Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1368 - Chương 1373: Tự Hao Tổn Tu Vi, Trốn Chạy Để Khỏi Chết

 Chương 1373: Tự Hao Tổn Tu Vi, Trốn Chạy Để Khỏi Chết Chương 1373: Tự Hao Tổn Tu Vi, Trốn Chạy Để Khỏi Chết Chương 1373: Tự Hao Tổn Tu Vi, Trốn Chạy Để Khỏi Chết

Phiêu Miễu Tiên Tử nhìn thấy khoảng cách của mình với Tần Thiên không đến một trăm mét, cảm thấy cực kỳ sốt ruột, cuống quýt vội vã chạy trốn.

Nhưng Tần Thiên lại đuổi sát lấy không ngừng, khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần, Tần Thiên nhìn về hướng Phiêu Miễu Tiên Tử, trong miệng nở ra một nụ cười lạnh.

- Đi chết đi!

Tần Thiên lần nữa hét lớn, lại vung tay lên, mấy trăm chiến kiếm phát ra cùng một lúc, vô số chiến kiếm bắn tới Phiêu Miễu Tiên Tử. Lúc này đây Phiêu Miễu Tiên Tử không thể tránh né, bởi vì khoảng cách của hai người thật sự là quá gần, với tốc độ của cô ấy, căn bản tránh không khỏi tốc độ của chiến kiếm.

- Heaa... !

Phiêu Miễu Tiên Tử bất đắc dĩ, chỉ phải hét lớn một tiếng, hai tay áo vung lên, lập tức phóng ra hai tấm vải trắng như tuyết, rất nhanh hướng đến chống lại những chiến kiếm đang đuổi giết kia.

- Rầm rầm rầm!

Bên trên bầu trời, tiếng nổ lớn không ngừng vang, bản thân Phiêu Miễu Tiên Tử bị trọng thương, lần này ngăn cản công kích của Tần Thiên, cả người đều bị chấn liên tục bay ngược, trong miệng liền phun ra một ngụm máu tươi, căn bản chống đỡ không nổi.

- Dừng tay, ngươi dám giết ta, Phiêu Miễu thánh địa tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Phiêu Miễu Tiên Tử tức giận, chỉ vào mặt Tần Thiên quát.

- Con mẹ mày!

- Hát!

Tần Thiên chửi ầm lên một câu, sau một khắc, vung tay lên, một con Cự Long màu đỏ như máu xuất hiện, dài hơn hai trăm mét. Khí huyết sát nồng nặc lập tức hiện đầy cả bầu trời, tất cả mọi người cũng cảm giác giống như bọn họ đang ở trong ao máu, không gian đều không ngừng chấn động. Lập tức, Tần Thiên hét lớn một tiếng, hai tay đẩy ra, Cự Long màu đỏ như máu nhanh chóng tấn công Phiêu Miễu Tiên Tử.

Trong nháy mắt tại, mọi người ở đây nhìn thấy đều choáng váng, một chiêu công kích này trình độ trực tiếp đạt đến cảnh giới bảy sao, nhưng lại không phải là sơ cấp, quá kinh khủng. Hiện tại bản thân Phiêu Miễu Tiên Tử bị trọng thương, căn bản là không có biện pháp ngăn cản, rất có thể sẽ bị một chiêu của Tần Thiên giết chết.

Phiêu Miễu Tiên Tử nhìn thấy Cự Long huyết sắc tấn công đến, không cần suy nghĩ, lập tức xuất ra chuông đồng cổ, là cái chuông vừa rồi giúp tiến vào trong đại trận, nhanh chóng phóng to, trực tiếp bao bọc lấy thân thể của cô ấy.

- Oanh!

- Đông!

