Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1411 - Chương 1416: Đau Lòng

 Chương 1416: Đau Lòng Chương 1416: Đau Lòng Chương 1416: Đau Lòng

Mọi thứ đã gió êm sóng lặng trở lại, Tần Thiên đem Mị Ảnh giấu ở trong không gian chiếc nhẫn dẫn đi ra.

- Tốt rồi, đều bị tôi giải quyết!

Tần Thiên nhìn Mị Ảnh nói.

Mị Ảnh nhìn Tần Thiên, sửng sốt một hồi lâu mới hồi phục lại tinh thần, thật sự không biết nói với Tần Thiên cái gì cho tốt. Cao thủ cường đại như vậy lại bị hắn cứ giải quyết như vậy, đổi lại là cô ấy, khẳng định đã bị thương bỏ chạy, cao thủ cảnh giới bảy sao cũng không phải là người cô ấy có thể đối phó.

- Cậu không sao chớ?!

Mị Ảnh quan tâm Tần Thiên hỏi.

- Như thế nào, lo lắng cho tôi à, yêu mến tôi nữa à!

Tần Thiên đùa giỡn nhìn Mị Ảnh cười híp mắt nói.

- Ừ, lo lắng cho cậu, cậu chết rồi tôi sẽ thiếu mất một tay chân!

Mị Ảnh nhìn Tần Thiên hung dữ nói một hơi, Tần Thiên làm sao không có lấy một thời điểm nào đứng đắn, luôn đùa giỡn với cô ấy.

- Ai, thì ra tôi trong lòng của cô chỉ là một dạng tay chân, quá thương tâm!

Tần Thiên khổ sở nói, nhưng Mị Ảnh căn bản không để ý tới hắn, Tần Thiên đành phải dừng lại.

Nhìn thấy quần áo của bản thân, tả tơi, Tần Thiên liền lấy ra một bộ quần áo khác mặc vào.

- Tốt rồi, bây giờ chúng ta làm gì tiếp theo?

Tần Thiên nhìn Mị Ảnh hỏi.

- Dựa vào chính mình hành động, hiện tại trong chúng ta có nội gián, nhưng nhiệm vụ lại phải tiếp tục. Không thể đi tìm người chỉ dẫn, chúng ta chỉ có thể tự mình nghĩ ra biện pháp, trước tiên đi vào đất liền rồi nói sau!

Mị Ảnh nhìn Tần Thiên nói, nói xong liền hướng phía trước bay đi.

- Đợi một chút!

Tần Thiên nhanh chóng đuổi theo, kéo tay Mị Ảnh lại, trực tiếp sử dụng dị năng ẩn hình, ẩn tàng khí tức và thân ảnh của hai người. Nơi đây phát sinh chiến đấu lớn như vậy, đám người võ sĩ chắc chắn đã biết, không chừng đã chạy tới, trước che giấu thân ảnh và khí tức lại tránh cho đám võ sĩ phát hiện ra hai người bọn họ.

Tần Thiên đoán một chút cũng không sai, hai người vừa mới bay lên bờ, liền phát hiện bảy tám tên võ sĩ đã đuổi ra phía biển, may mắn là hai người Tần Thiên kịp thời che giấu khí tức. Mấy tên vừa tới thực lực không bằng hai người Tần Thiên bằng không mà nói, bọn họ đã bị phát hiện.

- Đi thôi!

Tần Thiên cùng với Mị Ảnh, nhanh chóng bay vào bên trong thành thị. Hai người rất nhanh bay đến một cái trong công viên trong thành rồi ngừng lại. Hiện tại mới bốn giờ rạng sáng, thời tiết rất lạnh, trong công viên một người cũng không có.

Hai người dừng lại, tìm nơi hẻo lánh ngồi xuống.

- Bây giờ, thế nào!

Tần Thiên nhìn Mị Ảnh hỏi, hai người tới Nhật Bản, chưa quen cuộc sống nơi đây ngôn ngữ cũng không hiểu, không có tình báo hỗ trợ, căn bản là không thể tìm thấy tên phản đồ nhà khoa học ở vị trí nào.

