Tần Thiên bay lên không trung, nhanh chóng hướng phía tòa nhà của tập đoàn Tần thị bay đi, không bao lâu đã tới trên lầu của tòa nhà. Tần Thiên rất nhanh phát hiện được bọn người Hàn Thi Vũ đang ở bên trong nhà để xe dưới hầm, trực tiếp từ trên cao bay xuống, tiến vào bên trong nhà đậu xe.
Đi vào trong nhà để xe, Tần Thiên thấy được ba người Hàn Thi Vũ ngồi trên đất, còn có Tùng lão của Côn Lôn Tiên cung và hai tên mặc áo đen nằm dưới đất.
- Tần Thiên!
Triệu Chỉ Nhược thấy Tần Thiên đến liền từ dưới đất đứng lên, hai người Hàn Thi Vũ cũng nhanh chóng đứng lên.
- Mọi người đều không có sao chứ?!
Tần Thiên lo lắng hỏi.
- Bọn em không có việc gì cũng may Tùng lão xuất hiện đúng lúc!
Triệu Chỉ Nhược nói.
Tần Thiên nhìn về phía Tùng lão, hành lễ nói:
- Đa tạ, Tùng lão!
- Ha ha, không cần khách sao, Tần gia chủ, cậu hãy tra hỏi những tên này đi, xem bọn hắn là có mục đích gì mà bắt cóc ba người Chỉ Nhược cô nương!
Tùng lão nói.
- Không cần tra hỏi, những người này là vì tôi mà tới!
Tần Thiên vừa nhìn thấy trên đất mấy tên đeo mặt nạ quỷ liền biết là người nào, người của gia tộc Sơn Khẩu. Những tên này ngày hôm qua thiếu chút nữa bị Tần Thiên giết chết, ngày hôm nay liền tới bắt cóc nữ nhân của hắn, chính là muốn uy hiếp, đáng tiếc không được như dự tính. Tần Thiên đã sớm cho Tiêu Du an bài cao thủ của Côn Lôn Tiên cung ở chỗ này bảo vệ chúng nữ.
- Vì anh mà tới? Chuyện gì đã xảy ra?
Triệu Chỉ Nhược không hiểu hỏi Tần Thiên.
- Sau này anh sẽ nói cho mọi người nghe, Tùng lão, làm phiền lão giả hộ tống bọn họ trở về, tôi còn có chút việc phải đi!
Tần Thiên nhờ cậy Tùng lão nói.
- Không thành vấn đề, Tần gia chủ cậu yên tâm đi đi!
Tùng lão nói.
- Chờ một chút, Tần Thiên, chị Hiểu Di vẫn còn ở bên trên chưa xuống, chúng ta đi kêu chị ấy xuống đây cùng trở về, tránh cho chị ấy sẽ xảy ra chuyện!
Hàn Thi Vũ nói.
- Ừ, cái này giao cho anh, anh sẽ đi đón nhận cô ấy, mọi người đi về trước đi!
Tần Thiên nói xong thân thủ đưa hai tên áo đen đang hôn mê thu vào, sau đó rời khỏi ga ra, đi đến phòng làm việc của Lâm Hiểu Di.
Rất nhanh, Tần Thiên đã lên tới bên trong phòng làm việc của Lâm Hiểu Di, toàn bộ mọi người đều đã tan làm, ngoại trừ Lâm Hiểu Di và bảo an an ninh bên ngoài, không còn ai khác.
- Cậu Tần Thiên!
Bảo an thấy Tần Thiên đến, lập tức cung kính ân cần thăm hỏi.
- Ừ, cực khổ rồi!
Tần Thiên vỗ vỗ vai của hắn, đi vào bên trong phòng làm việc, vào tới thì thấy Lâm Hiểu Di đang làm việc chăm chú trên bàn, Tần Thiên tiến đến cũng không phát hiện.
- Đã trễ thế này còn không tan làm, định phá hủy thân thể hay sao!
Tần Thiên đi tới chỗ Lâm Hiểu Di vẻ mặt không vui nói.
Lâm Hiểu Di ngẩng đầu lên, vẻ mặt giật mình:
- A! Tần Thiên, sao anh lại tới đây, em còn có một số việc, làm xong sẽ nhanh chóng trở về!
- Anh không đến làm sao biết em vất vả như vậy!
Tần Thiên đi tới bên cạnh Lâm Hiểu Di, một tay bế cô ấy lên, lập tức ngồi ở trên ghế, đem cô ấy đặt lên đùi của hắn.
- Không còn cách nào, bây giờ công ty đang trong thời kì phát triển, nhân viên bên dưới năng lực không đủ, nên em phải đích thân xử lý, không ổn thì phải tìm một nhóm người mới tuyển vào!
Lâm Hiểu Di vừa nói vừa một bên lật văn kiện xem xét.
- Vậy phải chọn thêm người rồi, chứ không sẽ mệt chết lão bà của anh!
Tần Thiên nhìn Lâm Hiểu Di nói, hôn cô ấy một cái, sau đó đặt cô ấy xuống.
- Em cứ tiếp tục xử lý công việc, anh đi giải quyết một chút chuyện!
Tần Thiên nói xong liền đi đến ban công đóng cửa lại, cả người nhanh chóng tiến nhập vào bên trong không gian chiếc nhẫn, làm cho Lâm Hiểu Di bị giật mình.
- Tần Thiên! Tần Thiên, anh đi đâu rồi!
