Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1449 - Chương 1454: Tôi Sẽ Lấy Cô

 Chương 1454: Tôi Sẽ Lấy Cô Chương 1454: Tôi Sẽ Lấy Cô Chương 1454: Tôi Sẽ Lấy Cô

- Ngươi là ai, là người của Trương gia sao, muốn tới giết ta sao?

Tần Thiên nhìn lão giả này từ từ nói.

- Không, cậu đã hiểu lầm, Tần gia chủ, ta là người của Trương gia, nhưng mà ta không tới để giết cậu. Ta là trưởng lão của Trương gia, nhận được tin tức nên tới nơi này bảo vệ gia chủ mới!

Lão giả này vội vàng nói, mới mở miệng đã biết thân phận của Tần Thiên.

- Bảo vệ gia chủ mới? Trương Tử Nghiên?

Tần Thiên nghi hoặc nhìn lão giả nói.

Lão giả nhẹ gật đầu, liền giải thích cho Tần Thiên hiểu.

Lão giả này tên Trương Chí Viễn, một trong các trưởng lão của Trương gia, được phái tới nơi này bảo vệ Trương Tử Nghiên. Trên đường đến biết được Trương Ngọc đã dẫn người tới giết Trương Tử Nghiên, biết được Trương Ngọc ở gần đây, lập tức đến đây ngăn cản, không nghĩ tới đã chậm một bước, bị Tần Thiên giết chết.

Chỉ là như vậy cũng không có chuyện gì, cho dù Tần Thiên không giết cô ấy, gia tộc cũng sẽ xử phạt Trương Ngọc. Giết thì cũng đã giết, dù sao cô ấy cũng không phải gia chủ tương lai, chết rồi cùng lắm thì chết đi một trưởng lão tương lai mà thôi, không tổn thất nhiều lắm. Mặt khác cũng không dám so đo với Tần Thiên, thân phận của Tần Thiên có thể nghiền áp mất Trương gia một gia tộc trung đẳng, há là người của hắn không có khả năng đắc tội.

Tần Thiên nghe lời Trương Chí Viễn nói, liền bỏ ý định giết chết hắn.

- Đi thôi, đi theo ta!

Tần Thiên nhìn Trương Chí Viễn nói, lập tức hướng phía Trần gia thôn bay trở về, Trương Chí Viễn bay theo ở phía sau, hai người rất nhanh đã về đến thôn Trần gia.

- Ngươi muốn bảo vệ tiểu thư nhà các ngươi, thì tạm thời ở chỗ này, cô ấy đang ở nơi này quay phim, ngươi hãy âm thầm bảo vệ cô ấy!

Tần Thiên nói với Trương Chí Viễn, Trương Chí Viễn vội vàng gật đầu đồng ý. Sau đó Tần Thiên liền đi đến phòng nghỉ ngơi dành cho Trương Tử Nghiên.

- Tiểu thư đâu rồi, lưu manh, ngươi đem tiểu thư đưa đến chỗ nào rồi!

Vừa vào cửa, Tiểu Ngả lập tức vọt ra, nộ khí rào rạt nhìn Tần Thiên quát, cực kì sốt ruột, vô cùng phẫn nộ.

Tần Thiên chẳng muốn nhiều lời với cô ấy, trực tiếp vung tay lên, khiến cho cô ấy lần nữa đứng yên tại chỗ, rồi đi vào trong phòng. Tiểu Ngả ở phía sau hô lớn chửi mắng, nhưng tiếc Tần Thiên căn bản không để ý tới cô ấy.

Trở vào trong phòng của Trương Tử Nghiên, Tần Thiên đóng cửa thật kỹ, liền tiến nhập vào bên trong giới chỉ, ôm Trương Tử Nghiên đi ra bên ngoài. Trương Tử Nghiên vẫn còn đang ngủ, Tần Thiên đem cô ấy đặt ở trên giường, đắp kín mền cho cô ấy, quay người muốn đi ra ngoài.

- Tần Thiên!

Đúng lúc này, Trương Tử Nghiên nằm trên giường đã tỉnh lại, gọi tên Tần Thiên.

- Cô tỉnh rồi sao?!

