Hàn Cương Thiết nhìn thấy Tần Thiên tức giận, cực kỳ sốt ruột, nhìn gương mặt Tần Thiên đều kéo căng.
- Tần Thiên, huynh tin ta, ta thật sự không phải cố ý lừa gạt huynh, thật sự!
Hàn Cương Thiết sốt ruột giải thích với Tần Thiên.
Tần Thiên nhìn thấy bộ dạng của cô ấy như thế, trong nội tâm âm thầm bật cười.
- Từ khi phát hiện người này chính là một cô gái, thoạt nhìn thuận mắt nhiều hơn, không còn cảm giác buồn nôn lúc trước nữa. Nhưng mà ngực của cô gái này nhỏ như vậy, làm cho nhìn không thấy hay là trời sinh đã nhỏ, vậy thì thật khó coi.
Tần Thiên nhìn thấy thái độ sốt ruột của Hàn Cương Thiết, trong nội tâm thầm nghĩ lấy, sau đó mở miệng nói:
- Ai... Hàn huynh, ngày đó ta ở quán rượu chọn xong đồ ăn, toàn tâm toàn ý sẽ chờ huynh đến, chuẩn bị cảm ơn ân tình của huynh thật tốt đã tặng công pháp. Thậm chí ta đã chuẩn bị tặng Tiểu Bạch cho huynh...
- Thật sự sao?!
Nghe đến đó, Hàn Cương Thiết cổ đều kéo dài, nhìn Tần Thiên với vẻ mặt hưng phấn, nhịn không được đã cắt đứt lời nói của Tần Thiên. Tần Thiên nhìn thấy cô gái này dễ dàng bị lừa, lại nhìn ra phía sau cô ấy hai tên tùy tùng vẻ mặt bất thiện, nhẹ gật đầu.
- Thật sự, tuyệt đối thật, chỉ tiếc chính là, thương tích mà huynh để lại trong lòng ta, kể cả Tiểu Bạch cũng thương tâm. Cuối cùng bọn ta đành phải rưng rưng ra về. Ai... đau lòng... đau lòng quá đi mất!
Tần Thiên níu lấy chính mình làm ra một bộ dạng cực kỳ đau lòng, miệng đầy nói hưu nói vượn. Lục công chúa bên cạnh nhìn thấy hành động của Tần Thiên như vậy, cũng nhịn không được sắp bật cười. Nhưng mà Hàn Cương Thiết lại không có chút nào phát hiện Tần Thiên đang lừa gạt cô ấy, một mực tin là thật.
Hai tên tùy tùng chứng kiến Tần Thiên diễn lừa gạt đại tiểu thư lần đầu tiên đi ra ngoài của bọn hắn, cảm thấy quá vô sỉ, vô sỉ tới cực điểm, liền nhịn không được nói:
- Công tử, không nên nghe hắn nói, tên này chỉ đang lừa gạt công tử!
- Nói bậy, Tần Thiên ta như thế nào đi gạt người. Các ngươi đi hỏi thăm một chút, ta đã bao giờ đi lừa gạt người khác, thiệt là, làm tâm ta quá tổn thương. Hàn huynh, thủ hạ của huynh mặc nhiên chửi bới ta như thế, thật sự là khiến cho người ta phẫn nộ!
Tần Thiên tỏ ra một bộ dạng bị ăn hiếp, vô cùng ủy khuất, nhìn Hàn Cương Thiết nói.
Hàn Cương Thiết nhanh chóng quay đầu nhìn về phía hai người thủ hạ của cô ấy nói:
- Các ngươi chớ có nói bậy, Tần công tử như thế nào lừa gạt ta, lại nói bậy ta sẽ đánh các ngươi!
- Chúng ta không có, công tử, ngài không nên dễ dàng tin đồ vô sỉ này!
Hai tên tùy tùng vội vàng nói.
- Hàn huynh, ta đã chuẩn bị đem Tiểu Bạch tặng cho huynh, huynh cho rằng ta sẽ nói dối sao?!
Tần Thiên vội vàng phun ra thêm một câu nói.
Hàn Cương Thiết nghe được lời này liền cảm thấy hưng phấn, hướng về phía hai người thủ hạ của cô ấy tiếp tục nói:
- Các ngươi câm miệng, các ngươi lại chửi bới Tần huynh, ta sẽ cho các ngươi đẹp mắt!
- Chúng ta không có!
Hai tên tùy tùng ủy khuất nhìn Hàn Cương Thiết than trách, trong nội tâm hận chết Tần Thiên.
