Đám người này chính là một đám sơn tặc ở mảnh đất này, quanh năm ở trong căn nhà nhỏ bé trong núi, dựa vào ăn cướp các tiểu thương ven đường để sống. Lão già vừa mới bị giết chết chính là một ông chủ buôn bán nhỏ, thương đội ba mươi mấy người, toàn bộ đều bị bọn hắn giết chết.
Đám người này bởi vì quanh năm ẩn nấp trong núi, đều chưa thấy qua mỹ nữ, dạo gần đây thì đi cướp đoạt mấy bác gái trong thôn trở về, chưa từng thấy qua những mỹ nữ xinh đẹp đến thế như bọn người Tây Đảo Hợp, Thiên Hà và Liễu Như Thích. Giờ phút này bọn chúng nhìn thấy được ba đại mỹ nữ, nguyên một đám tự khắc là tính háo sắc bộc phát, giống như một đám sói bị bỏ đói lâu ngày.
- Thiên Nguyên thạch cực phẩm, không tệ, cái này trời cao chiêu đãi ta không tệ, biết rõ ta cần Thiên Nguyên thạch, đã đưa ta một khối Thiên Nguyên thạch cực phẩm, thật sự là quá tốt!
Tần Thiên một tay lấy đi Thiên Nguyên thạch thuộc tính hỏa trong tay của Tiểu Bạch cầm lên, quan sát.
Ba người Thiên Hà cũng chưa thấy qua Thiên Nguyên thạch, giờ phút này nhìn thấy cực kỳ hưng phấn. Bởi vì khối Thiên Nguyên thạch này toàn thân đều vô cùng trong suốt, màu đỏ hồng hiện lên, trông giống như một viên hồng bảo thạch, cực kỳ xinh đẹp. Một viên kim cương nho nhỏ cũng đủ để cho phụ nữ điên cuồng, huống chi một món đồ vật giống như hồng bảo thạch lớn như vậy, lại không phấn khích muốn chết được sao.
- Cho em xem một chút, Tần Thiên!
Tây Đảo Hợp nhìn sang Tần Thiên nói, thò tay lấy Thiên Nguyên thạch cầm lên.
Tiểu Bạch lập tức mất hứng hô to lên, tỏ vẻ không đồng ý với ba người Tây Đảo Hợp. Đây chính là thứ nó đã đoạt được cho Tần Thiên, bọn người Tây Đảo Hợp không thể lấy đi, nhưng tiếc rằng ba người bọn họ căn bản cũng không để ý tới nó, tiếp tục vuốt vuốt bảo thạch.
Giờ phút này, đám sơn tặc kia cũng từ trong việc mê đắm mỹ nữ tỉnh táo lại. Tên đàn ông to lớn râu quai nón nhìn thấy Tần Thiên rõ ràng đã đoạt đồ đạc của hắn, hơn nữa đang ở trước mặt của hắn không coi ai ra gì, hoàn toàn không đem hắn để vào mắt, lập tức gào thét phẫn nộ.
- Tiểu tử, rõ ràng dám đoạt đồ vật của Mã Lão Tứ ta, ngươi chán sống sao!
Tên đàn ông to lớn râu quai nón hướng về phía Tần Thiên phẫn nộ quát, trong tay cầm thanh đao lớn hung hăng cắm xuống mặt đất, bộ dáng rất là hung tàn phẫn nộ, mấy tên sơn tặc còn lại bên kia liền nhanh chóng bao vây bốn người Tần Thiên lại, mắt lộ ra ánh nhìn hung hãn nhìn Tần Thiên.
Tần Thiên nhìn sang Mã Lão Tứ, từ từ nói:
- Của ngươi hay sao?! Ta thấy đây không phải là của ngươi, ta nhìn thấy vừa rồi ngươi cướp được từ trong tay lão già kia!
Tần Thiên vừa nói, một bên chỉ vào trên thi thể phía xa của lão già bị tên cướp đó chém chết còn nằm trên mặt đất.
