Bên trong phòng, bốn người ở trên giường thác loạn mấy giờ liền, trong một lần sử dụng đủ mọi thể loại, cuối cùng cũng ngừng lại. Ba người con gái nằm trên giường không còn sức lực, thân thể mềm nhũn giống như ăn phải Nhuyễn cốt tán, một chút khí lực cũng không có, không thể nhúc nhích.
Tần Thiên cũng không khác biệt, vô cùng thoải mái, thoáng cái đã quan hệ cùng với ba mỹ nữ, thật sung sướng. Thoải mái hơn chính là ngày hôm nay Đồng Văn Văn đã tỉnh lại, không tổn thương. Thiên Hà cũng niết bàn sống lại, thực lực đột phá lên đến cảnh giới bảy sao, trở thành cao thủ cấp cao, coi như bên cạnh có được một trợ thủ đắc lực.
Có chút vui không trọn vẹn chính là thực lực của Tần Thiên đã hạ xuống cảnh giới ba sao, phân một nửa tu vi cho Đồng Văn Văn. Hiện tại, linh hồn lực của hắn đã tăng lên không ít, đạt tới cảnh giới sáu sao cấp tám, so với lúc trước cường đại hơn rất nhiều, Đồng Văn Văn cũng cùng có cảnh giới như hắn, rất kinh khủng.
Hai người bây giờ cùng có chung ký ức, bọn họ tương đồng linh hồn thân thể với nhau. Trong lòng suy nghĩ gì đối phương đều biết, hoàn toàn không có cách nào khác để cất giấu.
Đồng Văn Văn nằm trên giường, xem lướt qua của Tần Thiên, trên mặt không ngừng lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc. Quá khứ của Tần Thiên như một quyển tiểu thuyết huyền ảo.
Đồng Văn Văn vẫn hoài nghi mình có đang nằm mơ hay không, cảm giác mọi thứ đều mơ hồ. Tần Thiên lại có nhiều bạn gái như vậy, thực lực cường đại, gia thế hiển hách, cũng trải qua vô số trận chiến, mọi thứ đắng cay ngọt bùi gì cũng từng nếm qua.
- Tần Thiên, em không phải đang nằm mơ chứ?!
Đồng Văn Văn hoang mang hỏi Tần Thiên.
- Em nghĩ nằm mơ mà có được thoải mái như vậy sao!
Tần Thiên đắm đuối nhìn Đồng Văn Văn, bàn tay vẫn đang sờ soạn trên thân thể của Đồng Văn Văn.
- Sắc lang, nhanh lấy tay anh ra, muốn chết!
Đồng Văn Văn vội vàng lấy tay Tần Thiên ra, cả người không còn chút sức lực, có thể còn không xuống giường được.
- Lão công, em vẫn còn sức!
Thiên Hà quay qua, ngồi ở trên người Tần Thiên, chạm vào phía dưới của Tần Thiên.
- Hắc hắc, chúng ta lại tiếp tục!
Tần Thiên nghiêng người, đè lại Thiên Hà, lần thứ hai bắt đầu vận động trên giường... ...
Bên ngoài chiếc nhẫn.
Lúc này đã là sáng sớm ngày thứ ba, trong phòng của Tần Thiên, Tiêu Du ngồi ở bên giường, sắc mặt tiều tụy, vô cùng đáng thương. Hà Tuệ Linh nằm bên cạnh, ngủ say.
Đương nhiên, không phải Hà Tuệ Linh muốn ngủ mà là bị ép buộc. Lâu như vậy vẫn không gặp được Đồng Văn Văn, lo lắng đến mức ăn không ngon ngủ không yên, cả ngày chỉ biết chờ đợi, vô cùng tiều tụy.
Tiêu Du nhìn thấy Hà Tuệ Linh ngày càng tiều tụy, không thể làm gì khác hơn là đánh cho ngất xỉu. Khi nào Tần Thiên dẫn theo Đồng Văn Văn trở ra thì đánh thức Hà Tuệ Linh, kết quả đã qua hai ngày, cho tới bây giờ, Tần Thiên vẫn chưa từ không gian bên trong chiếc nhẫn đi ra.
Tiêu Du cũng không khỏi lo lắng, cứ nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn trên tay.
- Ừm!
Lúc này, Hà Tuệ Linh trên giường kêu lên một tiếng, từ trong cơn ngủ mê tỉnh lại.
- Văn Văn... Văn Văn... Văn Văn ở nơi nào... Ở đâu, ở đâu rồi!
Hà Tuệ Linh vừa tỉnh lại, thấy Tiêu Du, lập tức nắm lấy cô ấy khẩn trương kêu lớn, tâm trí không khống chế được.
- Nhanh, rất nhanh sẽ trở về, dì không nên kích động, đi ăn một chút gì đi!
Tiêu Du vội vàng khuyên nhũ.
- Không... Không được!
Hà Tuệ Linh hét lớn, bỏ tay của Tiêu Du, một bên hô to một bên hướng đi ra ngoài:
- Ta muốn đi báo cảnh sát... Báo cảnh sát, các người đã bắt Văn Văn, hại Văn Văn. Tôi muốn đi báo cảnh sát bắt các ngươi, bắt lại... !