- Không biết, trời sáng rồi tính tiếp!

Mị Ảnh hiện tại cũng không có cách nào, vốn dựa theo kế hoạch, sau khi lên bờ sẽ đi tìm đặc công của Long Tổ ẩn nấp ở Nhật Bản bên này. Bây giờ đã xuất hiện nội gián, kế hoạch hoàn toàn bị làm rối loạn, Mị Ảnh không biết làm thế nào mới tốt.

- Cô có thể nói tiếng Nhật Bản hay không?

Tần Thiên nhìn Mị Ảnh hỏi, Mị Ảnh lắc đầu, tiếng Anh với cô ấy thì không thành vấn đề, nhưng về tiếng Nhật thì không được.

Tần Thiên suy nghĩ, liền hỏi Ba Ba Ca nói:

- Ba Ba Ca, ngươi có thế để cho ta nhanh chóng học được tiếng Nhật không?

- Có thể, chủ nhân, 100 điểm tích lũy có thể cho ngài rất nhanh nắm được tiếng Nhật, 200 điểm tích lũy có thể cho Mị Ảnh nắm được tiếng Nhật!

Ba Ba Ca nói.

- Bà mẹ nó đen như vậy, muội tử ngươi, lão tử giữ lại 200 điểm tích lũy được không, không thể thì cũng 50% thôi!

Tần Thiên phiền muộn nói, Ba Ba Ca quả thực giống như phường ăn cướp, thật vất vả tích góp từng tí một được 200 điểm tích lũy, rõ ràng cứ như vậy không còn.

- Chủ nhân, đây là quy định của hệ thống, ngài có thể cùng Mị Ảnh phát sinh quan hệ, lợi nhuận quay trở lại 100 điểm tích lũy!

Ba Ba Ca nói.

- Mẹ kiếp nhà ngươi, ngươi cho rằng lai giống sao, trả thù lao có thể lên... Mẹ nó, coi như, không còn thì không còn, bắt đầu đi!

Tần Thiên phiền muộn nói.

- Được rồi, chủ nhân, hai người hãy nhắm mắt lại, một phút đồng hồ là xong!

Ba Ba Ca nói.

Tần Thiên nghe xong, lập tức liền quay sang Mị Ảnh nói:

- Người đàn bà chanh chua, nhờ cô một chuyện, nhắm mắt lại!

- Cậu muốn làm gì?

Mị Ảnh nghe xong, lập tức cảnh giác nhìn Tần Thiên, cảm thấy giống như Tần Thiên sẽ hành động xằng bậy đối với cô ấy.

- Cô yên tâm, tôi hiện tại không có hứng thú với cô, hơn nữa tôi có rất nhiều nữ nhân, không kém cô một chút gì. Nhắm mắt lại, tôi dạy tiếng Nhật cho cô, tranh thủ thời gian, tôi chẳng muốn giải thích nhiều với cô, nhanh!

Tần Thiên nhìn xem Mị Ảnh không kiên nhẫn nói, thật vất vả tích góp từng tí một được có 200 điểm tích lũy, cứ như vậy không còn chút nào, lỗ lớn.

Mị Ảnh nghe lời Tần Thiên nói, lập tức giận dữ:

- Bớt xạo, dạy tiếng Nhật cái gì, cậu sẽ sao?! Cậu đừng tưởng rằng tôi không biết cậu có mưu đồ xấu xa!

Tần Thiên nghe thiếu chút nữa đã hôn mê.

- Vãi chưởng, tư tưởng của cô có thể bình thường một chút được không? Bà mẹ nó, tranh thủ thời gian!

Tần Thiên khó chịu mà nói.

Mị Ảnh nhìn thấy bộ dạng tức giận của Tần Thiên, thầm nghĩ:

- Điều này vô cùng hiếm thấy, chắc không phải là muốn vô lễ với mình rồi.

Nhưng trong lòng Mị Ảnh vẫn rất nghi hoặc, suy tư một hồi lâu, cuối cùng cũng quyết định nhắm mắt lại.

