Một lần nữa trở về cảnh giới sáu sao, thân thể tràn ngập năng lượng khiến Tần Thiên cảm thấy vô cùng thống khoái.
- Ha ha ha... Muốn giết ta, làm hại người của ta, chờ ta đến giết các ngươi!
Tần Thiên không nhịn được mà cười lớn, sau đó thoát khỏi khu rừng bên trong, trở lại trên đỉnh núi.
Ba người Tây Đảo Hợp đều ở trên đỉnh núi tu luyện, thấy Tần Thiên trở về, lập tức đứng dậy.
- Thực lực của anh đã khôi phục, lão công!
Tần Thiên không có ẩn dấu tu vi của hắn, vì vậy Thiên Hà rất nhanh phát hiện ra, vô cùng vui mừng chạy đến ôm chặt Tần Thiên, hai người Liễu Như Thích cũng vui mừng.
- Ừ, anh đã khôi phục, mọi người không cần lo lắng, hiện tại anh muốn đi ra ngoài trước, có người đang đợi anh, chờ anh gặp bọn họ rồi trở về tìm mọi người!
Tần Thiên nói với ba người Thiên Hà, nói xong rời khỏi không gian bên trong chiếc nhẫn, về lại phòng bên ngoài.
Bên ngoài bây giờ đã hơn bảy giờ sáng, Tần Thiên mở cửa đi ra ngoài, Tiêu Du và Triệu Tiểu Nhã đang ngồi trên ghế sa lon ở phòng khách, vừa nhìn thấy Tần Thiên đi ra, hai người lập tức đứng lên, mắt phát ra tia sáng.
- Thực lực của em! Khôi phục?!
Tiêu Du ngạc nhiên nhìn Tần Thiên, bước nhanh đến chỗ hắn. Còn Triệu Tiểu Nhã thì bay thẳng đến bên cạnh Tần Thiên, nhào lên trên người hắn, hai tay ôm lấy cổ, hai chân dài trực tiếp kẹp trên lưng hắn, vô cùng phấn khích.
- Khó trách tối hôm qua khi anh trở về lại nhanh chóng đi vào phòng, thì ra là để tiến hành khôi phục tu vi. Em còn tưởng rằng anh cố ý không muốn gặp em!
Triệu Tiểu Nhã quấn quýt lấy Tần Thiên, giải tỏa được nghi kỵ, vui mừng nói.
- Anh làm sao mà cố ý không em! Được rồi, bước xuống đi!
Tần Thiên nói xong ôm Triệu Tiểu Nhã từ trên người xuống, đặt ở trên ghế sa lon.
- Chị, bây giờ hai người không cần lo lắng cho em, thực lực của em đã khôi phục. Nhưng mà hai người không được truyền tin này ra ngoài, để cho người bên ngoài vẫn cho là thực lực của em chỉ ở cảnh giới ba sao. Nắm rõ chưa, ghi nhớ kỹ, nghìn vạn lần cũng không được truyền ra!
Tần Thiên trịnh trọng nhìn hai người. Hắn muốn có một trận đại sát, cho nên chuyện thực lực đã khôi phục ai cũng không thể truyền đi. Kể cả phụ mẫu của hắn cũng không được, không phải do không tin tưởng mà là càng nhiều người biết thì thông tin càng dễ rò rỉ, vậy thì phiền toái.
- Vì sao vậy!
Triệu Tiểu Nhã không hiểu hỏi.
- Em muốn chúng ta chuẩn bị bắt bọn người muốn giết em sao!
Tiêu Du đã đoán được ý định của Tần Thiên.
- Không sai, đám người muốn giết em, lần này em muốn bẫy chết bọn chúng, xem bọn hắn sau đó còn ai dám tới giết em hay không!
- Bây giờ những đại môn phái của các đại gia tộc kia, biểu hiện bên ngoài là tạm thời không dám ra tay đối với em, nhưng bên trong thì ngấm ngầm lập mưu giết chết em. Thay vì ngồi chờ bọn họ từng người tới giết, thì một lần dẫn xà xuất động, đưa bọn họ toàn bộ giết chết, làm chất dinh dưỡng để giúp em tăng thêm tu vi, xem bọn hắn còn dám hay không kiêu ngạo.
Tần Thiên đắc ý nói.
- Không được, như vậy quá nguy hiểm, chị đi chung với em!
Tiêu Du lập tức nói.
- Em cũng vậy!
Triệu Tiểu Nhã cũng nói.
Tần Thiên lắc đầu, trực tiếp cự tuyệt:
- Không cần hai người đi theo! Em sẽ không chết, Thiên Hà đã khôi phục, thực lực còn là cảnh giới bảy sao. Nếu em đánh không lại, Thiên Hà sẽ ra tay, rất nhanh chóng giết chết được bọn chúng!
- Thiên Hà khôi phục! Cảnh giới Thất tinh!
Tiêu Du nghe được, sắc mặt hiện lên vẻ kinh sợ.
- Thiên Hà là ai!
Triệu Tiểu Nhã nghi hoặc nhìn Tần Thiên, cô ấy còn không biết Thiên Hà là ai.
Tần Thiên kể một lần chuyện tình của hắn và Thiên Hà cho Triệu Tiểu Nhã nghe.
