- Khốn nạn! Các ngươi là ai, muốn làm gì?
Đám vệ binh bị nắm chộp tiến vào trong giới chỉ nhìn bọn người Tần Thiên phẫn nộ quát, cầm thương phòng ngự sẵn sàng chiến đấu, kết quả bọn hắn phát hiện căn bản là không cách nào nhúc nhích, mặt không khỏi lộ vẻ hoảng sợ.
- Bớt nói nhảm, thằng lùn chết tiệt!
Tần lạnh lùng nói, trực tiếp vung tay lên, toàn bộ diệt sát, lập tức lấy đi quần áo của bọn hắn, rất nhanh thay đổi, đi ra ngoài không gian chiếc nhẫn, về trong đội ngũ của đội tuần tra.
Người của đội Tuần tra không chút nào phát hiện đội bọn hắn thiếu đi bốn người lại trở về bốn người tiếp tục theo đội, vòng quanh hoàng cung tuần tra xung quanh.
Bốn người Tần Thiên theo ở phía sau, mọi nơi xem xét.
Toàn bộ hoàng cung vô cùng lớn, ở đâu có người chết căn bản cũng không biết. Nhờ vào thần thức cường đại của Tần Thiên, phát hiện vô số dị năng giả tập trung ở một cung điện trước mặt. Ở đây chắc chắn chính là nơi nghỉ ngơi của Thiên Hoàng, khả năng không lớn là nhà khoa học ẩn nấp ở nơi này.
Bốn người đi theo đội tuần tra đi một vòng hoàng cung, không có phát hiện gì quan trọng.
- Như vậy, nơi này có vài cung điện, chúng ta mỗi người tiến vào một cung điện thế nào!
Tần Thiên nhìn mọi người đề nghị nói, nguyên một đám nhẹ gật đầu.
- Các ngươi đang nói cái gì?
Đội trưởng đội tuần tra trương nhìn bọn người Tần Thiên quát lớn.
- Chúng ta đang thảo luận như thế nào giết chết ngươi!
Tần Thiên lạnh lùng nói, nói xong vung tay lên, lập tức giết chết tên đội trưởng và hai tên đội viên khác bên cạnh, trực tiếp đem thi thể của bọn hắn thu vào bên trong không gian chiếc nhẫn.
- Đi!
Tần Thiên nói, rất nhanh từng người chọn một cung điện mà đi. Tần Thiên trực tiếp đi vào nơi có phòng thủ cường đại nhất, đem toàn bộ khí tức của bản thân che dấu một chút cũng không lộ ra bên ngoài, không khác gì với người bình thường, trực tiếp đi vào trong cung điện.
Còn chưa đi vào, Tần Thiên đã phát hiện vô số thần thức cường đại quét lên trên người của hắn, rất nhanh, những thần thức này lại biến mất, hiển nhiên là chưa phát hiện cái gì khác thường.
Tần Thiên thở dài một hơi, lập tức đi vào bên trong.
- Dừng lại, có việc gì?
Hai vệ binh canh cửa ra vào lập tức cầm thương chặn Tần Thiên lại.
- Triệu kiến khẩn cấp!
Tần Thiên nhìn hai tên bảo vệ canh cổng nói phiếm một câu, một ngụm sứt sẹo tiếng Nhật Bản vùng ngoại thành Tokyo, hai tên lùn canh cổng nghe trực tiếp nở nụ cười, lấy súng ra, để cho Tần Thiên đi vào.
Tần Thiên lập tức đi vào bên trong, vừa đi vừa lẩm bẩm:
- Mẹ nó, thiếu chút nữa đã gặp nguy hiểm!
Tiến vào trong, lúc này chưa có bao nhiêu thị vệ, nhưng màn hình giám sát ngược lại nhìn thấy rất nhiều. Tần Thiên nhìn vào những màn hình giám sát này, tìm một góc chết, trực tiếp ẩn hình, biến mất tại chỗ.
Sau khi ẩn thân, Tần Thiên can đảm hướng đi vào bên trong, trong lúc này gian phòng nhiều vô số, ở đâu cũng chẳng biết là đâu. Tần Thiên căn bản cũng không biết, chỉ có thể dựa vào cảm giác tìm kiếm khắp nơi.
- Ưm... A... Đừng mà... Yamete... !
Đúng lúc này, trong một căn phòng truyền ra tiếng của một người phụ nữ kêu rên, tuy nhiên rất nhỏ giọng, nhưng đối với Tần Thiên mà nói, nghe được rất rõ ràng.
- Sặc, hơn nửa đêm còn có người kêu rên, phải đi xem mới được!
Tần Thiên thầm nghĩ, lặng lẽ đi tới gian phòng kia, cửa ra vào có hai người vệ binh canh chừng, Tần Thiên nhìn thấy, lấy ra một con dao găm, trực tiếp ném ra phía xa.
- Ben!
Một tiếng giòn vang, lập tức hai người vệ binh nhìn sang nơi phát ra tiếng vang.
- Đi xem!
Một người trong đó nói, hai người đó nhanh chóng chạy tới bên kia. Tần Thiên nhìn thấy lấy hai người bọn họ rời đi, lập tức thò tay vặn núm cửa mở ra, vội vàng đi bên trong.