- Hừ! Ta nói đấy là của ta thì chính là của ta, ta cướp được thì là của ta, ngươi rõ ràng dám cầm đồ vật của ta, không biết sống chết, ngươi nên lập tức biến đi. Mặc khác, đem ba thiếu nữ xinh đẹp kia đến cho lão tử, ngươi có thể xéo đi, nếu không, đem ngươi chém thành mười tám khúc, nhanh lên!
Mã Lão Tứ hướng về phía Tần Thiên hung hăng càn quấy hô lớn.
Nhưng Tần Thiên lại không quan tâm đến lời hăm dọa của hắn mà nói:
- Ngươi nói tất cả thứ ngươi cướp về chính là của ngươi, ta đây cướp về thì đúng là của ta, về phần lão bà của ta, ngươi muốn có sao, nếu vậy đem cái phía dưới của ngươi cắt bỏ, ta sẽ tặng cho ngươi!
- Muốn chết sao?!
- Bắt hắn lại cho ta, ta phải giáo huấn hắn thật tốt!
Mã Lão Tứ lập tức giận dữ, vội vàng vung tay lên, lập tức đám sơn tặc hướng phía bốn người Tần Thiên toàn bộ vây đánh.
Tần Thiên nhìn đám sơn tặc này, trong miệng nở một nụ cười lạnh, vung tay lên, lập tức số lượng lớn chiến kiếm màu đỏ như máu bắn ra.
- Xíu... Xíu... Xíu... uu!!
- A!
- A!
- A... !
Dường như trong nháy mắt, ngoại trừ tên Mã Lão Tứ, tất cả sơn tặc kia đều tử vong, nằm trên mặt đất, thân thể đều bị nổ rớt một nửa, đầy đất đều là máu tươi thịt nát, cực kỳ đáng sợ.
Đám sơn tặc này, giết người cướp của, Tần Thiên chắc chắn sẽ không hạ thủ lưu tình, đợi chút nữa đi đến hang ổ của bọn chúng, tiêu diệt toàn bộ, trực tiếp dò xét tất cả hang ổ của đám sơn tặc này.
Mã Lão Tứ nhìn thấy thủ đoạn của Tần Thiên đều bị dọa cho sợ, cả người ngây ngốc ở tại chỗ, đầu óc hoang mang:
- Không biết tên này có thực lực gì, cái này thật quá kinh khủng, dường như chỉ trong nháy mắt, đã đưa giết chết toàn bộ tinh nhuệ của ta. Thật là đáng sợ, thật là đáng sợ... !
Làm sơn tặc qua nhiều năm như vậy, Mã Lão Tứ gặp được rất nhiều cao thủ, nhưng chưa gặp phải người cường đại như vậy, cảm thấy vô cùng đáng sợ.
Mã Lão Tứ không cần suy nghĩ, quay người bỏ chạy, bởi vì hắn biết rõ bản thân tuyệt đối không thể nào là đối thủ của Tần Thiên, tranh thủ thời gian chạy trốn mới là con đường sáng suốt.
- Hừ! Chạy, ngươi chạy được sao, quay trở lại cho ta!
Tần Thiên vung tay lên, một sợi tơ nhện bắn ra, trực tiếp dính chặt trên người Mã Lão Tứ, nhanh chóng trói vài vòng, một thanh kéo qua. Mã Lão Tứ lập tức bị kéo bay trở về, ngã xuống trước mặt của Tần Thiên.
- Tiểu huynh đệ tha mạng, tha mạng, đừng giết ta, vừa rồi ta nói sai lời, ta cam đoan không dám, Thiên Nguyên thạch cực phẩm ta không cần, cậu cầm lấy đi. Coi như ta cầu xin cậu tha cho cái mạng chó này của ta, cầu xin cậu, đừng giết ta!
Mã Lão Tứ quỳ gối trước mặt Tần Thiên khóc lóc cầu xin tha mạng, bị Tần Thiên dọa cho trực tiếp đái ra quần.
