Rất nhanh, ba người đã về lại bên trong khu vực thành thị. Tạ Phong lái xe chở Tần Thiên đi tới quảng trường Thiên An Môn, Tần Thiên đưa mắt nhìn liền thấy được Triệu Tiểu Nhã đang chờ ở đó, đồng thời bên cạnh còn có hai cao thủ cảnh giới bảy sao nắp ở cách đó không xa, là do lão thái Tề gia phái cao thủ tới bảo vệ cô ấy.
- Tiểu Nhã!
Tần Thiên nhờ Tạ Phong lái xe dừng ở ven đường, đi xuống xe hướng về phía Triệu Tiểu Nhã hô.
- Tần Thiên ca ca!
Triệu Tiểu Nhã thấy Tần Thiên qua, nhanh chóng vọt tới, nhào vào trong ngực Tần Thiên.
- Tần Thiên ca ca! Thực lực của anh làm sao bị rớt cấp, chuyện gì đã xảy ra?
Triệu Tiểu Nhã vội vàng hỏi thăm, Tần Thiên có nhiều kẻ thù bây giờ còn bị giáng cấp, nhất định sẽ có rất nhiều kẻ địch nhân cơ hội này đến tìm Tần Thiên trả thù.
- Cái này anh sẽ từ từ kể cho em nghe. Đi, chúng ta lên xe trước!
Tần Thiên lập tức kéo tay của Triệu Tiểu Nhã đi ra xe.
Hai người lên xe, Tạ Phong khởi động chở bọn họ đến chỗ Trương Đại Chí ăn cơm.
- Tần Thiên ca ca, anh rốt cuộc đã gặp phải chuyện gì? Thế nào rơi xuống cảnh giới ba sao, hơn nữa anh còn chính miệng nói ra, anh không biết là có bao nhiêu người muốn giết anh sao! Bây giờ anh đi ra ngoài quá nguy hiểm, chúng ta nên trở về Tần gia, chờ thực lực của anh khôi phục cường đại rồi hãy ra ngoài!
Triệu Tiểu Nhã cực kỳ khẩn trương, cô ấy không muốn Tần Thiên gặp chuyện không may.
Tần Thiên nhìn Triệu Tiểu Nhã khẩn trương, đưa tay ôm cô vào trong lòng, mỉm cười nói:
- Yên tâm, anh không sao, anh vẫn đang tu luyện. Mà lúc đó chẳng phải thực lực của anh còn thấp, chẳng phải nhiều người đuổi giết anh sao, nhưng có ai giết được anh đâu! Ngược lại còn đều chết ở trong tay của anh, em an tâm theo anh đi ăn cơm. Chớ suy nghĩ quá nhiều, chờ qua khoảng thời gian này, anh sẽ nói cho em biết nguyên do.
- Thế nhưng... !
Triệu Tiểu Nhã còn muốn nói thêm, nhưng bị Tần Thiên ngăn cản.
- Không có gì thế nhưng, ở Đế Đô không ai dám giết anh, yên tâm đi!
Tần Thiên một lần nữa khuyên nhũ Triệu Tiểu Nhã, vẻ mặt bình thản.
Trên thực tế, Tần Thiên ước gì những người đó tới giết hắn. Tần Thiên hoàn toàn cố ý tuyên bố rằng thực lực của mình chỉ là cảnh giới ba sao, mục đích là muốn tất cả mọi người biết thực lực của hắn bị rớt cấp, để nhiều người tới giết hắn.
Một khi những người này tới giết Tần Thiên, vậy càng tốt, hắn có thể thừa cơ tiêu diệt đám người muốn giết chết mình. Đồng thời có thể đưa bọn họ hết thảy luyện hóa, hấp thụ tinh hoa máu huyết của bọn họ, giúp cho hắn khôi phục thực lực trở lại cảnh giới sáu sao.
Vì thế Tần Thiên không sợ bọn họ tới giết hắn, chỉ sợ bọn chúng không đến giết mình.
Rất nhanh, mọi người đã đi tới nơi Trương Đại Chí nói.
Nơi này là khu ẩm thực tư nhân vừa mới mở, tới nơi này ăn cơm đều là quan chức lớn hoặc con cháu các đại gia tộc.
Vừa xuống xe, Tần Thiên đã thấy số lượng lớn xe hạng sang, không có một chiếc nào giá thấp hơn bạc trăm triệu, đều là xe Limousine.
- Tần Thiên, vị mỹ nữ này là ai! Giới thiệu cho chúng ta biết đi!
Phùng Thần Thần đi tới, nhìn Triệu Tiểu Nhã, sau đó nói:
- Bạn gái của tôi, Triệu Tiểu Nhã. Tiểu Nhã, vị này chính là Phùng Thần Thần, người này là Trương Đại Chí, còn đây Tạ Phong em đã biết.
Tần Thiên giản lược giới thiệu.
- Xin chào, Tiểu Nhã muội muội, chị lớn hơn em một chút, gọi như vậy em có ngại không!
Phùng Thần Thần bắt tay Triệu Tiểu Nhã, rất thân mật nói.
- Chào chị!
Triệu Tiểu Nhã cũng đưa tay ra, bắt lấy, lập tức buông ra. Trương Đại Chí cũng gật đầu lên tiếng chào, không có nắm tay, sau đó đoàn người hướng đi vào bên trong.
