Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1312 - Chương 1317: Xuất Phát Đi Báo Thù

 Chương 1317: Xuất Phát Đi Báo Thù Chương 1317: Xuất Phát Đi Báo Thù Chương 1317: Xuất Phát Đi Báo Thù

Qua ba giờ đồng hồ, Tần Thiên đã dạy xong ba người Phạm Kiến tu luyện. Ba người bọn họ học được thì cảm thấy vô cùng phấn khởi, giống như ăn phải xuân dược quá thời hạn. Nhất là khi mở ra đan điền, cảm giác khí lực của mình lớn gấp mấy lần, Phạm Kiến vô cùng hào hứng muốn cùng Tần Thiên đánh một trận.

Kết quả bị không nghi ngờ chút nào bị Tần Thiên đánh cho quỳ xuống đất bái phục, hai người Phong Tử và Sấu Tử bên cạnh cười ngạo không ngớt.

Lúc chỉ dạy cho bọn họ tu luyện, Tần Thiên tận dụng trong tay hắn có tử la quả và nội đan yêu thú và một ít đan dược liền đưa cho ba người bọn họ thay đổi gân cốt, thăng cấp tu vi.

Lúc Tần Thiên mới bắt đầu tu luyện cũng không có đãi ngộ tốt như vậy, ba người bọn họ đặc biệt may mắn, ngay từ đầu đã có thiên tài địa bảo tu luyện. Không được một buổi tối, tu vi của ba người bọn họ toàn bộ đột phá đến cảnh giới một sao cấp năm đỉnh cao. Nhất là Phong Tử, thể chất của hắn tốt hơn hai người Sấu Tử rất nhiều, tuy rằng không phải thể chất đặc thù, nhưng cũng là trời sinh thích hợp cho việc tu luyện, thoáng cái đã đạt cảnh giới một sao cấp tám, cực kỳ kinh khủng.

Tần Thiên cảm thấy không bao lâu, Phong Tử sẽ đột tiến giống như hai người Sở Tương Tương và Thiên Hà vậy.

- Mẹ kiếp, có được năng lực này, sau này chúng ta cần gì kết nạp thêm đệ tử, bản thân chúng ta cùng tiến đánh có thể diệt một bang phái!

Phạm kiến phấn khích nói.

- Diệt cái đầu cậu, mấy người các cậu nghe cho rõ. Bây giờ các cậu là tu luyện giả, phải tuân thủ theo quy tắc của tu luyện giả, tuyệt đối không được tùy ý tấn công đối với người bình thường, nếu không sẽ bị nhân viên giám sát của quốc gia trừng phạt. Đến lúc đó tôi cũng không bảo vệ được các cậu, hiểu rõ chưa?

Tần Thiên nghiêm túc nói với ba người Phạm Kiến.

- Mẹ kiếp! Không được làm gì, vậy học cái này có ích gì?!

Sấu Tử buồn bực nói.

- Đương nhiên hữu dụng, các cậu có pháp thuật, cũng không cần phải sợ bị người khác bất ngờ tập kích, cũng không sợ người thân bên cạnh bị người khác giết chết, cái này còn chưa đủ sao?!

Tần Thiên nói.

Ba người Phạm Kiến gật đầu, lời Tần Thiên nói không phải không có lý.

- Các cậu và tôi không giống nhau, tôi có giấy phép giết người, vì vậy giết người không vấn đề gì, các cậu thì không được. Bất quá các cậu giết những người tu luyện giả khác không có vấn đề gì, người mà uy hiếp đến sự an toàn của người thân các cậu!

Tần Thiên tiếp tục nói.

- Giấy phép giết người?! Mẹ kiếp, còn có thể loại giấy phép như vậy nữa sao, mau cấp cho ba người chúng tôi mỗi người một cái đi!

Phong Tử vội vàng nói.

- Đúng vậy!

- Đúng vậy!

