- Hừ! Tên sắc lang đáng chết! Ta nhất định sẽ khiến ngươi yêu ta.
Triệu Chỉ Nhược về phòng, ngồi trên giường cong môi tức giận nói. Dáng vẻ thành thục kiều mị hồi nãy đã hoàn toàn biến mất, nàng bây giờ giống hệt một cô bé nghịch ngợm đang hờn dỗi.
Thực ra thì Chỉ Nhược chỉ muốn trêu chọc Tần Thiên một chút thôi, để cho hắn bị kích động sau đó nàng rời đi, để cho hắn bị bứt rứt, chủ yếu để báo thù chuyện ở kho hàng lần trước. Lần đó Tần Thiên đã thẳng thừng từ chối mình, đi cùng với Hàn Thi Vũ, khiến cho nàng rất khó chịu, thế nên mới quyết định đùa giỡn Tần Thiên một phen. Thế nhưng không ngờ là vốn muốn dùng mông cọ sát để Tần Thiên phát hỏa, thế nhưng không ngờ lại lóng ngóng mà ngồi bệt xuống, gây phản tác dụng, để Tần Thiên đùa giỡn lại. ...
Sau khi Triệu Chỉ Nhược rời khỏi, Tần Thiên liền khóa trái cửa, lập tức nói với Ba Ba Tạp:
- Ba Ba Tạp, khởi động dị năng cho ta.
Lúc trước ở Bệnh viện, không có điều kiện cho nên về nhà thì Tần Thiên mới bảo Ba Ba Tạp khởi động.
- Được rồi. Chủ nhân hãy chuẩn bị cho tốt.
Nói xong, Ba Ba Tạp bay từ mặt nhẫn ra, xuất hiện ở trước mặt Tần Thiên. Tần Thiên lập tức đứng vững, ngay sau đó một đạo hào quang sáng chói tỏa ra từ trên người Ba Ba Tạp, bao phủ toàn bộ Tần Thiên.
- A!
Ngay lúc đó, Tần Thiên bỗng hét thảm một tiếng, bởi vì lần này còn đau nhức hơn so với hai lần trước. Hắn cảm thấy thân thể của mình dường như bị xé ra, cực kỳ đau đớn. Sắc mặt của Tần Thiên trong nháy mắt trở nên trắng bệch, dữ tợn.
Tần Thiên ngã vật ra đất, cắn răng chịu đựng.
Nửa tiếng sau, đau đớn chậm rãi giảm dần, Tần Thiên cũng dần dần tỉnh lại. Toàn thân hắn đầm đìa mồ hôi, có thể vắt quần áo ra được nước.
- Hô!
Tần Thiên thở sâu một hơi, đứng dậy, kiểm tra thân thể một lượt, lại thấy trên thân mình xuất hiện những chất bẩn gì đó giống hai lần trước. Tuy nhiên lần này thì Tần Thiên cảm thấy thân thể mình có chút biến đổi, nhẹ nhàng hơn. Hắn thử nhảy một cái, kết quả là đụng vào trần nhà, rơi xuống mặt đất, đau điếng cả người.
- Ba Ba Tạp, vì sao thân thể ta lại trở nên nhẹ nhàng như vậy, hơn nữa dường như là có thể tùy ý khống chế thể trọng của mình.
Tần Thiên ngạc hiên hỏi.
- Chủ nhân, vừa rồi là bắt đầu mở ra dị năng tốc độ. Ngài có thể tùy ý khống chế trọng lượng của mình. Ở mức từ 0-30kg thì tốc độ của ngài sẽ được tăng cường. Tạm thời thì ngài chỉ có thể giảm bớt 30kg, vả lại dị năng thứ nhất của ngài cũng không mạnh lắm, cho nên thời gian khống chế chỉ trong hai phút. Nếu như ngài tiến hành công kích, thời gian sẽ bị rút ngắn. Do đó ngài phải nhanh chóng đề cao năng lực của dị năng đầu tiên, nhanh chóng kích phát năng lực huyết mạch. Ba Ba Tạp phải vào chế độ ngủ đông rồi.
Nói xong, Ba Ba Tạp liền chui vào trong nhẫn của Tần Thiên.
- Chà chà, có thể giảm được tận 30kg, vậy chẳng phải là chỉ còn 60kg thôi sao. Thử xem tốc độ thế nào nào!
Tần Thiên vừa nghĩ, liền phát lực, thân thể liền phóng về phía trước.
- Bùm!
Chưa đến 1 giây sau, Tần Thiên đâm sầm vào tường, ngã ngược ra phía sau. Đầu óc choáng váng, toàn thân đau nhức.
- Trời đất, nhanh dữ ta! Không thể không chế được!
