Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1375 - Chương 1380: Giết Chết Toàn Bộ

 Chương 1380: Giết Chết Toàn Bộ Chương 1380: Giết Chết Toàn Bộ Chương 1380: Giết Chết Toàn Bộ

Đúng lúc này, dã thú ngoài hành tinh bên trong lọ thủy tinh bị đụng nát toàn bộ đều tỉnh lại. Ngay sau đó những dã thú ngoài hành tinh này bắt đầu đem tất cả lọ thủy tinh có được đều đánh cho vỡ vụn, tất cả dã thú ngoài hành tinh đều được thả ra, tiếng gầm kinh khủng hiện đầy toàn bộ khoang thuyền.

- Xíu... uu!

Tần Thiên dẫn theo hai người Tiêu Du, trực tiếp tàng hình, nhanh chóng rời khỏi khoang thuyền, đi ra bên ngoài sa mạc.

Vừa ra tới, Tần Thiên chợt nghe tiếng gầm gừ kinh khủng truyền đến. Quan sát xung quanh Tần Thiên nhìn thấy Hiên Viên Thác và Hiên Viên Phiêu Nhi còn có rất nhiều tu luyện giả đang trên đất trống chiến đấu với vô số dã thú ngoài hành tinh, giống như đúc với sự việc mà ba người Tần Thiên gặp phải trong khoang thuyền.

- Chật, nhiều như vậy!

Tần Thiên nhìn sang Hiên Viên Thác bên kia kinh hãi nói, trọn vẹn có hơn một ngàn con, số lượng nhiều vô số kể như là quân đoàn dã thú ngoài hành tinh.

- Rống!

Giờ phút này, tình hình Tần Thiên bên này, dã thú ngoài hành tinh cũng đã nhanh chóng chạy ra, nhào tới chỗ bọn người Hiên Viên Thác bên kia. Bởi vì ba người Tần Thiên vẫn còn tàng hình, đám dã thú ngoài hành tinh kia không thể phát hiện.

- Nhanh, ra tay, diệt đi những sinh vật này, không thể để cho chúng chạy ra bên ngoài, chạm mặt với người bình thường thì phiền toái!

Tần Thiên nhìn sang hai người Tiêu Du nói, lập tức giải trừ tàng hình, nhanh chóng bay lên cao giữa không trung.

Ba người đứng trên không trung, cũng không có lập tức động thủ, bởi vì dã thú ngoài hành tinh bên trong còn chưa có toàn bộ đi ra, Tần Thiên phải đợi chúng đi ra toàn bộ sẽ cùng nhau giết sạch.

- Hiên Viên huynh, trước tiên đừng đánh, đợi chút nữa liên thủ cùng nhau diệt trừ tất cả bọn chúng!

Tần Thiên hướng về phía Hiên Viên Thác bên kia hô to.

- Được!

Hiên Viên Thác lớn tiếng đáp, lập tức hướng về phía những người khác hô to:

- Các vị đạo hữu, mọi người trước tiên tạm thời không nên động thủ, để cho đám súc sinh này toàn bộ đi ra sẽ cùng nhau tiêu diệt bọn chúng!

Lập tức, tất cả mọi người đều dừng tay lại, bay lên không trung, đám dã thú ngoài hành tinh này căn bản là không biết bay, cho nên không có cách nào công kích mọi người.

Nhưng chưa được vài giây đồng hồ, trên mặt đất vô số hỏa cầu, băng cầu, cự thạch, vân vân... liền phóng lên trời, công kích tới phía mọi người. Những dã thú ngoài hành tinh này đều có được năng lực giống như dị năng giả, có thể phóng thích các loại thuộc tính pháp thuật công kích.

Trong lúc nhất thời, mặt đất bay đến vô số công kích, giống như đạn đạo, điều này mọi người không nghĩ tới, lập tức vội vàng tránh né, hoặc là bay đi đến chỗ rất cao, miễn cho bị đánh trúng.

Giờ phút này, dã thú ngoài hành tinh trong khoang thuyền gần như đều đi ra hết, trên mặt đất có gần hơn hai ngàn dã thú ngoài hành tinh, đứng trên mặt đất không ngừng gầm thét, cực kỳ hung mãnh, khiến cho người khác vô cùng khiếp sợ.

- Các vị, chuẩn bị ra tay!

Tần Thiên quát to, lập tức dẫn đầu phát động ra tiến công.

Trên người Tần Thiên phát ra tia máu sáng ngời cực kỳ cường đại, lập tức mấy trăm đạo chiến kiếm xuất hiện ở trước mặt, mỗi một chiến kiếm lực công kích đều cực kỳ đáng sợ, đằng đằng sát khí.

Tiêu Du vung tay lên, một con Hỏa Phượng Hoàng to lớn hơn mười mét cũng thế lao nhanh ra.

Hai huynh muội Hiên Viên Thác kết hợp tạo thành một con Hỏa Kỳ Lân to lớn, Triệu Tiểu Nhã xuất ra một cái Ngọn núi vô cùng to lớn. Mặt khác, đám người tu luyện giả kia cũng diễn xuất ra công kích cường đại với sức sát thương vô cùng rộng. Trong lúc nhất thời, trên bầu trời, năng lượng bảy màu bắt đầu khởi động, cực kỳ đồ sộ.

- Giết!

Tần Thiên hét lớn một tiếng, vung tay ra, lập tức tất cả chiến kiếm có năng lượng màu đỏ như máu hướng xuống đất công đánh tới bọn chúng, những người khác nghe Tần Thiên phát động, cũng nhanh chóng ra tay.

Giờ khắc này, đầy trời đều là Chiến kiếm, Hỏa Phượng Hoàng, Hỏa Kỳ Lân, vân vân... toàn bộ công kích hướng xuống đám dã thú ngoài hành tinh ở bên dưới.