- Tần Thiên ca ca, em không thể tin nổi, anh tại sao có thể là người như vậy! Thu nạp nhiều nữ nhân đến thế, không được, tối hôm nay em muốn ngủ cùng anh, chúng ta cùng nhau làm chuyện ấy, sau đó em sẽ không để ý tới anh!
Triệu Tiểu Nhã đứng lên, cầm lấy cánh tay của Tần Thiên tức giận nói.
Tần Thiên nhất thời bối rối, tiểu nha đầu này lại gây rối, Tần Thiên nhìn qua Tiêu Du lộ ra ánh mắt cầu cứu.
- Chị cảm thấy bao tử thật là đói, chị đi trước ăn điểm tâm, hai người ở lại cứ từ từ trò chuyện!
Tiêu Du nhìn Tần Thiên cười nham hiểm, sau đó xoay người rời đi.
- Sát! Chị, điều tốt không học lại học thói xấu!
Tần Thiên buồn bực nói, gương mặt Triệu Tiểu Nhã cũng vui vẻ.
- Việc này không nên chậm trễ, nếu không bây giờ chúng ta đi ân ái có được hay không, Tần Thiên ca ca!
Triệu Tiểu Nhã nhìn Tần Thiên ngượng ngùng nói.
- Cái này... Cái này... Được, tiểu Nhã, nhưng mà em đi đánh răng trước đã, cứ để miệng thối, anh chịu không nổi!
Tần Thiên bối rối trả lời, nhưng trong lòng có chút toan tính nói.
- Thật không, anh chờ em một chút, sẽ rất nhanh!
Triệu Tiểu Nhã nói xong liền đi vào toilet, Tần Thiên nhìn Triệu Tiểu Nhã vừa đi, không cần suy nghĩ nhanh chóng tông cửa xông ra, bay thẳng ra bên ngoài, chạy đi. Bên trong Triệu Tiểu Nhã rống giận kêu lớn.
- Tần Thiên ca ca, em hận anh... ...
Vừa rời khỏi Tần gia, Tần Thiên phát hiện có người âm thầm theo dõi hắn. Thông qua khí tức mà hắn phán định hai người này và hai người hôm qua rất tương tự, chắc chắn là hai người đó.
Tần Thiên giả bộ không biết, tìm một chỗ ăn bữa sáng, ăn điểm tâm xong, hắn chuẩn bị tìm một chỗ để giết hai người kia.
Đi tới đi lui, Tần Thiên đột nhiên nhớ lại một việc, hắn và Đồng Văn Văn cùng chung linh hồn. Hai người bất luận cách rất xa, đối phương suy nghĩ gì, bọn họ đều biết được, nhưng hai ngày nay, Tần Thiên phát hiện hắn và cô ấy căn bản một chút liên hệ cũng không có, đây là có chuyện gì. Lúc bắt đầu vừa tỉnh lại rõ ràng là có cảm ứng, vì sao bây giờ không có.
- Babaca, ta cảm giác thế nào ta và Văn Văn không có gì liên hệ, không biết là đã xảy ra chuyện gì!
Tần Thiên lo lắng hỏi.
- Không có khả năng, chủ nhân, nếu là cô ấy đã xảy ra chuyện, cậu nhất định sẽ bị liên lụy.
Babaca nói.
- Nhưng vì sao ta và cô ấy một chút liên hệ cũng không có, đây là có chuyện gì? Ngươi không phải nói ta và cô ấy dùng chung linh hồn, có suy nghĩ gì đối phương đều biết sao, chuyện gì xảy ra, làm sao ta không có bất kì cảm giác gì!
Tần Thiên nghi hoặc hỏi.
- Chủ nhân, điều này tôi cũng không biết, dựa theo tình huống bình thường, giữa hai người do cùng chung một hồn một phách, tất nhiên là sẽ có liên hệ. Nhưng hiện tại không có liên hệ tôi cũng không biết, chỉ có thể gọi cho cô ấy hỏi một chút mới rõ được!
Babaca nói.
- Không được, ta phải gọi điện thoại cho Văn Văn mới được, nếu như đã xảy ra chuyện thì phiền toái!
Tần Thiên trong lòng vô cùng lo lắng, lập tức lấy điện thoại ra gọi điện cho Đồng Văn Văn.
Đồng Văn Văn bên kia rất nhanh đã nghe máy, truyền ra tiếng nói quen thuộc Tần Thiên.
- Văn Văn, em không có việc gì chứ!
Tần Thiên vội vàng hỏi.
- Em không sao! Mà anh, Tần Thiên, em hỏi anh một việc, sao em không thể cảm nhận được anh đang suy nghĩ điều gì? Em nhớ là anh nói với em, chúng ta cùng chung linh hồn, suy nghĩ gì đối phương đều biết. Nhưng thế nào em không có một chút cảm giác gì cả?
Đồng Văn Văn hỏi.
- Em cũng thấy thế sao?
Tần Thiên vừa nghe, nhất thời thất kinh.
- Đúng vậy, lẽ nào anh cũng vậy?!
Đồng văn văn hỏi.
- Quả thực, Văn Văn, bây giờ em đang ở nơi nào, có rảnh hay không đi ra gặp anh một chút. Tìm hiểu xem rốt cuộc chuyện gì xảy ra, sợ là linh hồn xảy ra vấn đề!
Tần Thiên nóng nảy nói.
- Anh đến nhà của em đi, em đang ở nhà, dì không ở nhà!