Tần Thiên bên này, lái xe phi tốc về phía Vương Phủ, kết quả lại gặp kẹt xe.
- Mẹ nó!
Tần Thiên mắng một câu, nhìn xe phía trước mắng, quả thật muốn đánh nổ mấy chiếc xe phía trước.
- Hừ!
Tôi đi trước!
Tần Thiên thầm mắng một câu, ném tiền cho lái xe, sau đó lấy điện thoại, tìm bản đồ, tìm được lộ tuyến đi Vương Phủ, cả người chạy nhanh như bay về phía Vương Phủ, bóng dáng liên tục lóe lên, người qua đường bị hù kêu sợ hãi không thôi.
Tần Thiên quản không được nhiều như vậy, một bên xông một bên xem lộ tuyến trong điện thoại di động, tốc độ cực kỳ khủng khiếp.
Không lâu sau, Tần Thiên đã đi tới bên này, hướng phía tiệm quần áo của Hà Tuệ Linh bên kia mà đi.
Thật xa Tần Thiên đã thấy được hai người đàn ông đứng ở cửa, Tần Thiên lập tức xuất hiện ở trước mặt hai người, hai người bị hù thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
- Mẹ nó, tiểu tử, muốn chết sao, cút ngay!
Một người nhìn Tần Thiên cả giận nói.
- Lăn mẹ mày đi!
Tần Thiên lạnh lùng nói, một cái tát liền trực tiếp đánh tới làm hắn bay đi ra ngoài, trùng trùng điệp điệp đập vào cửa tiệm, làm thủy tinh trên cửa vỡ tan tành, tiến vào bên trong.
- Muốn chết!
Một người khác nhìn Tần Thiên ra tay với anh em của mình, lập tức một quyền nện qua.
- Chết đi!
Tần Thiên quát to, hung hăng đạp tới bụng hắn, nắm đấm kia vừa mới giơ lên, cả người đã bay ra ngoài, so với tên trước kia còn thảm hại hơn, trực tiếp đập vỡ cửa thủy tinh, cả người té trên mặt đất kêu thảm.
Trong phòng những người còn lại thấy tình huống này, lập tức vọt ra.
- Tiểu tử, mày là ai, làm gì, đánh người của chúng tao, muốn chết sao!
Một người đàn ông hướng về phía Tần Thiên quát.
- Tao là Tần Thiên, bọn mày không phải tìm tao sao, dám bắt cóc bạn gái của tao, bọn mày mới là người muốn chết!
Tần Thiên nộ quát một tiếng, lập tức lao về phía mấy tên đứng trước, hai đấm ra tay.
- Bang bang!
- A!
- A!
Trong nháy mắt, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên, trong vòng một phút đồng hồ cả đám trực tiếp bị Tần Thiên đá bay, nện vào đồ vật bên trong phòng nhão nhoẹt, đã mất đi sức chiến đấu.
Người đàn ông hèn mọn bỉ ổi đang trong phòng nghỉ, nghe động tĩnh bên ngoài lập tức mang theo hai tiểu đệ vọt ra, chứng kiến tình huống trước mắt liền choáng váng, chuyện gì xảy ra, làm sao thoáng cái người của mình đều bị đánh ngã.
- Tiểu tử mày là ai, dám động thủ với bọn tao, không biết bọn tao là người của Hàn gia sao!
Người đàn ông hèn mọn bỉ ổi chỉ vào Tần Thiên cả giận nói, cũng không biết Tần Thiên là người hắn muốn tìm.
Tần Thiên nhìn hắn, trong nội tâm suy đoán người này là thủ lĩnh, Đồng Văn Văn đang trong phòng, Babaca nói cho Tần Thiên các cô ấy không có việc gì, Tần Thiên yên lòng, không có vội vã đi vào cứu.
- Hừ!
- Tao là Tần Thiên, bọn mày không phải muốn tìm tao sao, như thế nào, không biết tao!
Tần Thiên nhìn người đàn ông hèn mọn hừ lạnh.
- Cái... Sao!
Người đàn ông hèn mọn nghe xong Tần Thiên nói, sắc mặt đại biến, thiếu niên hung hãn trước mặt này chính là Tần Thiên, tất cả người của mình đều bị Tần Thiên đánh ngã, mình còn thế nào giáo huấn Tần Thiên.
- Là mày bắt cóc bạn gái của tao đúng không, nói, là ai bảo mày làm như vậy!
Tần Thiên mãnh liệt xuất hiện ở trước mặt người đàn ông hèn mọn kia, khẽ vươn tay nắm chặt cổ áo hắn, nhấc cả người hắn lên.
Hai tiểu đệ bên cạnh thấy lão đại bị Tần Thiên bắt được, lập tức đánh tới Tần Thiên.
- Chết đi!
Tần Thiên hét lớn một, lập tức hai tiểu đệ như bị sét đánh, hai người đều ngã trên mặt đất, thất khiếu chảy máu, trực tiếp bị Tần Thiên rống to chấn trọng thương.
Người đàn ông hèn mọn bỉ ổi nhìn thấy bị hù sắp tè ra quần, Tần Thiên làm sao lợi hại như vậy.
- Nói, ai bảo mày làm như vậy!
Tần Thiên một tay đẩy người đàn ông ngã trên mặt đất, một cước dẫm trên lồng ngực của hắn.
- Cờ-rắc!
Lập tức xương sườn trực tiếp bị Tần Thiên giậm gãy mấy cây, để hắn đau nhức gần chết.
- Nói hay không, không nói tao sẽ giết mày!
Tần Thiên tiếp tục quát.
- Tôi nói... Tôi nói, là Hà thiếu gia để cho chúng tôi làm, đừng giết tôi!
Người đàn ông hèn mọn bỉ ổi vội xin tha nói.
- Hà thiếu gia!
Tên đầy đủ là gì!
- Gọi... Gọi là Hà Quýnh Binh, hắn là giám đốc của một công ty kiến trúc, là người của Hàn gia!
Người đàn ông hèn mọn bỉ ổi vội vàng nói, đồng thời còn nói ra Hàn gia, hi vọng Tần Thiên có thể bị Hàn gia hù sợ, tha hắn một lần.
- Hừ!
- Hà Quýnh Binh đúng không, lần trước giáo huấn hắn một lần, rõ ràng còn không nhớ, đã như vầy, cũng đừng trách tao!
Tần Thiên lạnh lùng nói, nói tiếp:
- Hắn hiện tại ở nơi nào!
- Trong bệnh viện thành phố, phòng bệnh 302!
- Hừ!
Tần Thiên nghe xong đá một cước, trực tiếp đá ngất hắn, vội vàng đi vào trong phòng.