Hai người Tần Thiên nghe Tần Vô Phong nói xong, tinh thần hoang mang. Năm đó chuyện của lão tổ Tần gia rốt cuộc thực lực thế nào, trong lúc trở về từ vũ trụ, lấy cửu đầu long mạch xây mộ phần, không cho người trong gia tộc xuất thế, những việc này không ai có thể giải đáp.
Mấy nghìn năm trước, trái đất rốt cuộc có hình dạng gì. Từ lời nói của Tần Vô Phong có thể phán đoán, mấy nghìn năm trước thế giới tuyệt đối không giống như sách giáo khoa nói. Tâm trí Tần Thiên bắt đầu tưởng tượng thời kỳ viễn cổ của tu luyện giới.
Thời đại kia, lão tổ Tần gia là một thanh niên xuất chúng, tất nhiên là một đại anh hùng, người người ngưỡng mộ, phân tranh thiên hạ.
- Cung chủ của Côn Luân Tiên Cung cũng giống như lão tổ Tần gia, năm ngàn năm trước từ trong vũ trụ trở về, phong bế Côn Lôn Tiên cung, thành lập mộ phần. Đến tận hơn hai ngàn năm trước mới mở ra cấm chế Tiên cung, cho đệ tử Tiên cung xuất thế!
Tiêu Du đột nhiên nói.
- Cái gì!
Tần Vô Phong vừa nghe, vẻ mặt kinh hãi nhìn Tiêu Du, lại có chuyện trùng hợp.
- Con trong lúc vô ý nghe được cung chủ nói, còn nghe nói tam đại thánh địa còn lại cũng vậy. Năm ngàn năm trước giống như xảy ra chuyện cực kì lớn, cùng một thời điểm các đại môn phái đều lựa chọn sống ẩn, nhưng cụ thể xảy ra chuyện gì không một ai người biết được.
Tiêu Du nói tiếp.
- Xem ra năm ấy lão tổ đột nhiên phong bế cả gia tộc là có nguyên nhân. Chắc chắn là xảy ra chuyện kinh thiên động địa, bằng không không cần làm như vậy. Nếu dựa theo lời cô nói, không sai, năm đó chắc chắn là xảy ra chuyện liên quan đến sinh tử tồn vong của toàn bộ tu luyện giới. Đáng tiếc rốt cuộc là chuyện gì, một chút thông tin cũng không có. Ngoại trừ lão tổ là nhân vật chủ chốt, những người khác chút nào cũng không biết.
Nét mặt Tần Vô Phong toát ra vẻ tiếc nuối, hiển nhiên là muốn biết được sự tình xảy ra năm đó.
Tần Thiên cũng vậy, càng nói trong lòng càng khó chịu. Hận bản thân không thể xuyên không trở về thời thượng cổ, xem là năm đó đã xảy ra chuyện gì.
- Chuyện năm đó rất khó truy ra, chúng ta trước đi xem có thể vào trong cấm chế lấy được linh dược giúp Tần Thiên mau chóng khôi phục tu vi!
Tiêu Du nhìn Cửu Long mộ phần phía xa nói. Nơi này mấy nghìn năm linh khí ngập tràn, không chừng có vô số linh dược nghìn năm tuổi, giúp Tần Thiên mau chóng khôi phục, đồng thời tu vi nâng cao một bước.
- Được, đi xem thử!
Tần Vô Phong gật đầu, ba người hướng phía dưới bay đi, rơi vào dưới chân Cửu Long mộ phần.
- Khí tức cấm chế thật mạnh mẽ!
Tần Thiên nhìn mộ phần trước mắt, mỗi đầu long mạch đều cao hơn một nghìn mét, linh khí từ bên trong phát ra vô cùng nồng nặc. Cách thật xa cũng có thể thấy số lượng lớn linh dược, đồng thời khí tức cấm chế vô cùng kinh khủng cũng từ bên trong phát ra, trực tiếp trấn áp lên người.
Ở phía dưới Cửu Long mộ phần, Tần Thiên có thực lực cảnh giới ba sao hoàn toàn bị áp chế. Tất cả dị năng của Tần Thiên đều bị áp chế, thấu thị cũng hoàn toàn bị hạn chế. Không cách nào nhìn xuyên qua ngọn núi, chỉ có thể nhìn đến phía trước hai ba trăm mét.
- Trong cấm chế, thực lực của ta tối đa chỉ có thể thi triển ba lần. Hai người hoàn toàn bị áp chế, dù một lần cũng không thể thi triển. Hơn nữa, bên trong cực kỳ nguy hiểm, một chút lơ là lập tức xảy ra chuyện!
Tần Vô Phong nhắc nhở. Ở chỗ này, cao thủ cấp bậc như ông ấy cũng không thể dễ dàng hành động, đã từng có vài trưởng lão Tần gia chết ở trong đây.
- Chúng ta làm thế nào đi vào!
Tần Thiên hỏi Tần Vô Phong.