Phạm Kiến và Sấu Tử cũng vội vàng nói.

- Không được! Vật này là do quốc gia ban phát, không phải ai muốn là có. Hơn nữa có thứ này là phải làm việc cho quốc gia, vô điều kiện, áp lực rất lớn, tốt nhất là không có, rõ chưa!

Ba người Phong Tử gật đầu, Tần Thiên không để cho bọn họ có được giấy phép, thì nhất định có đạo lý riêng của hắn.

- Được rồi, hiện tại các cậu đều học được cách tu luyện. Bây giờ, tôi sẽ dạy các cậu tu luyện công pháp chiến đấu!

Tần Thiên nói xong liền lấy ra quyển công pháp tu luyện cơ bản từ chỗ của bọn sơn tặc lúc trước, Bát cực quyền... ...

Tần Thiên huấn luyện ba người bọn họ, trước mặt ba người đã học xong kỹ thuật công kích cơ bản, Tần Thiên cũng yên lòng. Hắn dặn bọn họ chờ A Bưu trở về sẽ tiếp tục dạy bọn họ tu luyện. Tần Thiên để cho A Bưu tiếp tục chỉ dạy, bởi vì hắn muốn đưa Liễu Như Thích đi báo thù, căn cứ theo tình báo mới nhất của Bách Hoa tông, tên sư phụ cầm thú của cô ấy đã tới thành phố Giang Khẩu, nhưng vị trí cụ thể vẫn không rõ.

Bên trong không gian chiếc nhẫn.

- Được rồi, bọn anh đi ra ngoài một ngày đêm sẽ trở lại, mọi người ở chỗ này đi chơi vui vẻ!

Tần Thiên nhìn hai người Thiên Hà và Tây Đảo Hợp quần áo xốc xếch ở bên trong phòng nói, sau đó bóp nát tinh thạch truyền tống, rời khỏi trấn Thanh Phong, về tới bên trong đỉnh núi.

Hai người Tần Thiên thay xong quần áo, từ bên trong chiếc nhẫn đi ra bên ngoài. Mọi thứ đều đã sắp xếp xong xuôi, thành viên Thiên bang chờ ở bên ngoài, hai người lên xe, đi thẳng đến sân bay.

- Tần Thiên, em có chút lo lắng!

Liễu Như Thích nắm chặt tay của Tần Thiên, tim đập nhanh. Đi báo thù, Liễu Như Thích khó tránh khỏi cảm thấy khẩn trương, đợi nhiều năm như vậy, rốt cục có thể vì tỷ muội của cô ấy báo thù.

- Hít sâu, thở ra nhẹ nhàng!

Tần Thiên ôn tồn nói, ôm Liễu Như Thích vào trong lòng.

- Tần Thiên, em có chút sợ!

Trong đầu Liễu Như Thích gợi lên cảnh tượng huấn luyện trước đây, nhớ tới sư phụ của cô ấy đáng sợ đến mức nào. Trong lòng cô ấy bỗng nhiên phát lạnh, từ chuyện tình lần đó ở trong lòng cô ấy lưu lại quá nhiều nỗi ám ảnh.

Tần Thiên nhìn thấy sắc mặt của Liễu Như Thích, vội vàng ôm lấy cô ấy thật chặt, an ủi:

- Không có việc gì, không có việc gì, có anh ở đây, em không cần sợ bất cứ thứ gì!

- Vâng!

Liễu Như Thích gật đầu, gắt gao ôm lấy Tần Thiên.

Chỉ chốc lát, xe đã đi tới sân bay, xuống xe, hai người đi vào bên trong sân bay, còn nửa giờ nữa máy bay mới cất cánh. Hai người đi qua buồng kiểm duyệt an ninh, lên máy bay, tìm vị trí chỗ ngồi, chờ máy bay cất cánh.

