- Được rồi, chúng ta đi thôi, tìm một nơi an toàn nghỉ ngơi một chút, tôi muốn tiến hành khôi phục Nguyên thần lực, miễn cho đến lúc bị người khác tập kích, tôi cũng không cứu được cô nữa!
Tần Thiên nhìn Hiên Viên phiêu nói, nói xong đứng lên hướng phía xa xa mà đi.
- Ai muốn cầu cứu, cô nãi nãi đây rất lợi hại!
Hiên Viên Phiêu không phục nói, hừ một tiếng, sau đó đi theo Tần Thiên.
Hai người vừa đi, một bên đấu võ mồm trò chuyện, từ miệng Hiên Viên Phiêu biết được, cô ấy cùng Hiên Viên Thác và Tần Thiên có tình cảnh giống nhau, cũng là bị một cơn lốc lớn tập kích, hai người Hiên Viên Phiêu bị thổi bay, lạc mất một người. Bản thân cô ấy chỉ mang theo tùy thân một ít đồ, những thứ đồ khác đều ở trên người Hiên Viên Thác, cho nên mới không có đan dược chữa thương.
Hai người đi một hồi, liền thấy được một tòa cổ thành thật to sừng sững ở trong cái sa mạc này. Gọi là tòa cổ thành kỳ thực cũng chính là một mảnh phế tích, còn lại là đổ nát thê lương, một gian phòng cũng không có, chỉ còn lại có một cái nền khổng lồ, cái gì cũng không có.
Thời xưa tháp Ca Mã Kiền này cũng không phải là sa mạc, đều là ốc đảo, xuất hiện rất nhiều điều tuyệt diệu. Ví dụ như Tinh Tuyệt cổ thành, nước Di và nước Hàng La, trứ danh nhất còn có quốc gia cổ Lâu Lan, năm đó tơ lụa Chi Lộ là phổ biến nhất rất nổi tiếng ở quốc gia đó, chỉ tiếc rằng chẳng biết tại sao đã bị thất truyền, không còn xuất hiện nữa.
- Chúng ta ở chỗ này nghỉ ngơi một đêm đi, sáng sớm ngày mai lại xuất phát!
Tần Thiên chỉ vào cổ thành phía xa quay sang Hiên Viên Phiêu nói, nói xong cũng không quản Hiên Viên Phiêu có đồng ý hay không, bay thẳng đến bên kia.
Rất nhanh, Tần Thiên đã tới một nơi bỏ hoang trong cổ thành, mới vừa đi vào, Tần Thiên liền cảm nhận được một nguồn năng lượng khí tức. Cổ năng lượng khí tức này cực kỳ yếu ớt, hơn nữa rất kỳ quái, đi vào bên trong, Tần Thiên phát hiện bão cát toàn bộ đều ngưng lại, một khí tức cổ xưa đập vào mặt.
Tần Thiên nhìn ra bên ngoài, bão cát vẫn thổi, thế nhưng bên trong này một chút cũng không có, phỏng chừng là do cổ năng lượng này khí tức này ngăn lại.
Cổ năng lượng khí tức này tràn ngập toàn bộ cổ thành, giống như một kết giới che chở toàn bộ cổ thành.
- Năng lượng thật kỳ quái!
Hiên Viên Phiêu đi đến bên trong cổ thành này nói, Tần Thiên im lặng không lên tiếng, quan sát xung quanh. Xem xét nơi bỏ hoang này bên trong cổ thành, Tần Thiên phát hiện không ít văn tự, toàn bộ đều là văn tự cổ xưa, căn bản xem không hiểu, không biết viết là có ý gì.
Tần Thiên đi đến một chỗ trung tâm của phế tích lớn nhất bên kia, xem nó có diện tích lớn như vậy, phải là trung tâm của cổ thành, có thể là hoàng cung, hoặc là phủ thành chủ tướng.
Tần Thiên ở bên trong dạo qua một vòng, phát hiện có rất nhiều văn tự và một ít bích họa. Những bích họa này đều đã bị phá hủy toàn bộ, còn lại rất ít, chỉ có thể mơ hồ thấy một đoàn người, toàn bộ quỳ lạy trên mặt đất, quỳ lạy thứ gì đó phía trên bọn họ. Nhưng phía trên là vật gì, mặt trên bích hoạ cũng không thể thấy, đã bị phá hủy.
Xem xét toàn bộ cổ thành, không có phát hiện được thứ gì, Tần Thiên liền tìm một nơi ngồi xuống, bắt đầu tu luyện linh hồn lực, Hiên Viên Phiêu vẫn tiếp tục tra xét xung quanh. ...
Thoáng cái, một ngày đã trôi qua, Tần Thiên mở mắt ra, khắp bầu trời đã đầy sao, hơn nữa còn là đêm khuya, linh hồn lực của hắn đã khôi phục tám chín phần, hoàn toàn có thể chiến đấu.
Tần Thiên mở mắt ra, nhìn xung quanh, không phát hiện được bóng dáng của Hiên Viên Phiêu, không có nhíu mày.
- Này! Tiểu nha đầu, cô đang ở đâu? Tiểu nha đầu... !