Đi vào, ập vào mắt là một phòng khách to lớn, nơi phát ra âm thanh chính là một cái phòng bên cạnh, bên trong cửa phòng chỉ khép, Tần Thiên đi qua, thò tay đẩy cửa ra xem xét. Tần Thiên chứng kiến một ông già khoảng 50-60 tuổi đang đặt một người phụ nữ nằm trên người rong ruổi lấy, phía trên còn có một thiếu nữ đang cho lào già đó liếm láp.
- Ân... Ưm... Đừng mà... Đừng mà... !
Người phụ nữ kia lớn tiếng kêu rên sung sướng.
Ông già kia đắc ý cười ha ha, chưa được vài cái đã xuất tinh. Người phụ nữ kia mở miệng lớn thở dốc, mặt mũi hiện ra vẻ tràn đầy sự không vui, hiển nhiên còn chưa cảm thấy đủ.
Tần Thiên tiến đến bên cạnh ba người bọn hắn, trực tiếp vung tay lên, đem ba người bọn hắn toàn bộ đều đã thu vào bên trong không gian chiếc nhẫn, lập tức khóa chặt cửa, bản thân cũng tiến vào bên trong không gian chiếc nhẫn.
Giờ phút này, trong không gian, ông già kia và hai người phụ nữ vẻ mặt hoảng sợ, bởi vì bọn hắn phát hiện hoàn cảnh xung quanh đột nhiên thay đổi, thật nhiều người chết ở bên cạnh.
Đúng lúc này, Tần Thiên tiến vào, ba người lập tức nhìn về phía Tần Thiên.
- Cảnh vệ, đã có chuyện gì xảy ra, ở đây là nơi nào?
Ông già kia nhìn thấy Tần Thiên liền quát to, bởi vì Tần Thiên ăn mặc quần áo của đội tuần tra, cho nên hắn cho rằng Tần Thiên là người một nhà.
Tần Thiên nhìn hắn, trực tiếp lấy ra một con dao găm, thò tay nắm lấy tóc của hắn, đem dao găm đặt ở trên cổ của hắn.
- A!
- A!
Hai nữ nhân chứng kiến loại tình huống này, lập tức kinh hãi hét lên.
- Cậu... Cậu muốn làm gì, thả tôi ra, nếu không tôi sẽ xử phạt toàn bộ gia tộc của cậu!
Ông già kia hoảng sợ quát lớn.
- Bớt nói nhảm, bây giờ mạng của ngươi trong tay ta, ta hỏi ngươi một câu, ngươi phải trả lời một câu, nếu có nửa lời nói dối, thì ngươi sẽ có kết cục như vậy!
Tần Thiên chỉ vào thành viên của đội tuần tra bên cạnh đã chết nói, lão già đó bị hù trực tiếp quỳ xuống.
- Vâng... Vâng!
Ông già vội vàng gật đầu nói.
- Tốt! Nói, ngươi là ai?
Tần Thiên hỏi.
- Tôi là đầu bếp của Thiên Hoàng bệ hạ!
Ông già kia vội vàng trả lời.
- Đầu bếp?
Tần Thiên nhìn lão già đó nghi ngờ nói.
- Thật sự, thật sự là đầu bếp!
Lão già đó sốt ruột nói.
Tần Thiên nhìn hắn một cái nghi ngờ, lại quay sang phía hai người phụ nữ kia nằm trên mặt đất, hỏi:
- Hắn có phải là đầu bếp hay không, nói, dám gạt ta một câu, ta sẽ giết các ngươi!
- Hắn là đội trưởng đội cận vệ!
Một người trong đó nói, một người còn lại vội vàng gật đầu.
- Khốn nạn!
Ông già kia lập tức giận dữ.
- Xíu... uu!
- A!
Tần Thiên trực tiếp vung dao găm lên, lập tức cắt đứt lỗ tai của tên này. Vô cùng đau nhức hắn trực tiếp hô to, máu tươi từ lỗ tai chảy ròng ròng, vội lấy tay bịt lại, nhưng máu tươi trực tiếp theo ngón tay giữa của hắn thẩm thấu ra, hai người phụ nữ kia nhìn thấy đều sợ hãi, gần như muốn bất tỉnh.
- Hừ! Ngươi có thêm một cơ hội, lại dám gạt ta, cái mạng nhỏ của ngươi sẽ không còn!
Tần Thiên lạnh lùng nói, nói xong xuất ra một luồng sát khí cường đại, tên này ở dưới không khống chế được mà tiểu ra ngoài.
- Vâng! Vâng!
Ông già này sợ hãi tột cùng, vội vàng nói.
- Ta hỏi ngươi, có một nhà khoa học từ Trung Hoa làm phản trốn tới Nhật Bản của các ngươi, đang ở nơi nào, nói!
Tần Thiên nhìn lão già đó quát lớn.
- Cậu là người Trung Hoa!
Lão già đó lập tức giật mình hét lớn.
- Bớt nói nhảm, trở lại vấn đề của ta, mau trả lời!
Tần Thiên lần nữa quát.
- Tôi không biết, tôi chỉ là đội trưởng đội cận vệ của Thiên Hoàng, chuyện bên ngoài tôi không biết!
Ông già đó nhìn Tần Thiên trả lời, Tần Thiên nghe được liền cầm lấy dao găm, hướng đến cái lỗ tai còn lại của hắn... ...