Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1190 - Chương 1195: Còn Có Đồng Bọn

 Chương 1195: Còn Có Đồng Bọn Chương 1195: Còn Có Đồng Bọn Chương 1195: Còn Có Đồng Bọn

- Mẹ nó, lão tử cũng không tin không đánh chết ngươi!

Tần Thiên nhìn cái đầu người phía sau tức giận nói.

- Ủy khuất cô một chút!

Tần Thiên nhìn Mị Ảnh, một chưởng đánh cô hôn mê, ném vào bên trong không gian nhẫn, miễn cho để chiến đấu ảnh hưởng cô nàng lần nữa.

- Con mẹ nó, lần này lão tử liều mạng!

Tần Thiên nhìn cái đầu người thật lớn, trong nháy mắt điều động nguyên thần lực toàn thân, hai tay nhanh chóng đánh ra 《 Diệt thần thức》 thức thứ tư.

- Ông!

Nguyên thần lực kinh khủng không gì sánh được từ trên người Tần Thiên bộc phát ra, mang theo vô tận mùi máu tanh và một khí thế bể nghễ thiên hạ, giờ khắc này, Tần Thiên triệt để thay đổi thành một người khác, khí phách vương giả cường thế không gì sánh được cuộn trào mãnh liệt ra.

- Đi chết cho ta!

Tần Thiên giận quát một tiếng, trong nháy mắt nguyên thần lực đỏ như máu hình chiến kiếm từ cái trán hắn bắn ra, trong nháy mắt biến thành chiến kiếm đỏ như máu dài hơn mười thước, chém về phía cái đầu người kia.

Cái đầu người lúc này cũng là tăng vọt, lớn gấp hai so với lúc nãy, miệng to kinh khủng như chậu máu phát ra vô tận tử khí, hướng phía nguyên thần kiếm của Tần Thiên mà cắn.

- Rầm rầm ầm!

- A... !

Bỗng nhiên, tiếng nổ mạnh cùng tiếng kêu thảm thiết vang lên, trong nháy mắt đầu người nổ thành mảnh nhỏ, hắc vụ xung quanh cũng nhanh chóng biến mất, vô số oán linh phát sinh tiếng kêu thảm thiết, đều nổ tung chết đi.

Không được một phút đồng hồ, toàn bộ âm linh đại trận tan vỡ, hắc vụ trước mắt toàn bộ biến mất, tất cả khôi phục bình thường.

Tần Thiên một lần nữa thấy được thế giới hiện thực, ba thành viên long tổ kia nằm trên mặt đất, đã không còn hơi thở.

- Chủ nhân, ở phía sau ngài có tu luyện giả, rất có khả năng là người bố trí đại trận này!

Babaca nhắc nhở, nguyên thần của Tần Thiên bị thương, căn bản là không phát hiện được, Babaca vừa đề tỉnh, Tần Thiên lập tức liền nhìn sang.

Một bóng người màu đen ở góc bên kia lóe lên rồi biến mất.

- Đứng lại!

Tần Thiên hét lên, lập tức nhích người muốn đuổi theo, thế nhưng nguyên thần bị thương, căn bản đuổi không kịp.

- Như Thích, cô đi bắt người áo đen kia về đây!

Tần Thiên mang Liễu Như Thích từ bên trong nhẫn không gian ra, để cho cô nàng đuổi theo.

- Vâng, chủ nhân!

Liễu Như Thích lập tức nhanh chóng đuổi theo.

Tần Thiên lại ngồi xuống tại chỗ, nhanh chóng chữa trị nguyên thần.

Tần Thiên trên mặt đất tu luyện nửa giờ, nguyên thần từ từ khôi phục hơn phân nửa, khí sắc cả người cũng khá. Vì vậy ngừng lại, phát hiện Liễu Như Thích còn chưa có trở lại.

- Thế nào còn chưa có trở lại!

Tần Thiên lẩm bẩm nói một câu, nguyên thần lực tản ra, rất nhanh liền phát hiện một đạo khí tức hơi yếu đang nhanh chóng đi đến chỗ của mình, rất tinh tường, đó là Liễu Như Thích.

Tần Thiên lập tức liền nhanh chóng vọt tới, đi không bao xa đã thấy được Liễu Như Thích trọng thương đang gian nan đi đến, khóe miệng chảy máu đen, trên mặt hắc khí tràn ngập, sinh mệnh khí tức cực kỳ yếu ớt.

- Phát sinh chuyện gì!

Tần Thiên lập tức tiến lên, ôm lấy Liễu Như Thích.

- Chủ... Chủ nhân, tôi... !

Liễu Như Thích còn chưa dứt lời, cả người đã ngã xuống trong ngực Tần Thiên, bất tỉnh nhân sự.

- Chết, trúng độc!

Tần Thiên vừa nhìn, lập tức không nói hai lời, ôm lấy Liễu Như Thích nhanh chóng vọt tới phía Tần gia, cả người nhanh như thiểm điện, trực tiếp từ dưới đất xông lên trên cao, bay về phía Tần gia.

Tần gia cách Thiên An Môn bên này chừng mười km, đối với Tần Thiên mà nói, hoàn toàn là một bữa ăn sáng, không được mười phút, Tần Thiên đã tới trước cửa nhà, ôm Liễu Như Thích nhanh chóng chạy về nơi mình ở, dọc theo đường đi người hầu chào hỏi Tần Thiên cũng không thèm quan tâm, nhanh chóng bước vào trong phòng, thiếu chút nữa đụng phải Tiêu Du đang muốn đi ra.

- Làm sao vậy, Tần Thiên, xảy ra chuyện gì!

Tiêu Du thấy Liễu Như Thích trong ngực Tần Thiên hôn mê nhất thời biến sắc, vội vàng hỏi.

- Để lát nữa nói sau, trước tiên cứu cô ấy đã, chị đừng cho bất luận kẻ nào tới quấy rầy em!

Tần Thiên nói xong lập tức vọt sâu vào trong phòng, khóa cửa lại, thả Liễu Như Thích lên trên giường của mình.

Lập tức Tần Thiên lấy nội đan của cửu nhãn bích thiềm ra, nhanh chóng vận chuyển pháp lực thôi động, nhất thời sương mù màu xanh biếc từ trong nội đan cửu nhãn bích thiềm phát ra, Tần Thiên lập tức dẫn những sương mù này bọc lại Liễu Như Thích lại, nhằm giải độc cho cô.

Chỉ chốc lát, từng đợt hắc khí trên người Liễu Như Thích bay ra, những hắc khí này từ từ bị sương mù màu xanh trong nội đan cửu nhãn bích thiềm hóa giải hết.

Đại khái qua chừng nửa canh giờ, Liễu Như Thích đã tỉnh lại, Tần Thiên cũng lập tức đình chỉ thôi động nội đan cửu nhãn bích thiềm, thu nó vào.

- Thế nào, cảm giác làm sao, tốt hơn không!

Tần Thiên nhìn Liễu Như Thích quan tâm hỏi, đưa tay đỡ cô ngồi dậy từ trên giường.

Bình Luận (0)
Comment