Lâm Hiểu Di vội vàng hỏi.
- Anh ở bên trong chiếc nhẫn trước mặt em, em không cần lo lắng, cứ tiếp tục công việc, anh rất nhanh sẽ đi ra!
Giọng nói của Tần Thiên từ bên trong chiếc nhẫn truyền ra, khiến cho Lâm Hiểu Di lần nữa vô cùng giật mình. Cô ấy cũng không biết Tần Thiên có chiếc nhẫn thần kỳ như vậy.
Lập tức cầm nhẫn lên xem xét, cũng không có phát hiện cái gì kỳ quái, cuối cùng vẫn là để xuống, tiếp tục công việc.
Tần Thiên ở bên trong không gian chiếc nhẫn, ra tay phế đi gân mạch đan điền của hai tên này, làm cho hai người bọn chúng tỉnh lại.
- Nói đi, trừ bọn ngươi ra, bên ngoài những tên khác đang ở đâu? Các ngươi lần này tới nơi này là có mục đích gì, đều thành thật nói ra tất cả cho ta biết, nếu không, ta sẽ cho các ngươi sống không bằng chết!
Tần Thiên vừa nói vừa lấy ra cây chủy thủ sắc bén kề ở cổ của hai tên áo đen. Khiến bọn chúng sợ hãi, cả người run rẩy.
Sự lợi hại của Tần Thiên bọn chúng cũng đã chứng kiến qua, tên đại nhân cao thủ của chúng cũng không phải là đối thủ của Tần Thiên. Thủ đoạn của hắn lại cực kỳ tàn nhẫn, hút cạn máu người còn sống cho đến chết, nhớ tới thôi đã khiến cho bọn chúng cả người toát mồ hôi lạnh, chân tay run sợ.
- Ta nói, ta nói, ngươi không được ra tay!
Một tên thấy Tần Thiên liền lúng túng, nói.
- Nói đi, nói ra tất cả ta sẽ tha cho các ngươi!
Tần Thiên chậm rãi nói.
Tên kia suy nghĩ một lát, sau đó nói:
- Những người còn lại đều ở trong nội thành, lưu trú bên trong biệt thự, là biệt thự Lệ Thuỷ, có mười sáu người, tất cả mọi người đều ở nơi đó. Lần này bọn ta thực hiện việc bắt cóc nữ nhân của ngươi là chủ ý của đại nhân. Đại nhân muốn bắt cóc nữ nhân của ngươi, sau đó dùng để trao đổi với cậu chủ. Bởi vì chỉ có cậu chủ mới biết được lần này tới Trung Hoa là có mục đích gì, nếu không có cậu ấy, bọn ta không có cách nào hoàn thành nhiệm vụ!
Tên này đem tất cả mọi chuyện rất là chi tiết kể lại cho Tần Thiên nghe, hiển nhiên là sợ hãi.
- Các ngươi không biết mục đích tới nơi này? Tên đại nhân kia là ai?
Tần Thiên nghi ngờ hỏi.
- Đại nhân là người ngày hôm qua giao thủ với ngươi, hắn đã bị trọng thương, không có chết, đang ở bên trong biệt thự chữa thương. Về phần lần này tới Trung Hoa có mục đích gì chỉ có cậu chủ mới biết, bọn ta cũng không biết. Bằng không bọn ta đã sớm động thủ, sẽ không mạo hiểm đến bắt cóc nữ nhân của ngươi!
Tên còn lại cũng nói.
- Các ngươi chắc chắn không có gạt ta?
Tần Thiên hoài nghi nhìn hai tên áo đen hỏi.
- Không có, chúng ta thật sự không có, vô cùng chân thật kể cho ngươi rồi!
Hai tên này đồng thanh nói.
Tần Thiên nhất thời nhíu mày, người duy nhất biết câu trả lời đã bị hắn giết chết, cực kì phiền toái.
- Vẫn không sao! Giết chết đám người kia đi nữa, không thành công thực hiện nhiệm vụ người của gia tộc Sơn Khẩu chắc chắn vẫn sẽ phái người tới nơi này, đến lúc đó lại bắt lấy một tên đến tra hỏi là được rồi!
Tần Thiên trong lòng thầm nghĩ, lập tức giết chết hai tên áo đen này, hấp thu hết bọn chúng, sau đó ra khỏi không gian bên trong chiếc nhẫn.
- Tần Thiên!
Lâm Hiểu Di đã hoàn tất công việc, đang cầm chiếc nhẫn trên tay, chợt Tần Thiên đột nhiên bay ra ngoài, dọa cô ấy nhảy cẫng lên.
- Đã làm xong việc rồi sao, đi thôi, chúng ta đi về!
Tần Thiên nói, đeo lại chiếc nhẫn, sau đó dẫn Lâm Hiểu Di đi ra bên ngoài.
Tần Thiên không trở về nhà, mà là dẫn theo Lâm Hiểu Di đến chỗ Diêu Phi Yến, mọi người cùng nhau ăn một bữa, sau đó dẫn luôn hai người Kiều Hi cùng nhau trở về nhà.
Mị Ảnh cũng đã trở về, Tần Thiên liền đem chuyện mới vừa rồi nói cho cô ấy nghe. Sau đó hai người liền xuất phát đến biệt thự Lệ Thuỷ, chuẩn bị diệt tận gốc tàn dư người của gia tộc Sơn Khẩu ...