Hiển nhiên Lục công chúa đối với tên ca ca này không mấy ưa thích, thậm chí trong ánh mắt lại lộ ra một vẻ chán ghét.
Bởi vì Lục công chúa và thái tử có mối quan hệ cũng không khá lắm, đơn giản mà nói, thái tử có mối quan hệ đối với tất cả mọi người đều không tốt. Bởi vì hắn là hoàng đế tương lai, mà đương kim hoàng đế không chỉ có một người con trai là thái tử, mà còn có thêm mười người con khác. Mỗi một đứa con trai đều muốn bản thân trở thành hoàng đế, thậm chí nghĩ cách hạ bệ thái tử để nâng cao địa vị của mình. Cho nên mối quan hệ cũng không khá hơn chút nào, đều tranh đấu gay gắt, mặt ngoài hoà hợp êm thấm, nhưng nói lý ra lại đánh đập tàn nhẫn, đều muốn hại chết đối phương.
Nhưng Lục công chúa không thích thái tử không phải vì lý do này, chính xác mà nói là thái tử không thích Lục công chúa, mà Lục công chúa vốn đối với thái tử không có ác ý gì.
Lục công chúa và thái tử là anh em cùng cha khác mẹ, hai người cơ bản không có cảm tình gì. Vốn trên danh nghĩa một người làm thái tử, một người là công chúa, ngươi làm hoàng đế, ta lập gia đình, hòa khí với nhau, không có quan hệ gì. Đơn giản là do Lục công chúa rất được yêu thương, hoàng đế đối với cô ấy cưng chiều vượt qua tất cả các hoàng tử.
Điều này khiến cho thái tử cảm nhận được nguy cơ trước nay chưa có, bởi vì hắn cảm giác cha hắn rất có thể sẽ đem vị trí truyền cho Lục công chúa, thái tử đương nhiên là không cho phép chuyện này xảy ra. Cho nên đi khắp nơi tranh giành đối với Lục công chúa, lén lút phái sát thủ sát hại Lục công chúa, chỉ tiếc là đều không có thực hiện được.
Mà Lục công chúa cũng thế có qua có lại, phái người sát hại thái tử, cũng không có thực hiện được, cả hai giằng co với nhau, quan hệ tự nhiên cũng không khá hơn chút nào.
- Đại ca, nghe nói huynh đi đến chiến trường, điều này cũng phải cẩn thận, trên chiến trường đao thương không có mắt, kẻ địch giảo hoạt, không chú ý là bị thương, thế thì phiền toái!
Lục công chúa nhìn thái tử khẽ mỉm cười nói, những lời này nghe qua như quan tâm, trên thực tế nhưng lại là uy hiếp thái tử, trên chiến trường cẩn thận một chút, không sẽ bị chém chết.
Thái tử tất nhiên nghe ra được ý của Lục công chúa, nhưng lại không so đo, mở miệng nói:
- Không nhọc Lục muội lo lắng, xem Lục muội và Tần tiên sinh quan hệ dường như có điều bất thường. Hẳn là Lục muội và Tần tiên sinh muốn chung sống cả đời với nhau, không biết phụ hoàng và người của Khương gia biết sẽ như thế nào đây!
Lời này vừa ra tới, lập tức sắc mặt của Lục công chúa một mảnh trắng bệch, bây giờ mới ý thức tới bản thân còn đang nắm lấy tay Tần Thiên, nên nhanh chóng thả ra.
Con gái của hoàng gia không có quyền được lựa chọn người yêu của mình, từ khi vừa ra đời, đã được định sẵn sẽ phải gả người nào. Lục công chúa cũng như thế, vừa ra đời, hoàng đế cũng đã định sẵn cho cô ấy một mối hôn sự, chính là Khương gia một trong ngũ đại gia tộc. Cho dù Lục công chúa không muốn, nhưng cũng không có cách nào từ chối.
Vốn là năm Lục công chúa tròn mười tám tuổi đã phải gả cho Khương gia làm vợ, nhưng bởi vì hoàng đế quá sủng ái cô ấy, cho nên hôn sự khẽ kéo lại, kéo đến bây giờ. Nhưng loại chuyện này, né được lần đầu tiên tránh không khỏi lần sau, có muốn tiếp tục kéo dài cũng phải gả đi, trừ phi Khương gia không đồng ý.
Điều này hiển nhiên là không thể nào, cho nên bất luận như thế nào, Lục công chúa cũng sẽ phải gả cho Khương gia, chỉ là vấn đề thời gian.
Lời nói này của thái tử hiển nhiên là uy hiếp Lục công chúa, hắn muốn đem chuyện của cô ấy và Tần Thiên bố cáo đi, để cho hoàng đế và Khương gia biết được, đây tuyệt đối là tạo nên sóng to gió lớn, nếu giải quyết không tốt toàn bộ hoàng triều sẽ trở nên chấn động.
Tần Thiên và Lục công chúa đến với nhau, tương đương với chuyện hoàng gia cho cắm sừng Khương gia. Thử hỏi, một đại gia tộc, có thể chịu được loại chuyện này sao, truyền đi về sau như thế nào gặp người khác. Nếu như là người bình thường cũng chịu không được nữa, huống chi Khương gia lại là một đại gia tộc kể cả hoàng đế cũng phải kiêng kị.