- Tôi nói cho cậu biết, cậu dám làm gì xằng bậy đối với tôi, tôi sẽ giết cậu!

Mị Ảnh uy hiếp nói, tuy nhiên căn bản là giết không được Tần Thiên.

Tần Thiên chẳng muốn nhiều lời với cô ấy, kêu Ba Ba Ca nhanh chóng bắt đầu. Trong nội tâm hắn vô cùng đau lòng với 200 điểm tích lũy kia, vốn sẽ gom góp 300 điểm tích lũy để có thể mở ra dị năng. Hiện tại tình hình cấp bách, buộc hắn phải sử dụng hết, thật sự là không thể không cảm thấy đau lòng, vất vả hơn nửa năm, bây giờ lại quay lại từ con số 0.

Hai mắt hai người nhắm nghiền lại, Ba Ba Ca liền từ trong giới chỉ bay ra, hai đạo ánh sáng từ trên thân Ba Ba Ca bay ra, bay vào trong não hai người, lập tức trong trí nhớ của hai người mở ra được rất nhiều thứ.

Chỉ hơn mười giây, hai người đã nắm giữ đầy đủ mọi thứ về tiếng Nhật.

Mị Ảnh mở mắt ra, gương mặt tràn đầy sự không thể tưởng tượng nổi nhìn Tần Thiên. Bây giờ cô ấy thật sự đã hiểu được tiếng Nhật, thuận miệng nói một câu, tuy nhiên không thể nào nói một cách chuẩn được, có cảm giác của giọng người vùng ngoài đến, nhưng lại khiến Mị Ảnh vô cùng rung động.

- Chuyện gì đã xảy ra, tôi không có nằm mơ chứ. Tần Thiên, cậu đã làm bằng cách nào?

Mị Ảnh nhìn Tần Thiên kinh ngạc hỏi.

- Công nghệ cao!

Tần Thiên lười biếng giải thích, vẫn đang vô cùng đau lòng với điểm tích lũy của hắn, nghĩ ngợi tâm tình Ba Ba Ca quá đen.

- Nói một chút sẽ chết sao!

Mị Ảnh khó chịu nhìn Tần Thiên cả giận nói.

- Bớt nói nhảm, tranh thủ thời gian luyện tập tiếng Nhật đi, miễn cho đợi chút nữa không thuần thục, bị người khác phát hiện!

Tần Thiên nhìn Mị Ảnh nói, hai người lập tức ngồi ở trên ghế dài, bắt đầu luyện tập tiếng Nhật, tiến hành đối thoại. ...

Rất nhanh, trời cũng đã sáng, trong công viên bắt đầu xuất hiện vài người du khách, hai người thấy trời đã sáng, lập tức đi ra bên ngoài công viên.

- Nhìn xem ở chỗ này có thể gọi điện thoại hay không?

Tần Thiên nói xong đem điện thoại di động của hắn ra, nhìn nhìn, rõ ràng không thể gọi điện được. Tần Thiên vốn còn muốn gọi điện thoại về trong nước cho Phong Tử, để cho hắn nghĩ biện pháp có thể hay không gửi cho ít tiền, hỗ trợ giải quyết tình huống khẩn cấp.

- Đúng rồi, ta như thế nào đã quên mất. Mẹ kiếp, ta không phải có hai lão bà Nhật Bản sao, ta thật là!

Tần Thiên mạnh mà vỗ vào đầu một cái, nhớ tới hai người Tây Đảo Hợp và Liễu Như Thích, thầm nghĩ:

- Vãi chưởng vừa rồi, căn bản không cần học tiếng Nhật, khốn nạn.

- Ba Ba Ca, ngươi vừa rồi như thế nào không đề cập với ta điều này, để cho ta lãng phí 200 điểm tích lũy, ngươi có phải cố ý hay không?

Ba Ba Ca chưa trả lời, Tần Thiên cảm thấy tức chết, quả nhiên là cố ý, cái tên người máy này tâm tư quá thâm hiểm.

Bình Luận (0)
Comment