Giờ khắc này, Cự Long to lớn đụng vào bên trên chuông đồng, phát ra một tiếng nổ vang cực lớn, toàn bộ chuông đồng đều rung lắc phát ra một tiếng vang lớn. Không gian xung quanh ầm ầm vỡ vụn, không gian loạn lưu từ bên trong vọt ra, khắp mặt đất đều bị oanh khiến cho bụi mù nổi lên bốn phía, đám người vây xem đều sợ hãi nhanh chóng thối lui về phía xa.

Trải qua một hồi lâu, hết thảy mới thở lại bình thường, mà cái chuông đồng lớn trên không trung không chút nào bị tổn thương. Một chiêu Cự Long công kích cường đại của Tần Thiên một chút cũng không thương tổn đến nó, cho thấy chuông đồng cổ này vô cùng lợi hại.

Nhưng là chuông đồng lớn này không có tổn hại, không có nghĩa Phiêu Miễu Tiên Tử bên trong cũng không có tổn hại.

Chỉ thấy Phiêu Miễu Tiên Tử trực tiếp từ không trung rơi xuống, nện thật mạnh xuống mặt đất, chuông đồng lớn về lại trong cơ thể của cô ấy, trước ngực cô ấy đều là máu tươi. Tuy chuông đồng lớn bảo hộ cho cô ấy, giúp cô ấy ngăn cản vô số năng lượng, nhưng bởi vì cô ấy đang trọng thương dưới tình huống tuyết xuất ra chuông đồng to lớn, kết quả bị năng lượng bản thân cắn trả, làm cho thương tổn ngày càng nghiêm trọng.

- Phốc!

Phiêu Miễu Tiên Tử té trên mặt đất, miệng không ngừng phun ra máu tươi, khí tức cực kỳ yếu ớt, giống như muốn chết đi.

- Hừ! Lần này, sẽ đưa cô đi chết!

Tần Thiên nhìn Phiêu Miễu Tiên Tử nằm trên mặt đất lạnh lùng nói, nhanh chóng vọt tới phía Phiêu Miễu Tiên Tử.

Phiêu Miễu Tiên Tử nhìn thấy Tần Thiên xông lại, trên mặt lộ ra vẻ vô cùng phẫn nộ, hướng về phía Tần Thiên cả giận nói:

- Tần Thiên, có một ngày ta nhất định phải đem ngươi băm thành trăm mảnh!

- Không hay, Tần Thiên, cô ta muốn chạy trốn, mau ra tay!

Tiêu Du nghe xong lời Phiêu Miễu Tiên Tử nói, lập tức sốt ruột hô to, nhưng đã chậm một bước, chỉ thấy trán của Phiếu Miểu Tiên Tử chảy ra một giọt huyết dịch màu vàng. Sau tức khắc, đột nhiên cả người cô ấy thực lực tăng vọt, lập tức biến mất tại chỗ, biến mất không hình không dạng, chẳng biết đi đâu.

Tần Thiên đều ngây ngẩn cả người, không biết đây là loại công pháp gì, có thể trong tích tắc đã biến mất, hắn còn không kịp nhìn thấy, việc này quá nhanh, khiến hắn vô cùng tức giận.

- Chị đã quên nói cho em biết, Phiêu Miễu thánh địa có một loại phương pháp tự làm hao tổn tu vi để lập tức trốn chạy thoát khỏi cái chết. Bản thân thiêu đốt máu huyết có thể giúp cho tốc độ của bọn họ lập tức xuyên việt không gian chạy trốn, bất luận kẻ nào đều ngăn cản không được. Chỉ là về sau tu vi của cô ấy ít nhất sẽ giảm xuống đại cảnh giới liền tiếp!

Tiêu Du bay tới bên cạnh Tần Thiên nói.

- Còn có phương pháp nghịch thiên như vậy sao, con mẹ nó, lần sau gặp được ả tiện nhân này nhất định phải thừa lúc còn sớm nhanh chóng ra tay mới được!

Tần Thiên lầu bầu nói. ...