Đến kết cục tất nhiên gia tộc bọn họ sẽ tru sát Tần Thiên, sau đó hướng đến làm khó dễ hoàng đế, không chừng vì mặt mũi mà dám ra tay hủy diệt hoàng gia.
Cho nên, có thể tưởng tượng chuyện này nghiêm trọng đến mức nào.
Lục công chúa nhìn thái tử, sắc mặt cực kỳ khó coi, một hồi lâu mới hồi phục lại tinh thần, nói:
- Huynh không nên nói bậy, ta và Tần Thiên chỉ là bằng hữu bình thường mà thôi, nếu huynh dám nói lung tung, ta sẽ không tha cho huynh!
- Thật sao?!
Thái tử nhìn Lục công chúa, mỉm cười ôn hòa, trong ánh mắt tràn đầy vẻ đắc ý, hai người là bằng hữu bình thường hay không, hắn liếc nhìn cũng biết rõ, tuyệt đối không có khả năng tin lời của Lục công chúa nói. Nhất là thái độ của Lục công chúa khẩn trương như vậy, lại thất thố uy hiếp hắn như thế, hắn càng tin rằng Tần Thiên và nàng có mối quan hệ không tầm thường.
Tần Thiên đương nhiên không biết ở trong đó có bao nhiêu quan hệ lợi hại, cũng không biết Lục công chúa đã có hôn ước, chỉ là nhìn thấy sắc mặt khó coi của Lục công chúa, tất nhiên là cô ấy đã nhận lấy uy hiếp. Chứng kiến thái tử uy hiếp nữ nhân của mình, trong nội tâm hắn vô cùng khó chịu, trực tiếp thò tay ôm lấy Lục công chúa, hung hăng hôn một ngụm lên trên bờ môi đỏ của Lục công chúa.
- Sợ cái gì, mạnh dạng thừa nhận là được, chúng ta vốn đã tư định cả đời, tương lai Hương Nhi là nữ nhân của ta, có vấn đề gì, ta sẽ giúp cô ấy giải quyết, ngươi cũng đừng uy hiếp cô ấy. Nếu không, ta sẽ cho đầu của ngươi rơi xuống, để làm bóng mà đá!
Gương mặt Tần Thiên trở nên khó chịu, nhăn nhó nói.
Sắc mặt của thái tử lập tức trầm xuống, lão giả ở phía sau cũng nhanh chóng xong lên nói:
- Làm càn, rõ ràng dám nói chuyện như thế đối với thái tử, quỳ xuống!
- Hừ! Quỳ xuống, nực cười, ngươi không có tư cách tiếp nhận quỳ lạy của ta, cho dù phụ thân của ngươi cũng không có, ai dám bắt ta quỳ xuống, tất nhiên hắn chết không có chỗ chôn!
Tần Thiên lạnh lùng nói, lời này của hắn cũng không phải chỉ là hù dọa, ai dám bắt hắn quỳ xuống, tất nhiên hắn sẽ liều mạng ngươi chết ta sống với kẻ đó.
- Muốn chết sao?!
Tên lão giả kia trở nên giận dữ, muốn động thủ, nhưng thái tử lại đưa tay ngăn cản.
Thái tử cũng không phải loại người ngu đần, hắn là người thông minh, Tần Thiên và Tống gia có mối quan hệ không phải đơn giản, nhưng lại không phải người của Tống gia mà Tống gia đối với hắn dường như cực kỳ khách khí. Hơn nữa dám hung vô cùng hăng càn quấy đối với hắn, không sợ hãi chút nào, cho thấy hắn có lai lịch tuyệt đối không đơn giản, rất có thể là người của tam đại môn phái, hơn nữa còn là đệ tử tinh anh trong đó.
Người của tam đại môn phái, không chỉ Mạc hoàng đế cũng không thể trêu vào, mà là người của ngũ đại gia tộc cũng không dám tùy tiện gây loạn, huống gì hắn chỉ là một thái tử, càng không có tư cách, nếu không có chết cũng không biết mình chết như thế nào.
- Hừ! Đi!
Thái tử quát lạnh một tiếng, trực tiếp lách qua người Tần Thiên, đi vào bên trong. Lão giả kia cũng hung hăng trợn mắt liếc nhìn Tần Thiên, rất nhanh đi theo sau.
Giờ phút này, Tần Thiên trong lòng Lục công chúa đều rối bời, nhìn Tần Thiên mà choáng váng. Tần Thiên rõ ràng thừa nhận quan hệ của hắn và cô ấy, chuyện này nếu như bị truyền đi, chỉ sợ hoàng triều sẽ gặp nguy hiểm, bọn họ cũng sẽ gặp nguy hiểm.
- Tần Thiên, tại sao anh phải thừa nhận?
Lục công chúa nhìn sang Tần Thiên vô lực mà nói.
- Vì cái gì mà không thể thừa nhận, sợ cái gì, ở trong đó có ẩn tình gì sao?
Tần Thiên nghi ngờ nói.
Lục công chúa nhẹ gật đầu, trả lời:
- Tôi có hôn ước với người khác, dựa theo ước định của hôn ước, tôi không thể ở cùng với nam nhân khác, bằng không mà nói... Nếu không...
Nếu không sẽ như thế nào, Lục công chúa cũng không nói ra được, dù sao, tuyệt đối là hậu quả nghiêm trọng. ...