- Trực tiếp đi vào! Cấm chế này chỉ cần trên người không phát ra sát khí sẽ không phát động công kích. Tối đa đi được một nghìn mét, nếu vượt lên quá một nghìn mét, áp lực kinh khủng có thể chấn cơ thể nát bấy, tan biến ngay tức khắc. Hai người đi theo phía sau ta, ta dẫn hai người đi tới!
Tần Vô Phong đã vào không biết bao nhiêu lần, nên có nhiều kinh nghiệm, dẫn lối phía trước cho hai người Tần Thiên theo sau.
Lúc trước Tần Thiên cũng gặp phải một nơi như ở đây đó là Thần Nông bí cảnh. Chỗ đó cũng không chút nào an toàn hơn ở đây, cũng thuộc cùng một dạng nguy hiểm. Hơn nữa cũng không có cách nào để một mình đi vào.
Ba người đi tới không được năm trăm mét, hai người Tần Thiên và Tiêu Du hoàn toàn bị chế trụ, không thể đi tới. Trên người vật gì đè nặng trên lưng, bước đi vô cùng khó khăn, áp lực kinh khủng từ bốn phương tám hướng chèn ép thân thể của bọn họ, y phục của hai người cũng bắt đầu có chút băng nát.
- Không được, không đi được!
Tần Thiên ngừng lại, hắn giơ chân lên đều khó khăn, căn bản không cách nào có thể tiến lên trước dù chỉ một bước. Tiêu Du cũng giống như vậy, chỉ có Tần Vô Phong có thể tiếp tục đi tới, nhưng bộ dạng Tần Vô Phong cũng cực kỳ gian nan.
- Xem ra cấm chế này đối với người nào đều giống nhau, lui về mau!
Tần Vô Phong nói, vốn nghĩ rằng Tần Thiên đã được máu huyết lão tổ Tần gia tán thành, tiến vào bên trong sẽ không có vấn đề. Hiện tại xem ra là không thể nào, chỉ có thể trở lại, đi tiếp nữa sợ rằng tất cả đều chết ở chỗ này.
- Đi thôi, chúng ta lui về!
Tần Vô Phong lập tức dẫn hai người Tần Thiên từng bước một lui trở lại.
Vừa rời khỏi trong cấm chế, ba người đều thở dài một hơi. Tần Thiên và Tiêu Du toàn thân run sợ, bên trong áp lực quá kinh khủng, chuyện khôi phục tu vi nhờ vào nơi này là không có khả năng, nhất định phải nghĩ biện pháp khác.
- Xem ra muốn nhìn vào bên trong để tìm linh dược nghìn năm cũng khó. Chỉ tiếc thời khắc mấu chốt không biết Babaca đã đi đâu, bây giờ vào cũng không được!
Tần Thiên khổ não nói.
Xem ra khôi phục thực lực phải từ từ, không cách nào thực hiện một cách nhanh chóng.
- Đi thôi, chúng ta trở về! Chuyện khôi phục tu vi hãy nghĩ biện pháp khác!
Tần Thiên nhìn thoáng qua Cửu Long mộ phần, đã có thể thấy bên trong có một ít linh dược ngàn năm, đáng tiếc không có khả năng đi vào.
Sau đó ba người bay lên trời, quay trở về điện trưởng lão.
Ba người rời đi không lâu sau, bên trong Cửu Long mộ phần đột nhiên một lão giả tiên phong đạo cốt đi ra. Lão giả này không phải thực thể, mà là một hư ảnh, đứng ở sát biên giới cấm chế, nhìn ba người Tần Thiên rời đi, nhìn một hồi, xoay người về lại bên trong cấm chế. ...
Tần Thiên vừa rời khỏi tổ địa Tần gia liền nhận được điện thoại của Tạ Phong. Ở đầu dây bên kia phấn khích nói với Tần Thiên rằng hiện tại cơ thể của Tống Văn Đình không sao, đã khôi phục như lúc ban đầu. Đặc biệt muốn cảm tạ Tần Thiên, mời Tần Thiên gặp mặt ăn cơm.
Tần Thiên vốn nghĩ sẽ từ chối, không nghĩ tới Tạ Phong lại đi tới cửa chính Tần gia gọi điện thoại cho hắn. Vừa định mở miệng từ chối, liền thấy Tạ Phong vẻ mặt tươi cười cầm điện thoại trên tay, đi đến.
- Cậu rảnh rỗi quá ha, đã tới mà còn gọi điện thoại!
Tần Thiên cầm điện thoại di động trên tay liền ném tới hướng Tạ Phong. Tạ Phong đưa tay bắt được.
- Đi, tôi dẫn cậu đi đến chỗ tốt!
Tạ Phong phấn khích nói.
- Chỗ nào, thấy cậu cười dâm tiện như thế! Tôi còn nhỏ không thích hợp đến những nơi dành cho người lớn. Tôi cho cậu biết, tôi rất thuần khiết, tuyệt đối không đi!
Tần Thiên nghiêm túc nói.
- Thật đúng là trẻ tuổi không thích hợp! Nơi này có điểm đặc thù cam đoan cậu chưa từng thấy qua, đến rồi tuyệt đối thích!
Tạ Phong cười nói một cách hèn mọn.
Tần Thiên vừa nghe, ánh mắt sáng lên...