Tần Thiên hô, nhưng không có trả lời, Tần Thiên lại hô vài tiếng, vẫn không có trả lời, nhưng bao tử lại đáp trả Tần Thiên, lẩm bẩm kêu, thật là đói.
Tần Thiên lấy ra thực vật ra ăn, vừa ăn, một bên tìm kiếm tung tích của Hiên Viên Phiêu khắp nơi.
Cổ thành vào ban đêm vô cùng dọa người, âm thanh rợn người, Tần Thiên cảm giác giống như có rất nhiều người ở đây, nhìn hắn chằm chằm, nhưng là cái gì cũng không phát hiện.
Tìm một hồi, Tần Thiên cũng không phát hiện được bóng dáng của Hiên Viên Phiêu, liền ngừng lại, trong lòng thầm nghĩ:
- Tiểu nha đầu này đoán chừng đã rời đi, tìm kiếm Hiên Viên Thác. Bằng không nếu là có người đến, nhất định sẽ có tiếng đánh nhau, mình cũng sẽ phát hiện, duy nhất chỉ có khả năng là Hiên Viên Phiêu đã rời đi.
- Quên đi, đi thì đi, lão tử ngủ một giấc ngày mai còn phải tiếp tục đi!
Tần Thiên trong lòng thầm nghĩ, lập tức xoay người chuẩn bị đi trở về nơi vừa rồi.
- Ầm!
- Tần Thiên, cứu mạng!
Vừa lúc đó, Tần Thiên vừa mới xoay người định rời đi, phía sau cách trung tâm không xa đột nhiên phát ra một tiếng nổ lớn, lập tức Tần Thiên nghe được tiếng kêu cứu của Hiên Viên Phiêu, thấy Hiên Viên Phiêu từ bên trong bay ra, Tần Thiên nhanh chóng đi tới bên đó.
- Rống!
Lúc này, một tiếng yêu thú gầm rú vang lớn, giống như một chiếc xe ủi một con vật với đầu lưỡi hình tam giác từ trong mặt đất chui ra, xông mạnh lên trời, phía sau bảy đôi cánh khổng lồ mở ra, trực tiếp bay lên trời, thân hình dài đến hơn một trăm mét.
- Mẹ kiếp! Thiên Xà Chín Cánh!
Tần Thiên nhìn không nhịn được kêu lớn lên, hắn đã xem qua tư liệu về Thiên Xà Chín Cánh, chính là một loại hồng hoang dị chủng, nghe đồn chính là do Thiên Long thượng cổ và yêu thú cao cấp Khổng Tước Liệt Hỏa giao phối mà thành. Cả người đều là cánh hoa trắng đen giao nhau, trời sinh thần lực, mỗi khi tăng một cảnh giới tu vi, sẽ mọc ra một đôi cánh, nghe đồn trưởng thành sẽ hóa thành Thiên Long, trở thành thần thú.
Lúc này trên thân của Thiên Xà Chín Cánh dài ra bảy đôi cánh, điều này thể hiện Thiên Xà Chín Cánh đã đạt tới cảnh giới bảy sao, vậy tuyệt đối hai người Tần Thiên không có khả năng đối kháng.
- Rống!
Thiên Xà Chín Cánh bay lên trong không trung, vọt tới chỗ của Hiên Viên Phiêu, tốc độ nhanh vô cùng.
- Cứu tôi, Tần Thiên!
Hiên Viên Phiêu phát hiện bóng dáng của Tần Thiên, vội vàng vọt tới Tần Thiên bên này.
- Cứu con khỉ, mẹ kiếp cô, cô bay tới chỗ tôi làm gì, tôi cũng không phải đối thủ của nó, cô nhanh chóng đi sang một bên!
Tần Thiên thấy Hiên Viên Phiêu trực tiếp mang theo Thiên Xà Chín Cánh hướng về phía hắn, nhất thời nhanh chân bỏ chạy.
- Tần Thiên, cậu không được bỏ chạy, mau chóng cứu tôi!
Hiên Viên Phiêu hô lớn.
- Rống!
Vừa hô xong, Thiên Xà Chín Cánh nổi giận gầm lên một tiếng, phun ra một quả cầu lửa thật lớn tấn công Hiên Viên Phiêu.
- Ầm!
- A... !
Hỏa cầu này trực tiếp nổ tung ở phía sau Hiên Viên Phiêu, mặc dù không có bắn trúng cô ấy, nhưng năng lượng kinh khủng cũng tạc vào trên người của cô ấy. Nhất thời Hiên Viên Phiêu hét thảm một tiếng, trực tiếp bay thật mạnh ra ngoài, nặng nề nện xuống đất, không có khả năng chống đỡ, trực tiếp trọng thương.
- Mẹ kiếp!
Tần Thiên nhìn thấy Hiên Viên Phiêu bị trọng thương, chửi một câu, nhất thời ngừng lại.
Lúc này, Thiên Xà Chín Cánh to lớn quay sang Hiên Viên Phiêu đang nằm trên đất lần thứ hai phát ra một viên hỏa cầu, hướng phía Hiên Viên Phiêu đánh giết... ...