Tần gia lão tổ vừa tiêu tán, Tần Thiên tỉnh lại.
- Chủ nhân, ngài tỉnh lại!
Âm thanh của Babaca vang lên trong đầu Tần Thiên.
- Ừ! Làm sao vậy, Babaca, tình huống thế nào, ta chưa chết, như thế nào, Thiên Hà đâu!
Tần Thiên vội hỏi, từ dưới đất ngồi dậy, tìm kiếm xung quanh, thấy được Thiên Hà té xỉu ở bên cạnh.
- Thiên Hà!
Tần Thiên vội vàng ôm Thiên Hà.
- Em tỉnh lại, tỉnh lại đi em !
Tần Thiên ôm Thiên Hà nóng vội nói, thế nhưng Thiên Hà không còn hô hấp, cả người cũng không có bất kỳ hơi thở nào, lòng Tần Thiên lạnh đi.
- Chuyện gì xảy ra, Babaca, Thiên Hà làm sao!
Tần Thiên nóng nảy ách hô to lên.
- Chủ nhân, cô ấy không có việc gì, đợi từ từ tôi giải thích với ngài, hiện tại có rất nhiều tu luyện giả tới đây, ngài nhanh hãy rời đi, miễn cho phiền phức!
Babaca thúc giục.
Tần Thiên cũng phát hiện số lượng lớn tu luyện giả tới, nhìn tình huống chung quanh, lập tức ẩn thân, ôm Thiên Hà nhanh chóng nhảy ra khỏi hố to, chạy về xa xa.
Tần Thiên mới đi không lâu, các đại gia tộc còn có tu luyện giả của Long Tổ cùng với cảnh sát liền chạy tới, thấy tình huống trước mắt toàn bộ đều choáng váng, ai mà to gan như vậy, ở Đế Đô mà dám khởi xướng chiến đấu quá lớn, muốn tìm đường chết sao.
- Nhanh, phải phong tỏa nơi này, giữ kín tin tức, tuyệt không để truyền đi, không để cho mọi người khủng hoảng... !
Một thành viên của Long Tổ quay qua phân phó cảnh sát. ...
Tần Thiên bên này đang ôm Thiên Hà nhanh chóng rời khỏi hiện trường, chạy hơn mười km mới dừng lại, cũng không biết nơi này là cái khu gì, Tần Thiên cũng bất kể, trực tiếp chui vào một khu nhà cũ, tìm một góc ẩn núp, sau đó mang theo Thiên Hà tiến vào không gian bên trong chiếc nhẫn.
- Thiên nhi!
Vợ chồng Tống Mỹ Liên lập tức tiến lên đón.
- Đã xảy ra chuyện gì, tình huống bên ngoài thế nào!
Tần Chấn Long nhìn cả người con trai toàn là máu, cùng với Thiên Hà đang hôn mê, sắc mặt đều trắng bệch.
- Không có việc gì, đối phương đã chết, cha mẹ, con hiện tại có việc, chờ một chút nói với hai người sau, hai người ở chỗ này chờ con một chút!
Tần Thiên nói xong lập tức ôm Thiên Hà nhanh chóng tiến vào trong phòng, tiến vào trong phòng của Thiên Hà, Babaca cũng đi theo vào, lập tức đóng cửa lại.
Tần Thiên đặt Thiên Hà lên giường, chuẩn bị hỏi Babaca chuyện gì xảy ra, lúc này toàn thân Thiên Hà đột nhiên cháy lên, lửa cháy rào rạt trong nháy mắt bao vây Thiên Hà.
- Chuyện gì xảy ra!
Tần Thiên vừa nhìn, nhất thời sợ hãi, muốn đi cứu lửa, thế nhưng bị Babaca cản lại.
- Chủ nhân, không nên gấp gáp, đây là phượng hoàng niết bàn, không có vấn đề!
Babaca nói.
- Phượng hoàng niết bàn? Chuyện gì xảy ra!
Tần Thiên vội hỏi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Thiên Hà đang cháy.
Chỉ thấy Thiên Hà bị lửa lớn rào rạt thiêu đốt, thân thể càng ngày càng nhỏ, càng ngày càng hư, rất nhanh, không được một phút, cả người Thiên Hà bị đốt hầu như không còn, ngọn lửa cũng biến mất, giường chiếu không tổn hao gì, cũng không có một chút tro cốt, chỉ có một quả cầu lớn chừng quả đấm màu sắc rực rỡ còn ở lại nơi đó.
Tần Thiên nhìn chằm chằm, bên trong đan điền đột nhiên chấn động, ngay sau đó, Tây Hoàng dược đỉnh Tần Thiên lấy được từ bên trong kết giới cổ bay ra, tranh hoa điểu đông trùng hạ thảo cùng với văn tự phía trên vào giờ khắc này tựa như sống lại, toàn bộ bay ra, vây lại quả cầu màu sắc rực rỡ trên giường, sau đó quả cầu từ từ bay lên, bay vào tây hoàng dược đỉnh.
- Hưu!
Dược đỉnh tự động phát ra một vùng kết giới, trong nháy mắt bao vây chu vi ba thước xung quanh dược đỉnh, Tần Thiên cùng Babaca bị đánh bay ra ngoài, rơi xuống, ngoài cửa.
- Làm sao vậy, Thiên nhi!
Hai người Tống Mỹ Liên vội vàng chạy tới, thấy tình huống bên trong mà ngẩn người, không biết chuyện gì xảy ra.
Lúc này mặt trên kết giới trôi lơ lửng số lớn tranh hoa điểu đông trùng hạ thảo ấn ký, tản ra khí tức phong cách cổ xưa không gì sánh được, phảng phất đến từ thế giới hồng hoang thượng cổ.
- Con cũng không biết!
Tần Thiên nhìn Tây Hoàng dược đỉnh, trong lòng trống không, cực kỳ khó chịu, nhìn Thiên Hà cứ như vậy biến thành một quả cầu, Tần Thiên không thể hiểu được, thế nhưng có không thể tránh được.
- Chủ nhân, ngài không cần lo lắng, Thiên Hà không có chuyện gì, chín ngày sau tự nhiên sẽ đi ra từ bên trong dược đỉnh, bình an vô sự.
- Thật không?
Tần Thiên có chút không tin nhìn Babaca, trong lòng vô cùng khó chịu, nước mắt không nhịn được chảy xuống.
- Babaca, ngươi giải thích rõ cho ta, trong lúc ta hôn mê rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!