Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1387 - Chương 1392: Phá Trận

 Chương 1392: Phá Trận Chương 1392: Phá Trận Chương 1392: Phá Trận

Đối với Tần Thiên mà nói, chịu không được cũng phải gắng gượng chống đỡ. Bởi vì một khi kết giới bị phá vỡ, tất cả mọi người đều sẽ chết đi, cho nên Tần Thiên phải ra sức chống đỡ.

- Hê aa... !

Tần Thiên nộ quát một tiếng, đem năng lực phòng ngự của hắn đạt đến mức cường đại nhất, đạt đến cảnh giới bảy sao. Năng lượng của Tần Thiên so với những người khác chất lượng cũng cao hơn lên một đoạn, cho nên tạm thời có thể chống đỡ, đây cũng là lý do Tần Thiên có thể vượt cấp hơn người.

- Nhanh, không được chậm trễ, sắp hết thời gian rồi!

Tần Thiên giận dữ hét, hắn chống chịu không được bao lâu nữa.

Giờ khắc này, tất cả mọi người đều vô cùng kính nể Tần Thiên. Tuy rằng bọn họ hận Tần Thiên, nhưng tất cả mọi chuyện Tần Thiên làm ở đêm nay, mọi người đều cảm thấy tôn kính hắn.

- Sát!

- Sát!

- Sát!

Giờ khắc này, tất cả mọi người cùng hô to, đem khí tức linh hồn của bọn họ, không hề giữ lại một chút gì đều thích phóng ra, toàn bộ hội tụ về phía Kim Thiền Tử.

Trong nháy mắt, trên người Kim Thiền Tử tản mát ra Phật Quang vô cùng sáng ngời, giống như là vầng sáng của mặt trời, khiến người khác phải nhắm mắt lại.

- Như ta nghe thấy, Phật đao lợi thiên, vì mẫu thuyết pháp...

Miệng Kim Thiền Tử không ngưng phát ra từng đoạn kinh Phật, Phật lực của ba trăm sáu mươi lăm vị Phật Đà bỗng nhiên tăng vọt, phóng xuất ra Phật lực kinh khủng. Trong miệng từng vị cũng bắt đầu tụng kinh, kinh văn màu vàng từ trong miệng của bọn họ bay ra, rất nhanh hướng đi khắp nơi.

Giờ khắc này, tất cả oán linh đều phát ra tiếng kêu thảm thiết vô cùng thê lương, không ngừng lùi lại. Tất cả oán linh chạm phải kinh văn bị tan thành mây khói, không một tiếng động.

Tần Thiên chứng kiến mọi thứ, trong nội tâm cực kỳ cao hứng, nhưng giờ phút này năng lượng công kích cũng càng ngày càng mãnh liệt, tận cùng bên trong Tần Thiên không ngừng thổ huyết. Tần Thiên vội vàng lấy đan dược trong túi trữ vật ra, không ngừng luyện hóa, hình thành năng lượng gia trì liên tục không ngừng cho vòng phòng hộ bên trên.

Kim Thiền Tử bên này, kinh văn cường đại không ngừng tiêu diệt oán linh, số lượng oán linh bắt đầu giảm mạnh. Chỉ mấy mươi giây đồng hồ đã bị tiêu diệt hơn phân nửa.

- Nhanh lên một chút, ta sắp chịu đựng không được nữa!

Tần Thiên hướng về phía Kim Thiền Tử hô lớn.

Miệng Kim Thiền Tử càng niệm kinh Phật nhanh hơn, không ngừng hấp thu lấy linh hồn chi lực cường đại, rất nhanh diệt sát những oán linh kia. Đám người phía dưới phóng xuất ra linh hồn chi lực cung cấp cho Kim Thiền Tử giờ phút này cũng bắt đầu chịu không được, bởi vì cần linh hồn lực quá lớn. Nếu không phải có thể nhanh chóng tiêu diệt được những này oán linh này, bọn họ có khả năng bởi vì hao hết linh hồn lực mà chết đi.

Giờ phút này, bọn người Âm Dương Thần Giáo bắt đầu cảm thấy sốt ruột, toàn bộ oán linh đại trận đều bị tiêu diệt hơn phân nửa, càng thêm công kích mãnh liệt của Tần Thiên. Chỉ cần phá sự phòng ngự của Tần Thiên, thì hoàn toàn có thể diệt đi bọn người Kim Thiền Tử.

- Rầm rầm rầm!

Từng đạo năng lượng cường đại oanh kích ở bên trên kết giới, miệng Tần Thiên đều đầy máu tươi, gắt gao chống đỡ.

Kim Thiền Tử cũng đẩy nhanh tốc độ, số lượng oán linh bắt đầu càng ngày càng ít lại. Đám oán linh này điên cuồng chạy trốn tránh né, nhưng đại trận này cũng vây khốn lấy bọn chúng, để cho bọn chúng căn bản không cách nào chạy đi, chỉ có thể bị Kim Thiền Tử diệt sát.

Chỉ trong chốc lát, tất cả oán linh toàn bộ đều bị diệt sát, không còn sót một con nào.

Giờ khắc này, tất cả mọi người cũng thế dừng phát ra linh hồn chi lực, tất cả phòng ngự đều biến mất. Kim Thiền Tử cũng từ giữa không trung ngã rơi xuống.

- Hãy chuẩn bị, một kích cuối cùng, tất cả mọi người cầm lấy súng, làm thành một vòng tròn, hướng về xung quanh mà bắn, chúng ta sẽ cho nổ chết bọn chúng!

