Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1442 - Chương 1447: Quản Lý Trường Học

 Chương 1447: Quản Lý Trường Học Chương 1447: Quản Lý Trường Học Chương 1447: Quản Lý Trường Học

Một đám người cơm nước xong xuôi, Tần Thiên gọi cho Phong Tử lái xe tới, đưa toàn bộ lũ trẻ trở về kí túc xá, mua một đống vật dụng cần thiết và thức ăn vặt cho bọn chúng. Buổi chiều cũng không có việc gì để làm, Tần Thiên dẫn Mộng Vũ đi đến cô nhi viện chơi đùa cùng với đám trẻ con này.

- Thế nào, tất cả mọi người ở đây đều khỏe chứ?!

Tần Thiên vừa đi, một bên nhìn sang Diêu Phi Yến hỏi.

- Vâng, đều rất tốt, cảm ơn anh Tần Thiên, nếu không phải anh giúp tôi mà nói tôi cũng đã không biết nên làm cái gì. Thật không biết báo đáp anh như thế nào mới tốt!

Diêu Phi Yến vẻ mặt vô cùng cảm kích, nhìn Tần Thiên nói.

- Ha ha ha... Vậy thì lấy thân báo đáp đi!

Tần Thiên nói giỡn hô.

Lập tức sắc mặt của Diêu Phi Yến bỗng chốc đỏ lên, có chút cúi đầu xuống nhìn Tần Thiên, nhỏ giọng mà nói:

- Nếu anh không chê tôi, tôi nguyện ý gửi thân mình cho anh!

Những lời này vừa ra, Tần Thiên đều choáng váng, bất quá chỉ là hắn nói đùa một chút mà thôi, Diêu Phi Yến rõ ràng lại tưởng thật, lập tức làm cho Tần Thiên cảm thấy rất xấu hổ.

- Ha ha... Điều này... Hôm nay khí trời thật đẹp. Ha ha, vào tháng tư, thời tiết càng ngày càng ấm áp!

Tần Thiên cười khan hai tiếng, chuyển hướng chủ đề, ánh mắt hướng nhìn lên bầu trời.

Diêu Phi Yến nhìn thấy bộ dạng của Tần Thiên, trên mặt hiện lên có chút phức tạp. Sau đó bỗng chốc biến mất không còn vậy nữa.

- Vâng... Đúng vậy... Khí trời thật tốt!

Diêu Phi Yến cũng nói, giọng nói có chút cà lăm, hiển nhiên do có chút ít xấu hổ, dù sao bị Tần Thiên cự tuyệt một cách rất rõ ràng, khiến cho cô ấy có chút mất tự nhiên.

- Đúng rồi, những đứa trẻ này không cần mời đến đây một vài giáo viên để giảng dạy sao?!

Tần Thiên nhìn xem Diêu Phi Yến hỏi.

- Ừm! Vấn đề này tôi cũng đã nghĩ qua, dù sao tôi không thể dạy cho bọn chúng tất cả kiến thức được, chuẩn bị mời về một vài giáo viên để giảng dạy. Nhưng tôi sợ như vậy sau khi bọn nhỏ lớn lên trong lòng sẽ có đôi điều bận tâm. Dù sao cứ lớn lên ở đây với hoàn cảnh thiếu thốn, không biết cái này đối với bọn chúng có tốt hay không. Tôi muốn đưa bọn nhỏ đi đến trường như vậy có thể sẽ tốt hơn!

Diêu Phi Yến nói.

- Đến trường à? Tôi cảm thấy được như vậy là tốt rồi, dù sao ở đây cũng là một trường học, chúng ta dứt khoát ở nơi này mở ra một trường học là tốt rồi, để cho mọi người tới nơi này đọc sách, như vậy đám trẻ này cũng không cảm thấy cô đơn!

Tần Thiên đề nghị nói.

- Xây dựng trường học, như vậy quá phiền phức!

Diêu Phi Yến nói.

- Không có việc gì, không phiền phức, cô không cần làm, tôi cũng không cần làm gì, đã có người biết lo liệu, cứ quyết định như vậy!

Tần Thiên nhìn Diêu Phi Yến nói, lúc trước hắn cũng từng nghĩ tới việc muốn mở một trường học. Trường học này sẽ chuyên dùng để an bày cho con cái của những thành viên bên trong bang phái học tập, miễn toàn bộ học phí, còn có con cháu của nhân viên ở trong công ty của hắn. Như vậy xem như cho công nhân một loại quyền lợi, tập đoàn của Tần Thiên buôn bán lời nhiều tiền như vậy, không thiếu chút tiền ấy. Hơn nữa hiện tại giáo dục của Trung Hoa thật sự là quá kém, không có bất kỳ tính sáng tạo nào, cứng nhắc với kiểu giáo dục nhồi cho vịt ăn, dẫn đến việc mỗi một học sinh khi nhìn thấy sân trường đều sợ hãi.

Tần Thiên nhìn thấy qua những học sinh tiểu học, không đến mười tuổi, túi đựng sách đã nặng hơn mười ký, căn bản lưng không đứng thẳng nổi, phải dùng tay nắm chặt túi sách lôi kéo đi vào trường học, quá bi kịch. Giáo dục thì nhất định phải làm cho bọn nhỏ được học tập một cách vui vẻ, nguyện ý đi học, khát vọng có được tri thức, đó mới là giáo dục tốt. Bây giờ, việc thi cử quá mức, rất nhiều sinh viên tốt nghiệp rồi phát hiện trường học căn bản là vô dụng, ra ngoài xã hội một lần như học thêm một lần, học rồi nhưng như chưa học, điều này hoàn toàn có thể dùng tiền mua văn bằng để ra xã hội.

