Lục công chúa nhìn vào một đám binh sĩ tướng lĩnh trước mặt, vung tay lên.
- Không cần đa lễ, dẫn ta đi gặp thúc thúc!
Lục công chúa nhìn Vương Thủ Nhân nói, theo lời cô ấy thúc thúc chính là thành chủ Yến thành, cũng thế chính là em trai ruột của hoàng đế đương triều, Mặc Kiến Hồng. Hoàng đế đương triều có duy nhất một người anh em, quan hệ của hai người vô cùng tốt, cho nên hoàng đế mới có thể đem tòa thành trì rất quan trọng này giao cho hắn đến trấn thủ.
Mà Mặc Kiến Hồng cũng không phụ hi vọng, nhờ có hắn trấn thủ Yến thành so với dĩ vãng bất luận cái gì cũng trở nên phồn vinh, gần trăm năm nay, không có xảy ra vấn đề gì.
- Vâng, công chúa, mời vào bên trong. Mở cửa thành!
Vương Thủ Nhân lập tức đứng lên, phất tay kêu gọi binh sĩ lui ra, đem cửa thành mở ra, trả lại lệnh bài cho Lục công chúa, dẫn theo bọn người Lục công chúa đi vào trong thành, đồng thời phân phó cho người đi thông báo.
Một đoàn người rất nhanh đã tiến vào bên trong thành, ngồi trên cỗ xe do sáu con sư tử to lớn kéo, rất nhanh hướng phía thành chủ phủ ở trung tâm mà đi, đằng sau đám đệ tử Tần gia chạy bộ theo ở phía sau.
Chỉ chốc lát, đã đi tới cửa ra vào của phủ thành chủ. Giờ phút này, tại cửa ra vào phủ thành chủ, một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi đã đứng ngay tại đó, thân cao tám thước có thừa, thể trạng cường tráng, tướng mạo đường đường, đứng chắp tay, một thân mặc áo mãng bào, cả người khí vũ hiên ngang, tản ra một cổ khí tức của một vị cường giả, khiến cho mọi người xung quanh cảm giác như có một sự áp lực vô hình, không ngóc đầu lên được.
Người này chính là chú ruột của Lục công chúa, Mặc Kiến Hồng, cũng là người bên ngoài ngoại trừ cha của cô ấy thương yêu cô ấy nhất.
Xe dừng lại, ba mươi mốt người đệ tử của Tần gia chỉnh tề đứng ở nơi đó, Tần Thiên và Lục công chúa từ bên trong đi xuống. Mặc Kiến Hồng nhìn thấy Lục công chúa, trên mặt lập tức lộ ra dáng vẻ tươi cười yêu thương, nhưng lúc nhìn thấy Tần Thiên, nụ cười này lập tức biến mất.
- Thúc thúc!
Lục công chúa nhìn thấy Mặc Kiến Hồng, hành động trở nên giống như một cô con gái bé bỏng vui sướng chạy tới, khẽ vươn tay, kéo lấy tay của Mặc Kiến Hồng, mặt lộ vẻ vui thích. Mặc Kiến Hồng cũng như thế, nhìn lấy Lục công chúa xinh đẹp đáng yêu trước mặt, lộ ra một ít vẻ cưng chiều như là cha nhìn thấy con gái vậy, Tần Thiên đứng bên cạnh có chút nghi ngờ.
- Hương Nhi, con và bọn người Hoàn Nhan Luật chạy đi đâu vậy, như thế nào mấy ngày nay không nhìn thấy, tin tức gì đều không có. Ta phái người đi ra ngoài tìm con cũng không tìm được, khiến ta lo lắng gần chết!
Mặc Kiến Hồng vẻ mặt lo lắng nhìn Lục công chúa nói.
- Thúc thúc, những chuyện này một lát nữa chúng con sẽ nói cho thúc nghe. Con giới thiệu cho thúc một chút, vị này chính là Tần Thiên, ân nhân cứu mạng của con!
Lục công chúa chỉ vào Tần Thiên bên cạnh giới thiệu cho Mặc Kiến Hồng nói.
- Bái kiến Vương gia!
Tần Thiên nhìn Mặc Kiến Hồng, chắp tay hành lễ nói.
- Ừm!
Mặc Kiến Hồng nhìn Tần Thiên nhẹ gật đầu, nhưng tâm tư rõ ràng không chút để tâm đến Tần Thiên, liền nhìn về phía Lục công chúa, nét mặt có chút nghi ngờ hỏi:
- Ân nhân cứu mạng? Hương Nhi, đã có chuyện gì xảy ra!
- Thúc thúc, chúng ta đi vào bên trong nói chuyện!
Lục công chúa nhẹ nhàng nói, Mặc Kiến Hồng nhẹ gật đầu, sau đó một đoàn người đi vào bên trong phủ thành chủ.
Tiến vào đại sảnh, ba người ngồi xuống, người hầu bưng trà dâng nước, phục vụ đầy đủ, Mặc Kiến Hồng để cho bọn họ lui xuống dưới, liền hỏi Lục công chúa rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.
Vì vậy Lục công chúa đã đem chân tướng mọi chuyện tỉ mỉ kể cho Mặc Kiến Hồng nghe toàn bộ. Từ khi nghe được Hoàn Nhan Luật làm phản, sắc mặt của Mặc Kiến Hồng đầy sự phẫn nộ, trực tiếp bóp nát bấy chén trà trong tay. Thông qua hành động cho thấy ông ấy một lòng muốn giết chết ba tên Hoàn Nhan Luật, cực kỳ kích động.