Tần Thiên xông về phía bọn họ đang ngã trên mặt đất hô lớn, từ trong túi trữ vật lấy ra hơn mười cái súng ống ngoài hành tinh, thải trên mặt đất.

Tất cả mọi người giãy giụa lấy từ dưới đất đứng lên, mỗi người trong tay đều cầm một khẩu súng, hình thành một vòng tròn.

- Tốt! Chuẩn bị khai hỏa!

Tần Thiên hét lớn một tiếng, triệt bỏ toàn bộ kết giới, giờ khắc này, Tần Thiên ngửa đầu thổ huyết ngã trên mặt đất.

- Oanh!

- Rầm rầm rầm!

- Rầm rầm rầm!

Súng ống kinh khủng ngoài hành tinh, bạo phát ra chiến lực hoàn toàn có thể so với cảnh giới bảy sao, mười cao thủ cảnh giới bảy sao đồng thời ra tay.

Giờ khắc này, toàn bộ đại trận chỉ đơn giản đã bị cưỡng ép cho phá hủy toàn bộ, không gian từng khúc nứt vỡ, không gian loạn lưu hình thành, tàn sát bừa bãi bốn phía.

- Oanh!

Toàn bộ đại trận nổ tung, tất cả nhanh chóng ném vũ khí trong tay xuống, rất nhanh bay lên không trung. Tần Thiên được Hiên Viên Phiêu Nhi mang theo, rất nhanh bay đi.

Phía dưới không gian loạn lưu đáng sợ không ngừng tàn sát bừa bãi lấy khắp mặt đất, vô số giáo đồ Âm Dương Thần Giáo từ dưới đất bay ra, trốn chạy khắp nơi.

- Tiểu... Tiểu nha đầu, cho bọn chúng một phát lớn!

Tần Thiên nhìn Hiên Viên Phiêu Nhi, gian nan nói.

Hiên Viên Phiêu Nhi đem hoả tiễn siêu cấp ngoài hành tinh ra, hướng về phía mặt đất liên tục phát bốn năm phát, bao trùm phạm vi bên dưới gần hai cây số.

- Chạy!

Hiên Viên Phiêu Nhi hô lớn, dẫn theo Tần Thiên nhanh chóng bay lên không trung, những người khác cũng đuổi theo.

Phía dưới mặt đất tại thời khắc này, mọi thứ nổ tung, phạm vị trong vòng hai kilomet toàn bộ nổ tung. Trực tiếp tạc ra một cái vết nứt không gian cực lớn kéo dài hai ba cây số, đây là vết nứt không gian lớn nhất mà từ khi Tần Thiên sống tới giờ mới nhìn thấy.

Không gian loạn lưu vô tận bạo phát đi ra, bao phủ khắp đại địa, tất cả giáo đồ Âm Dương Thần Giáo tại thời khắc này toàn bộ đều bị không gian loạn lưu nuốt hết, đại địa chấn động, bụi mù bay đầy trời.

Tần Thiên nhìn thấy cảnh tượng bên dưới, cười cười, cả người mất đi ý thức... ...

Không biết đã qua bao lâu, Tần Thiên tỉnh lại, phát hiện mình nằm ở bên trong một gian phòng đơn sơ mà lạ lẫm, thoạt nhìn có chút giống với trại dân tị nạn, cực kỳ rách nát.

Tần Thiên nhớ tới chiến đấu lúc trước, vội vàng kiểm tra thân thể của hắn, thương thế đã hoàn toàn được chữa. Thần thức phóng xuất ra, bao trùm phạm vi hơn hai cây số, một khí tức quen thuộc đang ở bên ngoài cách đó không xa.

Trong nội tâm Tần Thiên vui mừng, thần thức đã được khôi phục, không bị áp chế nữa, thầm nghĩ trong đầu:

- Chẳng lẽ mình đã ra khỏi khu vực tháp Ca Mã kiền rồi sao, không biết chiếc nhẫn có thể dùng hay không?

- Ba Ba Ca, Ba Ba Ca!

Tần Thiên kêu lên.

- Chủ nhân, Ba Ba Ca đây!

Âm thanh cơ giới quen thuộc của Ba Ba Ca vang lên.

- Thật tốt quá, quả nhiên đã khôi phục!

Tần Thiên vô cùng vui mừng, rất nhanh từ trên giường nhảy xuống, vội vã xông ra ngoài.

Vừa đi ra ngoài, Tần Thiên liền nhìn thấy Hiên Viên Phiêu Nhi đang ở bên ngoài cùng với mấy đứa con nít dơ bẩn chơi trò chơi. Cô ấy nhìn thấy Tần Thiên đi ra thì vô cùng vui mừng, tạm thời dừng lại, chạy tới chỗ Tần Thiên.

- Anh đã tỉnh rồi, Tần Thiên!

Vẻ mặt Hiên Viên Phiêu Nhi cực kỳ mừng rỡ nói, giang hai tay nhào vào trong ngực của Tần Thiên, Tần Thiên cũng ôm chặt lấy cô.

Hai người ôm một hồi lâu, mới buông nhau ra, Hiên Viên Phiêu Nhi nhìn Tần Thiên lo lắng hỏi:

- Thân thể của anh thế nào rồi, không có làm sao chứ!

- Không có việc gì, chỗ này là nơi nào a, phòng ốc ở đây như thế nào mà không có cửa sổ?!

Tần Thiên nhìn xung quanh, thấy gian phòng cao thấp không đồng đều, thiết kế vô cùng kỳ quái hỏi.

Bình Luận (0)
Comment