- Làm sao bây giờ, bọn họ cách không xa, muốn động thủ không!
Nhìn phía năm người Tần Thiên, ba người lặng lẽ theo dõi ở giữa, một người trong đó nhìn hai người khác hỏi.
- Mẹ nó! Tên tiểu tử kia là ai, dám phá hủy chuyện tốt của chúng ta, để hắn cùng chịu chung hậu quả đi.
Một tên tóc dài căm tức nhìn Tần Thiên ở phía xa nói, có vẻ cực kỳ tức giận, vốn bọn họ đã chuẩn bị cài đặt bom ở trên xe Trương Tử Nghiên, sẽ chờ hai người Trương Tử Nghiên lên xe sau đó cho nổ chết bọn họ, không nghĩ tới nửa đường tuôn ra một Tần Thiên, phá hủy kế hoạch của bọn họ.
- Hừ! Nếu nổ không chết bọn họ, chỉ còn cách động thủ, đi, đuổi theo, theo lời của tôi mà hành động!
Người trung niên lông mày rậm cuối cùng nói, nói xong liền đi theo năm người Tần Thiên, hai người khác vội vàng đuổi kịp.
Tần Thiên cùng Tiêu Du đi ở sau cùng, Tần Thiên phát hiện ba người kia lại nhanh chóng đến gần, xem ra muốn động thủ.
- Em chuẩn bị lúc nào động thủ!
Tiêu Du quay đầu nhìn Tần Thiên nhẹ giọng hỏi.
- Bọn họ động thủ ta liền động thủ!
Tần Thiên trở lại, Tiêu Du gật đầu, không nói gì, hai người tiếp tục nắm tay đi đến phía trước.
Năm người đi nửa giờ liền đi tới Thiên An Môn, đầu năm mùng một, ở đây khắp nơi đều là người đi ra ngoài du ngoạn, do gió thổi rất mạnh, không ít người đều ở đây chơi diều, còn có thật nhiều nghệ nhân dân gian ở chỗ này biểu diễn tay nghề.
- Tiểu thư, xem bên kia có bán kẹo đường, chúng ta đi mua kẹo đường đi!
Tiểu Ngả nhìn Trương Tử Nghiên hưng phấn nói, giống như đứa trẻ.
- Chị không đi, em tự mình đi thôi, không nên chạy loạn!
Trương Tử Nghiên nói, vừa mới dứt lời, Tiểu Ngả liền chạy khỏi.
- Chúng ta đi qua kia chơi trò ném vòng đi, nhìn qua rất thú vị, trước đây vẫn thường cùng mọi người chơi, tôi muốn đến chơi một chút!
Chân Như Hoa chỉ vào một cái sạp nhỏ cách đó không xa nói với mọi người, trên mặt đất bên kia bày mười mấy món đồ chơi, hai bên trái phải có người bán vòng trúc, mười đồng tiên năm vòng, ném trúng món đồ chơi nào thì cái đó là của ngươi.
Tần Thiên khi còn bé thường chơi, mua một đống lớn vòng, kết quả một món đồ chơi cũng không có trúng.
- Tốt, đi chơi một chút, đã lâu không chơi trò này!
Tần Thiên nói, nói xong lôi kéo Tiêu Du đến bên kia, Chân Như Hoa cũng kéo Trương Tử Nghiên nhanh chóng đi theo.
- Ông chủ, cho tôi hai mươi vòng!
Tần Thiên xuất ra năm mươi đồng tiền đưa cho ông chủ sạp, ông chủ sạp nhất thời vui mừng, lập tức tiếp nhận, lấy hai mươi vòng và mười đồng tiền cùng nhau đưa cho Tần Thiên.
Tần Thiên tiếp nhận, phân cho mỗi người năm vòng.
- Hì hì, tôi tới trước!
Chân Như Hoa hấp tấp, vòng tới tay lập tức liền ném ra ngoài.
Kết quả cô nương râu mép này không biết có phải đã ăn no rồi không, khí lực lớn vô cùng, quăng một cái trực tiếp ném ra khỏi sạp.
- Ha ha!
Người vây xem hai bên trái phải đều nở nụ cười.
- Chân chủ biên, cô đừng kích động!
Tần Thiên cũng cười nói, chọc cho Trương Tử Nghiên và Tiêu Du đều nở nụ cười.
- Hắc hắc, ngoài ý muốn, ngoài ý muốn, lần này sẽ không như vậy!
Chân Như Hoa lúng túng nói, lập tức chuẩn bị ném tiếp.
- Bầu trời rơi tiền!
Chợt, lúc này có người hô to, đột nhiên một xấp dầy tiền giá trị lớn từ trên trời rơi xuống, từ trên đỉnh đầu của Tần Thiên trực tiếp rơi xuống.
Trong nháy mắt, mười mấy người chung quanh trực tiếp đó vọt tới phía Tần Thiên đoạt tiền.
- Không tốt!
Tần Thiên ở tâm trung nhất thời kêu to, còn không có phục hồi tinh thần lại, trong nháy mắt đoàn người xung quanh đã xông tới trực tiếp tách bốn người ra, Trương Tử Nghiên trong nháy mắt biến mất ở tại trước mắt của mình, Chân Như Hoa và Tiêu Du cũng không biết đi về phía nào.
Mà lúc này, ba tu luyện giả theo Tần Thiên lúc nãy cũng nhanh chóng xông lên, mỗi người cầm trong tay một cây đao, vọt thẳng tới Trương Tử Nghiên bên trong đám người.
- Hừ!
Tần Thiên vừa nhìn, lập tức muốn phóng qua, thế nhưng lúc này, số lớn người vọt tới, trực tiếp chặn lộ tuyến của Tần Thiên, làm Tần Thiên căn bản không tiến lên được.
Mà lúc này, một người trong ba tu luyện giả đã vọt tới bên cạnh Trương Tử Nghiên, đao sắc bén trong tay trực tiếp giết tới Trương Tử Nghiên.
- Đi chết đi!
Người đàn ông mày rậm nhìn Trương Tử Nghiên hừ lạnh một tiếng, trong nháy mắt đao sắc bén bay thẳng đến cổ của Trương Tử Nghiên.
Trương Tử Nghiên vừa nhìn, nhất thời sắc mặt đại biến, vội vàng muốn lui về phía sau, thế nhưng căn bản không có bất kỳ đường lui nào, toàn bộ đều bị người xông lại giựt tiền che lập mất, không hề có không gian.
Trong lúc khẩn cấp, Trương Tử Nghiên lập tức không chút do dự dùng tay bắt tới người đàn ông kia, bắt lại cổ tay tên lông mày rậm, cực kỳ cấp tốc, một khí tức năng lượng đồng thời bộc phát ra từ trên người của cô. Bất quá cực kỳ yếu ớt, không được cảnh giới một sao.
- Hừ! Chút thực lực ấy mà muốn ngăn cản ta, không có cửa đâu, chết đi!
Người đàn ông chợt dùng một chút lực, dao nhỏ trong nháy mắt liền đâm tới phía Trương Tử Nghiên, Trương Tử Nghiên căn bản không có khí lực ngăn trở, thực lực của cô hoàn toàn bị người đàn ông áp chế.