt đất, trong lòng sốt ruột, lúc trước không có bàn bạc trước câu trả lời, làm sao bây giờ.

Tần Thiên nhìn hắn gấp gáp, lòng sinh ra một kế, mở miệng nói:

- Vừa rồi hắn nói là bảo vệ cổng A Tam nói cho hắn biết, không biết cậu có phải cũng nghe bảo vệ nói hay không, tôi nghĩ các người cùng đi, hẳn là bảo vệ nói.

Người này nghe xong, lập tức bật miệng thốt lên:

- Đúng, là bảo vệ cổng A Tam nói cho chúng tôi biết, chính là hắn!

Lời này vừa ra, sắc mặt Tần Nhậm lập tức đen lại, khó xem tới cực điểm, bọn người Tần lão gia tử thì lại vui mừng, âm thầm bội phục, Tần Thiên thật có thủ đoạn.

- Cậu xác định!

Tần Thiên lần nữa hỏi một câu.

- Xác định!

Người này rất nghiêm túc gật đầu, sau đó bị Tần Thiên đánh cho bất tỉnh, ngay sau đó Tần Thiên cứu tỉnh anh của Tần Linh, .

- Anh nói có người nói cho các người biết Tần Linh ở chỗ này, vậy là ai nói cho anh biết.

- Hừ!

- Cậu không tin sao, là Trương Bá quét sân nói cho tôi biết!

Anh của Tần Linh nhìn cũng không nhìn xung quanh, trực tiếp hô to, hô xong mới phát hiện không đúng, thấy những người khác té xỉu, hơn nữa sắc mặt Tần Nhậm và Tần Linh rất khó nhìn, lập tức, hắn biết rõ mình đã gây họa.

- Tôi nói sai, không phải người này!

Anh của Tần Linh vội vàng sửa lời.

- À, thật không, vậy là ai?!

- Cái này... Cái này... Ta... Tôi trong lúc nhất thời nghĩ không ra, dù sao cũng không phải là người tôi đã vừa nói!

Anh Tần Linh sốt ruột.

- Như vậy, nhưng mà tên kia mới vừa nói là do Trương Bá nói, các người đi cùng một chỗ, theo đạo lý thì phải cùng một người nói mới đúng chứ.

Tần Thiên nghi hoặc hỏi lại, lần nữa đào cái hố, chuẩn bị lại để cho anh của Tần Linh nhảy xuống.

- Thật sao... Cái này... Vậy cũng có thể tôi nhớ lầm, hẳn là Trương bá!

Anh Tần Linh vội vàng đổi giọng.

- Thế nhưng mà anh vừa rồi rất khẳng định mà không phải Trương bá nói mà!

- Tôi... Tôi nhớ lầm, hẳn là Trương bá, đúng vậy, nhất định là Trương bá, nhất định là Trương bá!

Anh của Tần Linh vô cùng khẳng định để mọi người xung quanh đều bật cười, để hắn lộ vẻ mặt khó hiểu.

Bình Luận (0)
Comment