Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1360 - Chương 1365: Không Đánh Chết Ngươi

 Chương 1365: Không Đánh Chết Ngươi Chương 1365: Không Đánh Chết Ngươi Chương 1365: Không Đánh Chết Ngươi

- Oanh!

Một tiếng nổ vang, cả người Mộc Dịch đều bị Tần Thiên mạnh mẽ nện xuống dưới đất, mặt đất trực tiếp bị nện tạo thành một cái hố to, Mộc Dịch bị nện đến cả người hoảng loạn, đầu óc trở nên mơ hồ.

Tần Thiên nhìn thấy Mộc Dịch nằm bất động trên mặt đất, ném dây leo trong tay xuống, bay về phía Hiên Viên Phiêu Nhi, rơi vào trước mặt của cô ấy, sau đó lấy ra một viên nội đan yêu thú cho cô ấy.

- Cô hãy tự chữa thương, tôi đi giết chết tên kia trước!

Tần Thiên đưa nội đan yêu thú cho Hiên Viên Phiêu Nhi, nhanh chóng bay về phía Mộc Dịch bên kia.

Giờ phút này Mộc Dịch vừa mới tỉnh táo lại, nhìn thấy Tần Thiên bay tới, lập tức sắc mặt đại biến, vội vã chui vào lòng đất.

- Vẫn còn muốn chạy, xem ngươi như thế nào chạy trốn!

- Rống!

Tần Thiên nổi giận gầm lên, một quyền xuất ra, Cự Long gào thét, một con Cự Long màu đỏ như máu cực lớn hung hăng bay về hướng Mộc Dịch. Mộc Dịch vẫn chưa kịp tiến vào trong mặt đất, cả đầu Cự Long đỏ như máu đã tấn công lên thân thể của hắn.

- Oanh!

Giờ khắc này, dây leo trên người Mộc Dịch toàn bộ nát bấy, Mộc Dịch bị nổ trực tiếp bay lên, phát ra tiếng kêu vô cùng thảm thiết. Tứ chi bị tạc mất đi hai chi, chỉ còn lại có hai cánh tay, hai chân đã đứt lìa, toàn thân máu tươi đầm đìa.

Nhưng vẫn chưa xong, Tần Thiên nhanh chóng vọt tới Mộc Dịch, một tay nắm lấy Mộc Dịch, linh hồn chi lực khủng bố nhanh chóng liền xâm lấn linh hồn của hắn.

- A!

- A!

Mộc Dịch liên tiếp phát ra hai tiếng kêu thê lương thảm thiết, cả người thống khổ cả khuôn mặt đều móp méo, cực kỳ dọa người, giống như trong Lệ Quỷ ở địa ngục, hai tay không ngừng giãy giụa.

- A!

Mộc Dịch không ngừng kêu thảm, bộ dáng của Mộc Dịch, Phong Vũ Tuyết chứng kiến được sợ tới mức trực tiếp đái ra quần. Quá thê thảm, Phong Vũ Tuyết vội vàng chạy trốn, nhưng tiếc bản thân hắn bị trọng thương, chỉ có thể bò lết, bò một hồi mới được hơn 10m, bỏ trốn không thành công.

- Hừ! Tinh trùng lên não, đánh lén lão tử, bây giờ lão tử cho ngươi biết được cái gì gọi là thống khổ!

Tần Thiên nhìn Mộc Dịch, thò tay nắm lấy xương đùi của hắn, dùng sức một kéo, đem bắp đùi của hắn kéo cho tách rời ra, máu tươi giống như ống nước trực tiếp phun ra.

- A!

Mộc Dịch đau đớn đến mức sắp ngất đi, nhưng tiếc thay Tần Thiên không đơn giản để cho hắn hôn mê, chính là muốn hắn nếm trải mùi vị thống khổ.

- Dám đánh lén Tần Thiên ta, ta sẽ cho ngươi nếm trải nỗi thống khổ gấp 10 lần, thậm chí gấp 20 lần.

- A... Giết ta, giết ta, giết ta, van xin ngươi giết ta, ta không muốn chịu đựng như vậy nữa!

Mộc Dịch mơ mơ màng màng cầu xin Tần Thiên tha thứ nói, cả người vô cùng thống khổ. Giờ phút này trong lòng của hắn vô cùng hối hận, nếu như cho hắn một cơ hội, có đánh chết hắn tuyệt đối cũng không dám chọc giận Tần Thiên. Tần Thiên giống như một người điên, một tên biến thái, căn bản không phải người mà hắn có khả năng chọc phải.

Chỉ tiếc, hắn đã không có bất kỳ cơ hội nào nữa.

- Giết ngươi, ngươi muốn chết nhưng ta không muốn giết ngươi. Ta muốn từ từ tra tấn ngươi, hành hạ chết ngươi, để cho ngươi biết, đối nghịch với ta sẽ có kết cục như thế nào!

Tần Thiên nhìn Mộc Dịch lạnh lùng nói, đối với địch nhân, Tần Thiên tuyệt không nương tay. Người khác cho hắn một quyền, hắn chắc chắc sẽ đem người đó đập nát, còn đối tốt với hắn, trợ giúp hắn, Tần Thiên tất nhiên là nghìn lần vạn lần báo đáp.

- Hiện tại, ta sẽ để cho ngươi nhìn thấy huyết dịch trong thân thể của ngươi làm thế nào chảy ra, tiến vào trong cơ thể của ta, trở thành năng lượng của ta!

Tần Thiên đai nghiến nhìn Mộc Dịch, trên người bộc phát ra hấp lực kinh khủng, trong nháy mắt, Mộc Dịch liền cảm thấy huyết dịch trên người của hắn bắt đầu không ngừng bắt đầu lưu động, vô cùng hoảng sợ, cái này so kéo đứt xương cốt của hắn lại khiến cho hắn càng cảm thấy đáng sợ, bởi vì cái chết này gây áp lực quá lớn trong nội tâm.