- Còn nói, có tin ta cắt mất lưỡi của các ngươi hay không?!
Hàn Cương Thiết cả giận nói.
- Ta nghe nói, người nói dối phải bị cắt phía dưới sẽ tốt hơn!
Tần Thiên đề nghị nói, hai tên tùy tùng nghe được hận không thể trực tiếp động thủ làm thịt Tần Thiên, nhưng thái độ của Hàn Cương Thiết như vậy, bọn họ đành phải thôi, đứng ở một bên, không nói gì.
Hàn Cương Thiết nhìn thấy hai tên tùy tùng không nói, lúc này mới thoả mãn, quay đầu nhìn sang Tần Thiên nói:
- Tần huynh, thật sự xin lỗi, ta không phải cố ý muốn gạt huynh. Thật sự là vì giang hồ hiểm ác, bất đắc dĩ, xin tha thứ. Kỳ thực ta họ Hàn, tên Cẩn Huyên!
Với sự giả trân, ngôn ngữ vô sỉ của Tần Thiên, rốt cục cô ấy đã đem tên của mình nói ra. Hai tên tùy tùng ngăn đón đều không ngăn được, chỉ có thể thở dài trong lòng, tiểu thư nhà bọn họ thật sự là quá đơn thuần, không biết gì tới giang hồ hiểm ác.
Tần Thiên nghe được cái tên này của cô ấy, thật sự dễ nghe nhiều hơn, cái tên Hàn Cương Thiết, thật sự quá lừa bịp. Chỉ có đứa trẻ nào không được cha mẹ yêu thích mới có thể lấy cái tên này.
- Ừm... Ừm! Rất tốt, Hàn tiểu thư, dũng cảm thừa nhận sai lầm nói rõ cô chính là một đứa trẻ tốt. Đợi Tiểu Bạch tỉnh dậy, ta nhất định cho cô ôm nó!
Lời này của Tần Thiên nói mới là sự thật, nếu là cô gái vậy thì không ngại để cho cô ấy ôm rồi.
- Thật sự sao, vậy khi nào nó sẽ tỉnh lại?
Hàn Cẩn Huyên gấp gáp hỏi, vừa nghe đến Tiểu Bạch, Hàn Cẩn Huyên lại hết sức hưng phấn, cái gì cũng quên sạch. Tần Thiên nhìn thấy bộ dạng ngây thơ của cô ấy như thế, cảm giác bản thân dường như quá tạo nghiệp chướng. Lừa gạt một thiếu nữ vô tri như vậy, đem chuyện hắn lỡ hẹn thay đổi thành đối phương lừa gạt hắn mà thành, khiến cho Hàn Cẩn Huyên ngược lại thấy cô ấy sai. Suy nghĩ kỹ mà nói, Tần Thiên cảm giác bản thân dường như quá vô sỉ, nhưng mà Hàn Cẩn Huyên có chút thiếu mắt nhìn, chuyện đơn giản như vậy cũng nhìn không ra.
- Chuyện này sao, ta cũng không biết, nó mà ngủ thì sẽ ngủ thật lâu, nó tỉnh ngủ ta thông báo cho cô, thế nào?!
- Được, ta trọ ở khách điếm Phong Vân nằm trên đường lớn ở cửa Đông Yến thành phòng số 6. Đến lúc đó huynh tới tìm thì tố rồi, lần này ta không lừa huynh, huynh ngàn vạn lần không được rời đi!
Ánh mắt Hàn Cẩn Huyên nhìn Tần Thiên lộ ra một vẻ cầu khẩn.
- Được rồi, yên tâm, lúc này tuyệt đối sẽ không như vậy. Chỉ cần nó tỉnh lại, nhất định sẽ mang nó đến cho cô xem!
Tần Thiên vỗ ngực cam đoan nói, Hàn cẩn Huyên nghe được cực kỳ phấn khích.
Lục công chúa bên cạnh nhìn vào Tần Thiên, mặt lộ ra vẻ thật khinh bỉ, Tần Thiên càng ngày càng vô sỉ. ...
Ba người Tần Thiên ở trong trà lâu ngồi thêm một hồi, nói chuyện phiếm những thứ khác, sau đó cũng tách ra.
Tần Thiên dẫn theo Lục công chúa tiếp tục dạo phố, Yến thành rất lớn, đồ vật cũng rất nhiều, nhưng mà Tần Thiên không mua được đồ vật vừa lòng đẹp ý. Nơi này cũng giống như thành Thanh Nham, đồ tốt toàn bộ đều ở bên trong hội đấu giá mới có. Mà lần đấu giá hội gần đây cũng phải mất một năm ngày sau mới bắt đầu.