Càng nghĩ, Tần Thiên càng cảm giác bản thân rất muốn xây dựng một trường học, cải biến chế độ giáo dục hiện tại, tạo điều kiện hỗ trợ cho cấp dưới và công nhân của hắn.

Nghĩ tới đây, Tần Thiên không thể chờ đợi được liền lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho Phong Tử, để cho hắn tới nơi này một chuyến, thương lượng một số công việc. Bởi vì Tần Thiên lo lắng vài ngày tới nếu như hắn tiến vào tu luyện giới sẽ không có thời gian, quên đi thì sẽ không tốt.

Diêu Phi Yến không nghĩ tới Tần Thiên nói làm là làm liền, đều sợ hãi, vội vàng bảo Tần Thiên không nên quá kích động.

- Yên tâm, tôi đã sớm có kế hoạch làm như vậy rồi, không cần lo lắng!

Tần Thiên nhìn Diêu Phi Yến nói, lập tức hướng phía bọn nhỏ đang chơi đùa đi tới, Diêu Phi Yến ở phía sau nhìn Tần Thiên, đôi mi thanh tú có chút nhăn lại, cảm giác Tần Thiên người này quá kỳ quái quá thần bí không thể hiểu rõ, luôn để cho người không thể đoán ra.

Phong Tử rất nhanh đã tới, Phạm Kiến nhàn rỗi không có việc gì, nghe nói Tần Thiên ở chỗ này cũng nhanh chóng đi đến.

- Chuyện gì mà gấp gáp như vậy!

Phong Tử xuống xe, lập tức hỏi Tần Thiên.

- Đến đây đi, đi vào bên trong rồi nói!

Tần Thiên nhìn hai người Phong Tử và Phạm Kiến nói, lập tức cả hai đi vào phòng khách bên trong trường học.

Ba người ngồi xuống, Tần Thiên lập tức đem ý nghĩ của hắn nói cho Phong Tử và Phạm Kiến nghe.

- Mở trường học?!

Hai người Phong Tử nghe xong, trăm miệng một lời hô lên, cực kỳ kinh ngạc.

- Đúng vậy, mở trường học, như thế nào, có vấn đề gì sao?!

Tần Thiên nhìn Phong Tử hỏi.

- Đương nhiên, trường học là một phương diện tôi hoàn toàn không quen thuộc, không biết quản lý như thế nào!

Phong Tử không có cách nào nói.

- Cái này không có vấn đề, sau này chúng ta mời một ít người đảm nhiệm đến đây quản lý là được rồi. Chủ yếu là tôi muốn xây dựng trường học này là không chiêu sinh ở bên ngoài, chỉ tuyển nhận con cháu của thành viên trong bang phái và công nhân trong công ty. Hơn nữa toàn bộ sẽ được miễn phí, không thu lấy bất cứ chi phí gì, xem như giúp bọn họ nuôi dạy con cái của họ, đồng thời cho người trong bang phái của chúng ta đến bảo vệ an toàn cho bọn họ, như vậy bọn họ mới có thể an tâm giúp chúng ta làm việc!

Tần Thiên nhìn Phong Tử nói.

- Bã!

- Tôi như thế nào không nghĩ tới, cái này thuộc về một loại phương thức lôi kéo lòng người. Nếu chúng ta đã làm xong, giúp bọn họ đối đãi tốt với con cái của bọn họ, sẽ để cho bọn họ có một loại cảm giác thân thiết, như vậy bọn họ nhất định sẽ càng thêm cố gắng làm việc cho chúng ta!

Phong Tử vỗ đùi kích động nói.

- Sặc! Tần Thiên, cậu thật quá âm hiểm, như vậy mà cậu cũng đều có thể nghĩ ra được, thật sự là khôn khéo!

Phạm Kiến khoa trương nói.

- Con mẹ nhà cậu, cậu mới âm hiểm, lão tử đây là suy nghĩ cho bọn họ được không, ở đâu nghĩ nhiều như vậy. Chỉ là muốn giúp được một phần chi bọn họ, té là trong lúc vô hình mang đến lợi ích cho bản thân!

Tần Thiên nhìn Phạm Kiến cười nói.

- Ha ha ha... ! Đó là đương nhiên, kế hoạch này rất tốt, tôi lập tức trở về, tìm người lên kế hoạch một phen!

Phong Tử kích động nói.

- Đợi một chút, trước đừng có gấp, chúng ta ở lại cẩn thận bàn bạc, so sánh chế độ giáo dục nào là tốt. Hiện tại ở trong nước, hình thức giáo dục chỉ đạo nhất định là không tốt rồi, tôi muốn áp dụng cách thức giáo dục cởi mở của nước ngoài, có lẽ sẽ tốt hơn một chút!

Tần Thiên nói.

- Đề nghị này không tệ, tôi cũng cảm thấy vậy. Mẹ kiếp, lão tử thấy hình thức giáo dục trong nước như một loại phá hoại, đọc sách vài chục năm, không biết mình học được những gì và có thể vận dụng được gì trên thực tế!

Phạm Kiến phẫn nộ nói.

- Cái này xác thực, 90% kiến thức học được cơ bản đi ra xã hội đều không dùng được. Vấn đề này rất nghiêm trọng, chúng ta muốn làm giáo dục mà nói, vậy thì nhất định phải chọn dùng hình thức giáo dục mới, để cho những học sinh kia học xong có thể vận dụng thực tế mới được!

Phong Tử nói. ...

Bình Luận (0)
Comment