Tần Thiên nghe được âm thanh của Trương Tử Nghiên, liền quay người lại đi trở vào, ngồi xuống cạnh giường. Trương Tử Nghiên lập tức vươn tay ôm lấy eo của Tần Thiên, cả người tựa vào trong ngực Tần Thiên, rất là tự nhiên.

- Tôi cảm thấy rất cô đơn, anh có thể ở chỗ này với tôi không?

Trương Tử Nghiên nhìn Tần Thiên hỏi, vẻ mặt khát vọng. Sư phụ của cô ấy vừa đi khỏi, chắc chắn là đã chết, thoáng cái cô ấy đã mất đi một người nuôi lớn cô ấy từ nhỏ, người mà cô ấy xem như là mẹ của cô ấy. Trương Tử Nghiên yếu ớt trong lòng thật sự không cách nào thừa nhận, rất cần có một người để an ủi.

- Được thôi, tôi sẽ ở cùng cô!

Tần Thiên nhìn vào gương mặt sầu thương của Trương Tử Nghiên mà trả lời, tiếp tục nói:

- Trương gia bên kia tôi đã giúp cô giải quyết, một trưởng lão của Trương gia đã đến, sau này hắn sẽ bảo vệ cô. Những ngày này tôi có việc phải rời đi, nếu cô cảm thấy sợ hãi, cô có thể trở về thành phố Quang Châu, hoặc là đi đến Trương gia cũng được. Tôi sẽ sắp xếp cho người đến giúp đỡ cô, chỉ là tôi đoán chừng hơn phân nửa người của Trương gia đều muốn cô trở về làm gia chủ!

- Anh giúp tôi giải quyết! Anh giải quyết như thế nào?

Trương Tử Nghiên nhìn sang Tần Thiên giật mình mà nói.

- Cái này cô không nên hỏi, tóm lại về sau người của Trương gia cũng sẽ không tìm cô mà làm phiền, sẽ chỉ mong cô trở về làm gia chủ!

Tần Thiên nhìn Trương Tử Nghiên cười nói.

- Làm gia chủ? Tôi không muốn đi, sư phụ nói tôi không nên quay về đó. Tần Thiên, anh cảm thấy tôi sẽ quay về sao?!

Trương Tử Nghiên nhìn Tần Thiên hỏi.

- Tôi cảm thấy cô nên trở về làm gia chủ, như vậy về sau sẽ không có người nào dám khi dễ cô nữa. Nếu không tôi lo lắng lại sẽ có người đoạt quyền, sau đó cảm thấy cô là sự uy hiếp, muốn giết chết cô, vậy cũng không tốt, cô cứ nói đi!

Trương Tử Nghiên nghe được những lời Tần Thiên nói, có chút nhăn đôi mi thanh tú lại, nghĩ một lát rồi nói:

- Anh muốn tôi đi sao?!

- Tôi dĩ nhiên là muốn, nhưng điều này được quyết định bởi cô!

Tần Thiên trả lời.

- Nếu anh muốn tôi đi, tôi sẽ đi!

Trương Tử Nghiên nhìn Tần Thiên nói, lời này nói ra nghe rất mập mờ, nhất là lúc này Trương Tử Nghiên lại ôm Tần Thiên. Hai người bọn họ gần nhau như thế, trên người của Trương Tử Nghiên phát ra mùi thơm của con gái không ngừng tiến vào trong mũi của Tần Thiên. Lời nói này thật giống như chất xúc tác, lại để cho tim của Tần Thiên đập mạnh càng thêm nhanh hơn. Nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như Trương Tử Nghiên tựa vào trong lòng, bờ môi căng mọng, Tần Thiên nhịn không được muốn hôn cô ấy, đầu của hắn dần dần thả thấp xuống.

Trương Tử Nghiên nhìn thấy cử động của Tần Thiên, sắc mặt chợt hơi đỏ lên, không tự chủ được nhắm mắt lại, đợi cho Tần Thiên hôn, tim không ngừng đập nhanh hơn.