Lục công chúa thì mua một đống lớn đồ vô dụng, đoán chừng là lần đầu tiên cùng với người mình yêu mến đi ra phố dạo chơi, cho nên Lục công chúa nhìn thấy cái gì xinh đẹp thú vị đều muốn mua. Tần Thiên thì ở phía sau phụ trách tính tiền, vì vậy sau vài lượt hai tay đã xách đầy đồ vật.
- Đi thôi, trời sắp tối rồi, chúng ta trở về thôi!
Tần Thiên nhìn thấy sắc trời tối xuống, quay sang Lục công chúa nói. Lục công chúa nhẹ gật đầu, sau đó hai người cùng nhau đi trở về phủ thành chủ.
Hai người vừa quay trở lại tới cửa, Mặc Kiến Hồng đã phái người đến gọi Lục công chúa đi qua. Tần Thiên thì trở về tiểu viện của hắn nghỉ ngơi một chút.
Đám đệ tử Tần gia đều vẫn ở trong sân tu luyện, Tần Thiên trở về không có chút nào ảnh hưởng đến bọn hắn. Chỉ có Tần Văn nhìn thấy Tần Thiên trở về, lại đứng lên, đi theo Tần Thiên vào trong phòng.
- Tần Thiên, khi nào chúng ta đi ra chiến trường giết người!
Tần Văn không thể chờ đợi được nữa tìm đến Tần Thiên hỏi. Hắn chưa từng giết người, giờ phút này trong nội tâm vô cùng muốn đi thử một lần, kiểm nghiệm thành tích tu luyện của chính mình.
- Đừng có gấp, rất nhanh, có lẽ là ngày mai!
Trong lòng Tần Thiên cũng đã định đoạt ổn thỏa rồi, thương lượng với Lục công chúa một chút, đoán chừng ngày mai sẽ đi ra ngoài chiến trường. Thời gian vô cùng bức bách, không có thời gian để cho Tần Thiên bọn hắn nghỉ ngơi.
- Thật tốt quá!
Tần Văn nghe được lời này của Tần Thiên một hồi hưng phấn.
Tần Thiên nhìn thấy bộ dạng này của Tần Văn, mỉm cười, không nói gì. Bây giờ thì hưng phấn như vậy, chờ đến khi ra chiến trường bắt đầu giết người, không bị hù đái ra quần là tốt rồi. ...
Thuật ngữ công pháp, vũ khí, linh thảo.
- Đẳng cấp Công pháp:
1. Tâm pháp: Tâm pháp là thứ giúp người hấp thu thiên địa linh khí, tăng đẳng cấp công pháp, tổng cộng chia làm năm cấp bậc: Hoàng, Huyền, Địa, Thiên, Thánh. Tâm pháp chia làm hai loại, một loại là thuần túy tâm pháp, chính là hấp thu thiên địa linh khí, tăng thực lực lên; một loại khác chính là giống như Bá Vương Quyết, đây là tập tu luyện và chiến kỹ hợp thể, bình thường loại công pháp này đều là cấp bậc Thánh, cấp bậc cao cấp nhất.
2. Chiến kỹ: Chiến kỹ cũng giống với tâm pháp, cũng có năm cấp bậc: Hoàng, Huyền, Địa, Thiên, Thánh. Sự khác biệt chính là, chiến kỹ là phương thức giúp cho tu luyện giả có cách an bài hợp lý cho họ sử dụng năng lượng trong thân thể, để cho họ phát huy hiệu quả chiến đấu lớn nhất, thì gọi là chiến kỹ.
- Đẳng cấp Vũ khí: Vũ khí chiến đấu tổng cộng có bốn cấp bậc: hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, thánh khí. Vũ khí phòng ngự cũng giống như vậy.
- Linh thảo: Linh thảo là dựa theo năm để tính toán, không có phẩm cấp, chỉ có phân chia theo chủng loại và dược hiệu, linh thảo có năm càng cao, giá trị càng cao.
Độ tinh khiết của năng lượng: Thế giới bên trong không gian chiếc nhẫn, năng lượng có độ tinh khiết hoàn toàn cao hơn trên địa cầu. Với tình huống không cần phải tiến hành chiết xuất, thực lực cùng cấp của tu luyện giả ở địa cầu không ngang bằng với tu luyện giả ở bên trong không gian chiếc nhẫn.