Khoảng cách giữa thành phố Giang Khẩu và Quang Châu cũng không phải rất xa, chỉ hơn một trăm kilomet, thuộc về vùng duyên hải. Nơi đó là một thành thị phồn hoa đô hội, toàn bộ tỉnh 60% kinh tế đều dựa vào hoạt động của thành phố Giang Khẩu, có thể thấy được kinh tế toàn bộ thành phố Giang Khẩu mạnh vô cùng.

- Tần Thiên! Tại sao anh lại ở chỗ này?

Tần Thiên và Liễu Như Thích đang chờ máy bay cất cánh, trong lúc bất chợt nghe được âm thanh quen thuộc của một cô gái, cực kỳ êm tai. Tần Thiên quay đầu lại, đưa mắt thấy được người đứng ở bên cạnh của Trương Tử Nghiên, người đối với hắn có thâm cừu đại hận vừa là trợ lý kiêm luôn chức bảo vệ Tiểu Ngả.

- Xin chào, trùng hợp vậy, cô cũng đi thành phố Giang Khẩu sao?

Tần Thiên hướng về phía Trương Tử Nghiên mỉm cười hỏi, không nghĩ tới trùng hợp như vậy ở chỗ này gặp được Trương Tử Nghiên.

- Đúng vậy, vốn là định ở thành phố Quang Châu tuyên truyền cho chuyên tập mới ra mắt. Nghe nói cậu đã trở về, chuẩn bị mời cậu đến tham dự, nhưng bởi vì trên đường có việc, ở Quang Châu bên này xảy ra chút vấn đề, vì vậy đi đến thành phố Giang Khẩu trước để tuyên truyền!

Vừa nói, Trương Tử Nghiên vừa ngồi xuống chỗ bên cạnh Tần Thiên, cô ấy mua vé vừa hay bên cạnh Tần Thiên, vô cùng đúng dịp.

- À, vậy trước tiên tôi xin chúc cho chuyên tập của cô bán đắc!

Tần Thiên cười nói.

- Ha ha, cảm ơn, lần trước việc chụp ảnh bìa thật đúng là phải cảm ơn anh. Vậy rồi, anh đi thành phố Giang Khẩu làm cái gì?

Trương Tử Nghiên thắc mắc hỏi.

Tần Thiên kéo Liễu Như Thích bên cạnh, nhìn Trương Tử Nghiên nói:

- Đưa bạn gái đi đến thành phố Giang Khẩu vui chơi một chút, cô ấy chưa từng đến nơi đó!

Trương Tử Nghiên vừa nghe Tần Thiên nói, nhất thời sắc mặt bị kìm hãm, nhưng rất nhanh thì phục hồi tinh thần lại. Cô ấy biết nữ nhân bên cạnh Tần Thiên nhiều vô số, vì vậy rất nhanh đã thành thói quen, nhưng còn Tiểu Ngả bên cạnh lại lẩm bẩm Tần Thiên là tên đại dâm tặc.

- Thì ra là như vậy, xin chào, tôi là Trương Tử Nghiên!

Trương Tử Nghiên nhìn Liễu Như Thích đưa tay ra bắt tay, dáng tươi cười ngọt ngào.

- Xin chào, tôi tên Liễu Như Thích!

Liễu Như Thích cũng lễ phép đưa tay nắm lấy tay của Trương Tử Nghiên cầm một chút, sau đó liền buông ra.

Ba người ngồi trò chuyện một hồi.

- Phanh!

Chợt, vừa lúc đó, đột nhiên một tiếng súng vang lên, tất cả mọi người vào giờ khắc này ngây ngẩn cả người.

- Cướp đây, tất cả không được nhúc nhích, ngoan ngoãn ngồi yên ở chỗ ngồi cho tao, chống cự một cái tao sẽ giết chết!

Hai người đàn ông mang tất chân cầm súng lục xông lên khoang hạng nhất trên máy bay, nhìn mọi người quát to. ...

Bình Luận (0)
Comment