Nhìn thấy Trương Tử Nghiên có bộ dạng chủ động như vậy, Tần Thiên kìm lòng không được liền hôn xuống, hai đôi môi đụng vào nhau, hai người đều chấn động, thân thể có chút phát động, tim đập nhanh hơn. Đầu lưỡi của Tần Thiên rất chủ động duỗi đi vào, cùng với cái lưỡi nhỏ thơm tho của Trương Tử Nghiên quấy lại với nhau, hai người từ từ hôn càng mãnh liệt.

Chưa từng bị người con trai nào hôn qua, Trương Tử Nghiên tại thời khắc này hoàn toàn bị Tần Thiên chinh phục, cả người đều co quắp ngã vào trong ngực của Tần Thiên, tùy ý Tần Thiên xâm lược.

Tần Thiên hôn Trương Tử Nghiên, từ từ thò tay vào bên trong quần áo của cô ấy, thò tay trường lên bộ ngực của Trương Tử Nghiên, chạm bên trên vào bộ ngực cao ngất của cô ấy, vô cùng mềm mại, nhẹ nhàng văn vê nắm bóp, cực kì thoải mái.

- Ưmm... !

Trương Tử Nghiên nhịn không được phát ra một hồi tiếng vang nhẹ nhàng, toàn thân tại thời khắc này đều phát nóng lên, hai tay nắm thật chặt quần áo phía sau lưng của Tần Thiên, cực kỳ khẩn trương.

Tần Thiên hôn Trương Tử Nghiên, bàn tay lớn ở nửa thân trên của Trương Tử Nghiên rong ruổi lấy. Một hồi lâu, hai người mới ngưng lại, Tần Thiên cũng không có được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, tạm thời không muốn làm hơn nữa với Trương Tử Nghiên. Nếu mà Tần Thiên mong muốn, dám cam đoan Trương Tử Nghiên nhất định sẽ cho hắn, nhưng hiện tại tâm tình của Trương Tử Nghiên không tốt, Tần Thiên tạm thời không muốn làm xằng bậy với cô ấy, đợi cô ấy có tâm trạng ổn định trở lại, làm gì cũng không muộn.

- Anh sẽ lấy em!

Tần Thiên nhìn Trương Tử Nghiên rất nghiêm túc nói, Trương Tử Nghiên nhẹ gật đầu, lộ ra nụ cười hài lòng, chăm chú dựa vào lồng ngực của Tần Thiên, tâm tình có chút tốt lên.

- Tên khốn nạn! Mau thả ta ra, đồ khốn nạn!

Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến âm thanh tức giận của Tiểu Ngả, Trương Tử Nghiên lập tức ngẩng đầu lên nhìn ra.

- Tiểu Ngả bị làm sao vậy?

Trương Tử Nghiên thắc mắc hỏi.

- À, anh đã khống chế cô ấy đứng yên một chỗ, em chờ một chút, tôi đi thả cô ấy ra!

Tần Thiên nhìn Trương Tử Nghiên nói, buông cô ấy ra, hướng đi ra bên ngoài, chỉ trong chốc lát Tiểu Ngả liền chạy vào, nhìn thấy Trương Tử Nghiên nằm trên giường, lập tức chạy vội tới, ôm lấy Trương Tử Nghiên.

- Tiểu thư, chị không sao chứ, tên khốn nạn này có đối với chị làm điều xằng bậy hay không?

Tiểu Ngả nhìn Trương Tử Nghiên khẩn trương hỏi.

- Chị không sao, em luôn ép buộc, giận dữ với Tần Thiên, lần trước người ta còn cứu em!

Trương Tử Nghiên nhìn Tiểu Ngả dạy dỗ.

- Hừ hừ!

Tiểu Ngả nghe thấy lời của Trương Tử Nghiên nói, không chậm hừ hừ hai tiếng, nhìn hằm hằm vào mặt Tần Thiên liếc một cái.

Tần Thiên cũng không thèm để ý tới cô ấy, nhìn sang Trương Tử Nghiên nói:

- Chuyện kia trước sẽ như vậy, hai người trò chuyện, anh đi ra ngoài trước!

Nói xong Tần Thiên quay người đi ra khỏi phòng, hướng phía hai người Hàn Thi Vũ bên kia. ...

Bình Luận (0)
Comment