Trương Đại Chí hiển nhiên là thường xuyên đến nơi này, dẫn theo mọi người hiên ngang đi vào bên trong, sắp xếp một phòng cao cấp.
- Tần Thiên ca ca, không phải là anh định quen thêm nữ nhân kia?!
Triệu Tiểu Nhã tiến đến gần Tần Thiên, ghé miệng bên lỗ tai hắn, nhỏ giọng hỏi.
Tần Thiên nghe được mồ hôi lạnh ứa ra, thầm nghĩ:
- Lão tử cũng không phải sắc ma, thấy một nữ nhân liền lấy một nữ nhân, thật không có lòng tin tưởng gì.
- Anh và cô ấy vừa mới quen không được ba tiếng, em đừng đoán mò!
Tần Thiên vội vàng nói.
- Hì hì, ai biết anh! Anh là tên háo sắc, nhìn thấy cô gái xinh đẹp là hai mắt sáng lên, đều muốn là của mình!
Triệu Tiểu Nhã cợt nhã nói.
- Nào có, nói bậy, anh là người như vậy sao?!
Tần Thiên vẻ mặt ủy khuất nhìn Triệu Tiểu Nhã. Nghĩ kĩ lại cô gái xinh đẹp nào cũng đều cùng mình có điểm tối, trực tiếp thành bạn gái của mình, Triệu Tiểu Nhã nói cũng hoàn toàn không sai.
- Nào, mọi người muốn ăn gì? Tôi chọn tôm hùm, món này ở đây rất ngon, còn có lẩu cũng vô cùng xuất sắc, mọi người xem thử!
Trương Đại Chí lấy thực đơn đưa cho mọi người xem.
- Tôi ăn gì cũng được, mọi người chọn là được rồi!
Tần Thiên nói.
- Em cũng như Tần Thiên ca ca!
Triệu Tiểu Nhã cũng nói, Phùng Thần Thần không khác. Vì vậy thực đơn đưa cho Tạ Phong, Tạ Phong nhìn cũng không biết ăn cái gì ngon. Cuối cùng vẫn trả lại cho Trương Đại Chí, hắn quen thuộc ở đây, để hắn chọn món là tốt nhất.
- Được rồi, vậy như cũ đi, cho một cái lẩu "Hoàng gia pháo mừng hòa bình"!
Trương Đại Chí không cần nhìn thực đơn, đem thực đớn trả lại cho người bán hàng.
- Vâng, Trương tiên sinh, cậu chờ một lát!
Người bán hàng lập tức đi ra.
Mọi người ở bên trong bắt đầu hàn huyên.
- Bang bang!
Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.
- Ai!
Tạ Phong hỏi, đứng lên đi ra cửa, đưa tay mở ra, một mỹ nữ cao gầy mặc áo ba-đờ-xuy màu tím đứng ở đó, mắt nhìn thẳng Tạ Phong.
- Xin chào, tôi tìm Tần Thiên, anh ấy có ở bên trong không?!
Mỹ nữ mặc áo tím đến chỗ Tạ Phong hỏi.
- Ai tìm tôi!
Tần Thiên quay đầu lại nhìn, nhìn mỹ nữ ngoài cửa, lộ ra một vẻ ngoài ý muốn, đứng lên đi đến chỗ cô ấy.
- Trùng hợp như vậy, làm sao cô biết tôi ở chỗ này!
Tần Thiên mỉm cười, mỹ nữ này là đại minh tinh Trương Tử Nghiên, Tần Thiên không nghĩ tới sẽ gặp phải cô ấy ở chỗ này.
Trương Tử Nghiên thấy Tần Thiên, trên mặt lộ ra vẻ cao hứng, mở miệng nói:
- Vừa rồi tôi ở đại sảnh thấy có một bóng lưng rất giống của anh, vì thế tôi tới xem thử, đúng quả là anh!
- Thì ra là như vậy, Chân chủ biên có đi cùng cô không?
Tần Thiên có chút khẩn trương hỏi, hắn sợ Chân Như Hoa đi theo cô ấy thì thảm, Tần Thiên không thích tên ái nam ái nữ đó.
- Ha ha, cậu yên tâm, cô ấy không có tới, chỉ có tôi và Tiểu Ngả đến đây ăn!
Trương Tử Nghiên nhìn dáng vẻ khẩn trương của Tần Thiên, nhịn không được bật cười.
- Tốt... Rất tốt! Được rồi, cô ăn cơm chưa, nếu chưa thì cùng ăn với chúng tôi!
Tần Thiên mời nói.
- Không cần, tôi và Tiểu Ngả đã gọi món. Khi nào cậu cơm nước xong có thể qua đây một chút hay không? Điện thoại của cậu tôi gọi mãi không được, tôi có một số việc muốn thương lượng với cậu. Chỗ tôi cách cậu không xa, phòng 305!
Trương Tử Nghiên hỏi.
- Được, không thành vấn đề, tôi ăn uống xong liền đi qua!
Tần Thiên vui vẻ nói.
- OK, tôi đi trước!
Trương Tử Nghiên nói xong liền xoay người rời đi.
- Tần Thiên ca ca, cô gái kia là đại minh tinh Trương Tử Nghiên sao?!
Triệu Tiểu Nhã vọt tới, cầm lấy tay Tần Thiên kích động hỏi.