Tần Thiên lầu bầu nói, đầu đau như búa bổ, toàn thân cứ như vừa bị một trận đòn nhừ tử. Mới thử một chút thôi mà đã đem toàn bộ năng lượng của hắn tiêu hao sạch. Cái này cũng giống dị năng ẩn thân, quá tiêu tốn năng lượng.
- Chà chà, xem ra là phải siêng năng tập luyện thêm mới được.
Tần Thiên thầm nghĩ, nằm nghỉ một lúc rồi mới đứng lên. Nhìn lại thân thể mình đang nhớp nháp, hắn liền rời khỏi, đi tắm một lát rồi quay trở lại, khóa cửa, tiếp tục tu luyện.
Chẳng mấy chốc, đã đến chiều. Tần Thiên bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, cầm lên xem thì là cuộc gọi đến của Triệu Tiểu Nhã, hắn lập tức bắt máy.
- Alo, có chuyện gì vậy Tiểu Nhã.
- Anh Tần Thiên, mau tới trường học cứu em, bọn họ muốn đánh em.
Tiếng Tiểu Nhã sợ hãi vang lên trong điện thoại.
- Sao cơ! Có chuyện gì xảy ra! Em đang ở đâu?
Tần Thiên sốt sắng hỏi. Không ngờ lại có kẻ chán sống, muốn đánh Tiểu Nhã.
- Tần Thiên, em đang ở bên trong nhà vệ sinh của phòng tập, chính là con bé lần trước kéo người đến đánh em, bây giờ bọn chúng đang canh ở bên ngoài, anh mau tới cứu em!
Triệu Tiểu Nhã gấp gáp nói to, giọng như sắp khóc.
- Được rồi! Anh sẽ đến ngay.
Tần Thiên cúp máy, lập tức gọi điện cho gã điên.
- Alo, Phong Tử hả. Tao không cần biết mày đang ở đâu, lập tức mang ba mươi người tới phòng tập của trường Trung học số 1. Tao đợi mày ở đó.
Tần Thiên nói xong, không quan tâm là gã điên có trả lời không, lập tức tắt máy, lao ra ngoài. ...
Trường Trung học số 1, Phòng tập lớn.
Lúc này thì bên ngoài phòng tập, một nhóm nam nữ béo mập đang đứng trước cửa phòng vệ sinh nữ. Có khoảng hơn hai mươi người, cầm đầu đúng là con bé béo ú bị Tần Thiên dằn mặt và bạn trai của nó.
- Mẹ nó, định trốn trong đó cả đời sao. Đi, chúng ta vào kéo nó ra!
Heo mập nói với mấy đứa con gái bên cạnh, mấy đứa liền gật đầu đồng ý. Cả lũ đi theo heo mập vào bên trong.
Triệu Tiểu Nhã lúc này đang lo lắng đợi Tần Thiên đến. Khi thấy heo mập cùng đồng bọn tiến vào thì rất kinh hãi, không biết phải làm sao.
- Hừ, đồ chó! Mày tưởng trốn trong đó mà thoát hả, bà mày vào kéo ra là xong!
Heo mập nói xong, vẫy tay một cái, lập tức có mấy đứa đàn em lao về phía Tiểu Nhã.
- Chúng mày muốn làm gì, tao báo cảnh sát đó!
Triệu Tiểu Nhã hét lớn, vừa nói xong, điện thoại của nàng liền bị một đứa giằng mất, ném thẳng vào trong bồn cầu. Tiểu Nhã liền bị mấy đứa bắt lại.
- Hừ. Báo cảnh sát cái ***, tao đánh chết mày!
Heo mập chửi xong liền vung tay tát mạnh vào mặt Tiểu Nhã.
- Bang!
- A!
Ngay lập tức trên mặt Tiểu Nhã xuất hiện một dấu tay rất to, khiến nàng đau đớn thét lên.
- Hừ! Đây là của lần trước mày dám đánh tao. Để xem tao trừng trị mày!
Heo mập nói xong lại tiếp tục tát Triệu Tiểu Nhã. Lập tức mặt Triệu Tiểu Nhã sưng phồng lên.
Chương 121: Đánh!
- Thế nào đồ chó, cảm giác có thoải mái không?
Heo mập đắc ý nói với Tiểu Nhã. Lúc này thì trên mặt Tiểu Nhã đã đầy vết thương, hai bên má đã bị đánh sưng lên, khóe miệng đang chảy máu, hai hàng nước mắt tuôn rơi.
- Hừ. Ném nó ra ngoài, tao muốn lột sạch quần áo nó trước mặt mọi người, để cho tất cả thấy được bộ dạng của con nhãi này. Ha Ha Ha Ha... !
- Không... Không được