Một vị Vương gia quyền cao chức trọng, bản thân đã trải qua vô số cuộc chinh chiến, sóng to gió lớn nào mà chưa từng thấy qua, bản lĩnh đã sớm luyện nên dù trời đất quay cuồng cũng không thay đổi sắc mặt. Hôm nay lại bởi vì sự tình của Lục công chúa mà trở nên như thế, cho thấy trong lòng của ông ấy yêu thương Lục công chúa nhiều như thế nào.
Nghe tới khi Tần Thiên ra tay cứu giúp, đánh lui thái tử Tử Kim hoàng triều và giết được mấy tên Hoàn Nhan Luật, trợ giúp Lục công chúa báo thù. Hơn nữa lại đưa cho Lục công chúa nội đan của Băng Thiềm, sắc mặt lập tức dần dần bình tĩnh lại, nhìn sang Tần Thiên, vẻ mặt lộ ra một tia ngoài ý muốn.
Tử Kim thái tử có thực lực gì, tùy tùng của hắn có thực lực thế nào, Mặc Kiến Hồng đều biết rất rõ, còn có thực lực của ba người Hoàn Nhan Luật và cả con Tuyết Vực Băng Thiềm, tất cả đều là hàng ngũ cao thủ đứng đầu. Tần Thiên, một tên tu luyện giả chỉ có cảnh giới sáu sao cấp tám mà có thể tiêu diệt nhiều cao thủ như vậy, điều này thật khó lường.
- Tuổi còn nhỏ, mà đã có thực lực như vậy, lai lịch của Tần Thiên không đơn giản. Nhất là đám người trẻ tuổi đi theo Tần Thiên kia, chỉnh tề như vậy, thực lực cường đại như vậy, rốt cuộc thì Tần Thiên là người như thế nào.
Nghĩ tới đây, Mặc Kiến Hồng nhìn sang Tần Thiên mỉm cười, nói:
- Tần tiểu huynh đệ, không nghĩ tới cậu đã cứu được công chúa, bổn vương ở chỗ này thay hoàng huynh tạ ơn cậu. Tần tiểu huynh đệ có cái gì cần, cho dù khó đến mấy bổn vương cũng giúp, bổn vương sẽ thỏa mãn yêu cầu của Tần tiểu huynh đệ!
- Tiện tay mà thôi, không đáng nhắc đến, huống chi tôi với Lục công chúa là bằng hữu, tôi đương nhiên sẽ cứu cô ấy, Vương gia không cần khách khí!
Tần Thiên vội vàng nói.
Lục công chúa bên cạnh nhìn Tần Thiên chớp chớp mắt, lộ ra vẻ nghịch ngợm tươi cười. Lúc Tần Thiên cứu cô ấy hai người vẫn còn là kẻ thù, Tần Thiên lại nói là bằng hữu, nghe được khiến cho Lục công chúa một hồi buồn cười.
Mặc Kiến Hồng nhìn thấy biểu hiện của Lục công chúa, trong lòng có chút phát giác, lập tức nhìn sang Tần Thiên hỏi:
- Tần tiểu huynh đệ, tuổi còn trẻ, đã có thực lực như thế, quả thật rất cao minh, tương lai thành tựu chắc chắn rất phi phàm. Không biết Tần tiểu huynh đệ là từ môn phái nào, hoặc là đại gia tộc nào?
Tần Thiên đã ngờ tới Mặc Kiến Hồng có thể hỏi như vậy, khẽ mỉm cười nói:
- Trước khi đi ra ngoài, sư gia đã căn dặn, chuyến rèn luyện lần này, không thể tiết lộ, kính xin Vương gia thứ tội!
Mặc Kiến Hồng nghe được những lời Tần Thiên nói, nhẹ gật đầu, cũng không có tiếp tục truy vấn. Ở trong mắt của ông ấy xem ra, Tần Thiên hẳn là người của tam đại môn phái. Theo như tuổi của Tần Thiên còn trẻ đã có tư chất như thế, còn có thể mang theo một đám cao thủ trẻ tuổi, cộng thêm Tần Thiên còn nói đến sư gia mà không phải gia tộc. Như vậy có thể loại trừ là người của ngũ đại gia tộc ra, tất nhiên chỉ còn tam đại môn phái. Nếu là người của tam đại môn phái, Mặc Kiến Hồng cũng sẽ không tiếp tục truy vấn, bởi vì điều này không phải là chuyện quan trọng, cho dù truy hỏi tới đối với hắn cũng không có tác dụng gì.
Điều ông ấy muốn chỉ là Lục công chúa không phải gặp chuyện không may. Theo tình huống hiện, Lục công chúa không có xảy ra chuyện gì, đương nhiên, Mặc Kiến Hồng cũng sẽ không hoàn toàn yên tâm, đương nhiên sẽ phái người âm thầm quan sát Tần Thiên.
- Hừ! gia tộc Hoàn Nhan, Quan gia, Giang gia, rõ ràng tạo ra phản đồ, xem ra cũng không cần giữ lại bọn chúng. Hoàng thúc ta sẽ thượng tấu, chiêu cáo thiên hạ, tru di cửu tộc của ba gia tộc bọn chúng, vĩnh viễn ngăn ngừa hậu hoạn. Hương Nhi, các con trước đi nghỉ ngơi một chút, đợi buổi tối thúc thúc giải quyết xong mọi chuyện, mời con cùng khách từ phương xa đến dùng cơm tẩy trần!
Mặc Kiến Hồng nhìn hai người Tần Thiên và Lục công chúa nói, nói xong liền phân phó người sắp xếp cho hai người Tần Thiên và đám đệ tử Tần gia đi nghỉ ngơi.