- Oanh!

- Oanh!

- Oanh!

Lúc này âm thanh bạo tạc nổ tung vang lên, vang vọng khắp bầu trời đêm, mặt đất đã bắt đầu nổ tung, dấy lên hừng hực đại hỏa. Giờ khắc này, không gian sụp xuống, không gian loạn lưu vọt lên tiến đến, trực tiếp quét ngang khắp mặt đất, rất nhanh bao phủ chút ít lũ dã thú ngoài hành tinh kia, trực tiếp cả chiến hạm đều bị dìm ngập.

- Oanh!

- Oanh!

Âm thanh nổ vang kinh khủng không ngừng vang lên, bọn người Tần Thiên rất nhanh bay lên không trung, tránh cho lọt vào tổn thương.

Vụ nổ lớn diễn ra hơn mười phút đồng hồ, dần dần ngừng lại, đầy trời đều là cát bụi. Mọi thứ đã kết thúc, trên mặt đất đã không còn bóng dáng dã thú ngoài hành tinh, toàn bộ đều bị tiêu diệt. Mà ngay cả một nửa chiến hạm đều bị không gian loạn lưu đáng sợ trực tiếp cho nghiền áp nát bấy, mặt đất trực tiếp biến thành một cái hố to, sâu gần một trăm mét, mặt khác nửa tàu chiến hạm còn lại giống như nằm chênh vênh bên bờ vực.

Mọi người trên không trung đã dừng lại, có người dẫn đầu hành động, tiến đến nửa tàu chiến hạm phía dưới, đi đến vơ vét, nhìn xem bên trong có bảo vật gì hay không, năm người Tần Thiên cũng thế nhanh chóng đi theo.

Rất nhanh mọi người đã tiến vào trong khoang thuyền mà lúc trước bọn người Tần Thiên đã đi vào. Giờ phút này bên trong tất cả đều là chất lỏng màu xanh da trời, miếng thủy tinh và thi thể dã thú ngoài hành tinh, mọi người không để ý đến những thứ này, hướng phía bên trong chiến hạm mà đi.

Trong lúc này có hơn mười cánh cửa, mỗi người đều lựa chọn một cánh cửa khác nhau để tiến vào bên trong. Tần Thiên dẫn theo Triệu Tiểu Nhã và Tiêu Du lựa chọn một cánh cửa ở giữa tiến vào bên trong.

Tiến vào bên trong cánh cửa này, phát hiện một con đường lớn thông với bốn phương, hai bên đều có cửa nhỏ, Tần Thiên nhìn thấy cửa nhỏ bên cạnh, thò tay đẩy ra, đi vào bên trong. Bên trong ngọn đèn dầu sáng ngời, trên mặt đất có một cỗ thi thể nằm đó trên người mặc chiến giáp màu xám bạc, bộ dạng không khác con người bao nhiêu, mặt nằm rạp trên mặt đất, không thấy rõ dung mạo, không có bất kỳ khí tức sinh mệnh.

Tần Thiên quan sát gian phòng này, nghĩ nơi này là một chỗ ngủ, bởi vì cách trang trí trong này không khác gì một cái phòng ngủ, có giường, có bàn...

- Mọi người cẩn thận một chút, tôi lật người hắn qua nhìn thử!

Tần Thiên nói, lập tức đi qua, giơ chân lên đẩy thân người của hắn lật qua.

Vừa lật qua, Tần Thiên liền nhìn thấy một cái đầu lâu tối om, cái thân thể này chỉ là một cái xác khô ăn mặc áo giáp mà thôi, không có máu thịt.

Đã qua nhiều năm như vậy, không có khả năng tồn tại máu huyết.

- Không có việc gì!

Tần Thiên nhìn sang hia người Triệu Tiểu Nhã nói, lập tức ngồi chồm hổm xuống, thò tay nhéo nhéo cái áo giáp này. Hắn phát hiện cái áo giáp này cực kỳ cứng rắn, có thể so với hạ phẩm chiến khí, Tần Thiên lập tức vui mừng, liền làm cho cái xác khô bên trong vỡ nát, lấy áo giáp cầm lên.

- Bộ áo giáp này không tệ, thu lại về sau có lẽ cần dùng đến!

Tần Thiên quay sang hai người Tiêu Du nói.

- Cái áo giáp này giống như được một loại hợp kim cao cấp chế tạo ra!

Tiêu Du đưa tay vuốt áo giáp nói.

Tần Thiên cẩn thận nhìn một chút, phát hiện trên cánh tay của áo giáp có một cái nút nho nhỏ, vì vậy thò tay ấn xuống một cái.

- Xíu... uu!

- Cờ-rắc!

Trong nháy mắt, cả áo giáp tự động biến hình, lập tức hóa thành một cái áo giáp nhỏ gọn, rơi vào trong lòng bàn tay của Tần Thiên. Kích thước chỉ cỡ một cái bánh bao nhỏ, hơn nữa vô cùng nhẹ, không nặng hơn nửa ký.

Ba người Tần Thiên lại càng bị hoảng sợ, nhìn thấy đều ngây dại, áo giáp này rõ ràng còn có thể biến hình, trở nên nhỏ như vậy.

Tần Thiên nhìn vào cái nút tròn bên cạnh cái nút nhỏ kia, một lần nữa ấn xuống một cái.

- Xíu... uu!

- Cờ-rắc!

Giờ khắc này, cái nút tròn kia lập tức bay lên, bắn ra ánh sáng màu bạc, sau một khắc, áo giác tự động mặc lên trên người Tần Thiên, hơn nữa dựa theo dáng người của Tần Thiên tự động điều chỉnh kích thước cho phù hợp...

Bình Luận (0)
Comment