- Dừng tay!

Đúng lúc này, một âm thanh của một cô gái vang lên, Tần Thiên liền quay đầu nhìn lại, nhìn thấy bốn năm người từ đằng xa bay tới. Dẫn đầu chính là cô gái che mặt mặc trang phục màu trắng, bên cạnh đi theo mấy người, một người trong đó là hòa thượng, Tần Thiên nhận ra được, hòa thượng kia chính là Kim Thiền Tử, cô gái che mặt kia là truyền nhân của thánh địa, Phiêu Miễu Tiên Tử.

Tần Thiên không nghĩ tới đám người này cũng xuống được đây, liền dừng tay lại, bay đến trước mặt Hiên Viên Phiêu Nhi.

- Phiêu Miễu Tiên Tử, cứu tôi, cứu tôi, tôi là người của Phong gia, tên tôi là Phong Vũ Tuyết!

Phong Vũ Tuyết sắp chết nằm trên mặt đất, nhìn thấy Phiêu Miễu Tiên Tử đến, lập tức vui mừng, bởi vì những người này đều đối nghịch với Tần Thiên, nhất định sẽ cứu hắn.

- Cứu con mẹ nhà ngươi, ngươi là con mồi của lão tử, tới bên cạnh lão tử!

Tần Thiên vung tay lên, trực tiếp phóng ra tơ nhện, quấn chặt lấy Phong Vũ Tuyết, một tay kéo hắn đi qua, vừa dẫm dưới lòng bàn chân, vừa dùng lực, năng lượng khủng bố lập tức xông vào trong thân thể của hắn, trực tiếp phế đi kinh mạch và đan điền của hắn.

Phong Vũ Tuyết trong chớp mắt đã trở thành một tên phế nhân.

- Ma đầu! Ngươi dám phế đi đan điền của ta!

Phong Vũ Tuyết ngước nhìn Tần Thiên, hoảng sợ mà nói.

- Bớt nói nhảm, phế đi thì phế đi, ngươi dù sao cũng phải chết, phế ngươi thì cũng không có gì, đừng có nhiều lời với ta!

Tần Thiên nhìn Phong Vũ Tuyết nằm trên mặt đất chán ghét nói, nhấc chân lên, trực tiếp dẫm vào miệng của hắn, khiến cho hắn không thể lên tiếng, Phong Vũ Tuyết thiếu chút nữa đã hôn mê.

Bọn người Phiêu Miễu Tiên Tử bên cạnh chứng kiến hành vi của Tần Thiên, cảm thấy vô cùng phẫn nộ.

- Tần Thiên, tên ma đầu nhà ngươi, trong lúc thực hiện nhiệm vụ tiêu diệt người của Âm dương thần giáo, dám giết hại truyền nhân của đại gia tộc. Ngươi đã quên lời nói của trưởng lão rồi sao, lập tức thả hai người bọn họ!

Phiêu Miễu Tiên Tử quát lớn.

- Đúng vậy, lập tức thả Phong công tử và Mộc công tử ra!

Bên cạnh cũng có người phụ họa nói, nhao nhao chỉ trích Tần Thiên lập tức thả người.

Tần Thiên nhìn thoáng qua những người này, cười lạnh một tiếng, từ từ nói:

- Đây cũng không phải là ta muốn giết hắn, là bọn hắn muốn giết ta trước, chỉ là tài nghệ không bằng người, ngược lại bị ta bắt được mà thôi, bọn hắn muốn giết ta, ta đây tự nhiên là sẽ không bỏ qua bọn hắn, các ngươi nói, đúng hay không a!

- Hừ! Tuy bọn hắn muốn giết ngươi, nhưng là ngươi có cái quyền gì giết bọn hắn, bọn hắn phạm sai lầm, tự nhiên sẽ có trưởng lão xử lý bọn hắn. Ngươi nên chờ trưởng lão xử trí, không được tự tiện hành động, hơn nữa, bọn hắn hiện tại cũng thành bộ dạng này, đối với ngươi không có gì nguy hại. Bây giờ ngươi nên lập tức thả bọn hắn ra, giao cho chúng ta, chúng ta lập tức đưa bọn chúng giao cho trưởng lão xử trí!

Phiêu Miễu Tiên Tử lần nữa quát vào mặt Tần Thiên.

- Phiêu Miễu Tiên Tử nói không sai, giao cho trưởng lão xử trí!

Lại có người phụ họa nói. Tần Thiên nhìn Phiêu Miễu Tiên Tử, giống như nhìn thấy người ngu, mở miệng nói:

- Phiêu Miễu Tiên Tử, cô có phải là một người ngu hay không, hay bị não ngắn, nếu ta chờ trưởng lão đến xử trí, ta sớm đã chết. Hơn nữa cô có cái quyền gì để ta đem người giao cho cô, ta sẽ không giao người, cô có thể làm thế nào a!

- Súc sinh, ngươi rõ ràng dám mắng ta, muốn chết!

Phiêu Miễu Tiên Tử nghe được lời của Tần Thiên, tức giận đến phát run, phẫn nộ quát.

- Hừ! Ta chẳng những chửi cô, ta còn muốn đánh cô, thế nào?!

Tần Thiên chọc tức Phiêu Miễu Tiên Tử, quát lớn.

- Nói hay lắm, nói rất hay! Thể loại này là nên mắng!

Hiên Viên Phiêu Nhi từ trên đất đứng lên, vỗ tay nói, thương thế của cô ấy đã hoàn toàn bình phục như cũ...

Bình Luận (0)
Comment