- Chớ khẩn trương, đi, dẫn ta đi đến nơi ở của ngươi, ta đến càn quét, nhìn xem ngươi đã giấu được bao nhiêu Thiên Nguyên thạch trong nhà. Nhanh, nghe lời, lên phía trước dẫn đường!
Tần Thiên giật giật tơ nhện trong tay, giống như xem Mã Lão Tứ là một con chó dẫn đường phía trước.
- Vâng, vâng... Chỉ cần cậu không giết ta, cậu muốn cái gì cũng được, cái gì cũng được!
Mã Lão Tứ vội vàng nói, lập tức đứng lên, dẫn theo Tần Thiên đi đến nơi ở của bọn hắn, Tần Thiên dẫn theo ba người Thiên Hà đi ở phía sau.
Hiện tại tâm tư của ba người bọn họ toàn bộ đều đặt vào Thiên Nguyên thạch cực phẩm, căn bản không có tâm tư nghĩ ngợi đến chuyện khác. Còn về tâm tư của Tiểu Bạch thì toàn bộ đều nằm trên người ba người Tây Đảo Hợp bọn họ, đây chính là bảo vật mà nó đoạt được mà.
Rất nhanh, Mã Lão Tứ đã dẫn Tần Thiên đi vào con đường giấu kín dưới ngọn núi của bọn hắn, muốn dẫn Tần Thiên leo đường núi, nhưng Tần Thiên trực tiếp mang theo hắn đã bay đi lên. Chuyện này càng là hù chết Mã Lão Tứ, tâm tư thầm nghĩ:
- Tên này còn biết bay, đây chính là cao thủ cảnh giới sáu sao, chính mình cũng chỉ ở cảnh giới hai sao, ngón tay của người ta cũng có thể nghiền chết mình. Hôm nay chính mình đã đến kỳ tám đời nấm mốc, xui xẻo vô cùng, để cho mình gặp phải tên này.
Tần Thiên mang theo Mã Lão Tứ đã bay đi lên, sau đó ba người Thiên Hà cũng đã đuổi kịp.
Trong hang ổ sơn tặc của Mã Lão Tứ chỉ còn lại có một ít phụ nữ bị cướp về, ở chỗ này làm việc tay chân, lại có mấy tên sơn tặc ở chỗ này canh chừng bọn họ. Tần Thiên nhìn thấy thì trực tiếp giết chết bọn chúng, sau đó cho Mã Lão Tứ dẫn đi càn quét khắp nơi.
Tốc độ của Tiểu Bạch vô cùng nhanh, tiến vào trong hang ổ của sơn tặc, rất nhanh dẫn theo Tần Thiên tìm được rất nhiều Thiên Nguyên thạch. Toàn bộ đều bị Mã Lão Tứ cất giữ ở bên dưới giường trong phòng ngủ của hắn, trọn vẹn có hơn một ngàn khối. Nhưng đều là Thiên Nguyên thạch hạ phẩm, còn có vài khối Thiên Nguyên thạch trung phẩm và một khối Thiên Nguyên thạch thượng phẩm, cực phẩm cũng không có.
Sau một phen điều tra, rốt cuộc chưa phát hiện cái gì, đều là chút ít vàng bạc châu báu. Tần Thiên đã cảm thấy chướng mắt, trực tiếp thả những người phụ nữ bị bắt tới nơi này, nhanh chóng để cho bọn họ trở về.
Nguyên một đám vô cùng kích động, dập đầu cảm tạ Tần Thiên, nhanh chóng đi xuống dưới núi.
- Cũng tốt, có chút ít thu hoạch!
Tần Thiên nhìn mấy khối Thiên Nguyên thạch trong tay cười nói.
- Hắc hắc, chuyện này, đại ca, tất cả cậu đều đã lấy được, cũng nên thả ta rồi đúng không?!
Mã Lão Tứ nhìn Tần Thiên cười cười nói.