Giờ phút này, ở phía xa ngoài trăm dặm, Phiêu Miễu Tiên Tử từ trong không gian chui ra, cả người té trên mặt đất, miệng không ngừng phun ra máu tươi, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy. Vừa rồi cô ấy dựa vào bí pháp độc môn, thiêu đốt máu huyết trốn chạy, tuy đã tránh được một kiếp, nhưng tu vi lại trực tiếp từ cảnh giới sáu sao cấp năm rơi xuống cảnh giới năm sao cấp năm, trọn vẹn rớt mất mười hai cảnh giới nhỏ, cực kỳ nghiêm trọng.

- Tần Thiên! Ta không thể giết ngươi, thề không làm người!

Phiêu Miễu Tiên Tử một bên phun ra máu, một bên phẫn nộ nói, lập tức ngồi trên mặt đất, lấy ra một viên thuốc bắt đầu chữa trị thương tích. ...

Tần Thiên bên này, sau một hồi đại chiến, tất cả mọi người đã rời đi, bởi vì bọn hắn đều đã chứng kiến thực lực của Tần Thiên, đều cảm thấy e sợ. Lúc trước nguyên một đám đều muốn giết Tần Thiên, từ khi chứng kiến Tần Thiên trực tiếp đuổi giết Phiêu Miễu Tiên Tử trốn chạy khắp nơi, nguyên một đám không còn có cái ý nghĩ này nữa. Tần Thiên có lẽ đã trở thành người mạnh nhất của thế hệ bọn họ, bọn họ không có khả năng địch nổi, Tần Thiên đã trở thành đối tượng phía trên của bọn hắn.

- Đi thôi, chúng ta đi tìm Kim Thiền Tử, nhìn xem hắn ở nơi nào, chúng ta đi diệt tên tiểu Ngốc Ngốc đó!

Tần Thiên nhìn mọi người nói.

- Được đó, tôi ủng hộ, đánh chết tên tiểu Ngốc Ngốc kia!

Hiên Viên Phiêu Nhi lập tức giơ hai tay bày ra bẻ tán thành.

Bọn người Hiên Viên Thác nghe xong thì mồ hôi lạnh trên trán ứa ra, tiểu Ngốc Ngốc, đây là xưng hô gì, làm sao nghe mập mờ như vậy. Một đám người không khỏi dùng ánh mắt kỳ dị nhìn về phía Tần Thiên, chẳng lẽ Tần Thiên cùng Kim Thiền Tử còn có quan hệ mờ ám, khẩu vị của Tần Thiên không phải bình thường.

- Này, các ngươi dùng ánh mắt gì nhìn tôi vậy? Khiếp, lão tử chỉ thích nữ nhân, đừng có hiểu lầm được hay không?!

Tần Thiên nhìn thấy ánh mắt kia của mọi người, vội vàng nói.

- Hì hì, Tần Thiên ca ca, chúng ta đâu có hoài nghi anh đâu, anh khẩn trương cái gì, chẳng lẽ là thật sao?!

Triệu Tiểu Nhã nhìn Tần Thiên cười trêu chọc nói, lập tức những người khác phá lên cười.

- Em nằm mơ đi tiểu nha đầu, nói hưu nói vượn, chúng ta đi thôi!

Tần Thiên nhìn mọi người nói, lập tức đưa tay ôm lấy Triệu Tiểu Nhã và Tiêu Du, đi đến phía trước, trái ôm phải ấp vô cùng là sung sướng. Hai người Hiên Viên Thác theo ở phía sau, Hiên Viên Phiêu Nhi không cầm lấy tay của Hiên Viên Thác, mà là tự cầm lấy tay của cô ấy, nhìn bộ dạng của Tần Thiên phía trước trái ôm phải ấp, có chút lộ ra vẻ mất hứng.

Hiên Viên Thác nhìn thấy bộ dạng Hiên Viên Phiêu Nhi như vậy, khẽ cười, không nói gì... ...

Bình Luận (0)
Comment