- Cậu làm gì!
Mị Ảnh nhìn tay của Tần Thiên, bỗng nhiên ở trong mắt bắn ra một đạo ánh mắt hung hãn không gì sánh được, năng lượng trên người trong nháy mắt bạo phát, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tần Thiên, tựa hồ chỉ cần Tần Thiên khẽ động, sẽ xuất thủ đánh Tần Thiên.
Tần Thiên nhìn Mị Ảnh, mồ hôi lạnh trên trán ứa ra:
- Cái kia... Cái kia... Cái kia... Cái kia, tôi muốn đánh thức cô, không nghĩ tới cô đã tỉnh lại, vậy thật tốt quá!
Tần Thiên vội vàng rụt tay trở về, miễn cho bị Mị Ảnh chém đứt.
- Hừ! Đánh thức tôi, tay của cậu vì sao để gần ngực tôi như vậy, muốn nhân lúc tôi hôn mê kiếm tiện nghi sao!
Mị Ảnh lạnh lùng nói, sát khí trên người tỏa ra bốn phía, trực tiếp nhích tới gần Tần Thiên.
- A... Không có, tuyệt đối không có, Tần Thiên tôi sao lại là người như vậy, tôi đường đường là gia chủ Tần gia, loại chuyện xấu xa này sao có thể, tuyệt đối không có khả năng, tôi chính là muốn đánh thức cô, tuyệt đối không nghĩ gì khác, bằng không cô hôn mê thời gian dài như vậy tôi đã hạ thủ rồi, cô phải tin tưởng thái độ làm người của tôi, tôi vừa liều mạng cứu cô, cô làm sao có thể hoài nghi tôi, đúng không, nếu cô không tin, ta sẽ thề, nếu như tôi nói nửa câu nói dối, để sét đánh chết Như Lai phật tổ, đánh chết thượng đế!
Tần Thiên mặt không đỏ tim không đập mạnh nhìn Mị Ảnh, càng nói càng nghiêm túc, còn làm ra vẻ đạo mạo, giống như chính nhân quân tử.
Thế nhưng Mị Ảnh cũng không tin Tần Thiên nói, Tần Thiên háo sắc cô biết rõ, một đống lớn bạn gái, phong lưu không gì sánh được, làm loại chuyện xấu xa này hoàn toàn không kỳ quái, căn bản không cần phải hỏi.
Bất quá nghĩ đến Tần Thiên mới vừa cứu mình, mình cũng không có bị Tần Thiên kiếm được tiện nghi, Mị Ảnh liền buông tha Tần Thiên.
- Hừ! Tạm thời tin tưởng cậu một lần!
Mị Ảnh lạnh lùng nói, Tần Thiên vừa nghe, nhất thời thở dài một hơi, nếu như Mị Ảnh ở bên trong Tần gia làm loạn lên, người của gia tộc biết mình kiếm tiện nghi bất thành mà nói, sẽ vô cùng mất mặt, sau này hắn cũng không còn mặt mũi gặp người rồi.
- Đây là nơi nào, con oán linh vừa nãy kia, bị cậu giải quyết rồi sao, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thủ hạ của tôi còn sống không!
Mị Ảnh nhìn Tần Thiên hỏi một đống vấn đề.
- Cô ngồi xuống trước, sẽ từ từ nói cho cô!
Tần Thiên nói xong ngồi xuống, lập tức nói chuyện mới vừa rồi không sót một chữ cho Mị Ảnh nghe.
Mị Ảnh nghe xong không khỏi nhíu chặc lông mày, Tần Thiên nói đến oán linh cô cũng là lần đầu tiên tiếp xúc. Còn tu luyện giả dùng độc, Mị Ảnh cũng là lần đầu tiên biết, hoàn toàn không biết rốt cuộc chuyện gì xảy ra, muốn đuổi theo tra cũng không thể nào hạ thủ.
- Cô không cần lo lắng, bọn chúng muốn giết tôi, cô không có chuyện gì, đến lúc đó tôi sẽ giải quyết bọn chúng, cô về trước đi giúp tôi giải quyết chuyện của Trương Tử Nghiên đi!
- Hừ! Ai cần cậu lo, tôi làm chuyện gì tự tôi quyết định, không cần cậu tới khoa tay múa chân, tôi là cấp trên của cậu, mang tôi đi ra ngoài!
Mị Ảnh nhìn gương mặt Tần Thiên khó chịu nói, bởi vì ngày hôm nay cô được Tần Thiên mà cô hoàn toàn xem thường cứu, ngực rất là khó chịu, cảm thấy rất mất mặt.
- Tùy cô, đi thôi!
Tần Thiên nhìn Mị Ảnh bất đắc dĩ khoát tay áo, lập tức đứng dậy mang theo Mị Ảnh đi ra ngoài.
Đưa xong Mị Ảnh đi ra ngoài, Tần Thiên một lần nữa về tới bên trong phòng.
Vừa đẩy cửa ra liền thấy Liễu Như Thích nằm ở trên giường, vai lộ ra ngoài, da thịt tuyết trắng, hai bên trái phải là quần áo xếp ngay ngắn, Tần Thiên vừa muốn kiếm tiện nghi không thành công thấy những thứ này, nhất thời máu nóng có chút sôi trào lên, lập tức khóa trái cửa, bước nhanh tới phía Liễu Như Thích.
- Cái kia, tôi nhìn thân thể cô một chút, xem đã khỏe chưa!
Tần Thiên đắm đuối nói, hai tay nâng Liễu Như Thích ngồi dậy từ trên giường, nhất thời chăn rớt xuống, vóc người ngạo nhân của Liễu Như Thích liền lộ ra, một thân thể mềm mại lộ ra, Tần Thiên nhìn mà hô hấp có chút dồn dập.
- Chủ nhân, ngài muốn sao!
Liễu Như Thích nhìn Tần Thiên ngượng ngùng nói, trong mắt cũng mang theo thần sắc câu người.
Tần Thiên miệng khô lưỡi khô, từ lần đầu tiên cùng Liễu Như Thích đến bây giờ đã qua mấy tháng chưa từng đụng tới cô, ngày hôm nay dục vọng Tần Thiên trỗi dậy, cũng không nhịn được nữa.
- Đương nhiên muốn!
Tần Thiên nói xong lấy tay đắp chăn lên thân thể mềm mại của Liễu Như Thích, sau đó chui vào nằm phía trên.
- Ừ... Ừ... !
Liễu Như Thích không tự chủ được phát sinh một trận ngâm khẽ, sau một khắc, đôi môi anh đào bị Tần Thiên ngăn lại, hai người song song ngã xuống trên giường.
- A... !
- A... !
Âm hưởng phập phồng lập tức hiện đầy cả phòng... ...