Hà Tuệ Linh điên cuồng, ở bên trong hô to, tâm trí hoàn toàn hỗn loạn.
Tiêu Du vội vàng xông lên kéo lấy Hà Tuệ Linh.
- Dì, dì hãy nghe tôi nói, Văn Văn thực sự rất nhanh sẽ trở về. Dì hãy cố chờ một chút, không nên gấp gáp!
Tiêu Du ngoài miệng nói như vậy, nhưng cũng không biết tình hình của Tần Thiên và Đồng Văn Văn, dung hợp linh hồn có thành công hay không.
- Đang ở đâu vậy... Đang ở đâu vậy! Cô đã nói rất nhanh sẽ ra. Rất nhanh. . rất nhanh... Rất nhanh là tới khi nào! Đúng là thủ đoạn, không thể tin, Tần Thiên là một tên lường gạt. Cút, cút ngay, cút ngay!
Hà Tuệ Linh bỏ tay của Tiêu Du ra, la hét muốn đi ra bên ngoài.
Lúc này, chiếc nhẫn trên tay Tiêu Du lóe sáng, một đạo ánh sáng màu trắng lóe lên trước mặt hai người. Ngây lập tức Tần Thiên ôm lấy Đồng Văn Văn xuất hiện trước mặt hai người.
Nhất thời hai người Tiêu Du và Hà Tuệ Linh đứng lặng, ngơ ngác nhìn trước mặt.
- Văn văn!
- Tần Thiên!
Tiêu Du và Hà Tuệ Linh kêu lớn, lập tức chạy đến ôm lấy hai người đánh Tần Thiên.
- Ô ô... !
Tiêu Du chưa bao giờ dễ dàng rơi lệ, nhưng vào giờ khắc này nước mắt không cầm được mà tuôn rơi, cả người ôm chặt lấy Tần Thiên, khóc to.
Hà Tuệ Linh còn lại cũng không nói nên lời, lắp bắp gọi, đưa tay lên sờ mặt Đồng Văn Văn, cả người run bần bật:
- Văn văn... Văn văn... Văn văn! Con không có việc gì thật tốt quá, thật tốt quá, thật tốt quá... !
Hà Tuệ Linh chỉ nói liên tục những lời này.
- Con không sao! Dì, để dì phải lo lắng, con xin lỗi!
Đồng Văn Văn áy náy nói. Trong lúc cùng Tần Thiên dung hợp linh hồn, tất cả sự tình đã xảy ra Đồng Văn Văn đều biết rõ. Tuy rằng mọi việc nguyên nhân không phải do cô, nhưng cô ấy vẫn thấy có lỗi với Hà Tuệ Linh.
- Không có việc gì... Không có việc gì! Con không sao thì tốt rồi, cùng dì đi về nhà... Đi về nhà!
Hà Tuệ Linh nói, nói xong kéo tay Đồng Văn Văn đi ra ngoài.
- Tần Thiên, em đi về trước, khi nào có thời gian em sẽ tới tìm anh!
Đồng Văn Văn nhìn Tần Thiên nói một câu, rồi cùng Hà Tuệ Linh hướng phía bên ngoài rời đi.
Tần Thiên ôm Tiêu Du, an ủi cô ấy.
- Chị, em không sao, chị không cần lo lắng!
Tần Thiên mỉm cười, đưa tay giúp cô ấy lau đi nước mắt trên mặt.
- Khí tức của em thế nào yếu đi nhiều như vậy. Em bị giáng cấp, rớt xuống cảnh giới ba sao?!
Tiêu Du không thể tin nói.
- Đúng vậy, em và Văn Văn cùng chung linh hồn, nên năng lượng vốn có cũng phân ra một phần tiến nhập vào trong thân thể của cô ấy. Hiện tại thực lực của bọn em đều là cảnh giới ba sao.
Tần Thiên hời hợt nói, biểu hiện không chút nào quan tâm chuyện bị giáng cấp.
Tiêu Du cực kỳ lo lắng, Tần Thiên bị người nhiều truy sát, bọn chúng thực lực đều là cảnh giới năm sao trở lên. Thực lực của Tần Thiên bây giờ căn bản không phải là đối thủ của bọn họ, một khi gặp phải chỉ có chết.
- Hiện tại em không nên đi ra ngoài, hãy tiến vào tổ địa Tần gia tu luyện. Em là gia chủ Tần gia, tất cả tài nguyên tu luyện đều ưu tiên dành cho em, rất nhanh thực lực của em sẽ một lần nữa trở lại cảnh giới sáu sao!
Tần Thiên là gia chủ Tần gia, thì tất cả tài nguyên để tu luyện tất nhiên là ưu tiên cho hắn, không thể bàn cãi.
- Vâng, ta sẽ đi!
Tần Thiên gật đầu, hắn mới vừa rồi còn không nghĩ tới điều này, đã quên mình là gia chủ Tần gia.
- Đi thôi, việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức đi vào!
Tiêu Du không kịp chờ đợi liền hướng đến tổ địa Tần gia, tài nguyên tu luyện Tần gia sở hữu đều ở trong đó, do trưởng lão bảo quản bên trong điện.
Hai người Tần Thiên tiến vào bên trong tổ địa Tần gia, nhanh chóng bay đến gặp các trưởng lão bên trong điện.