Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1542 - Chương 1547: Lục Công Chúa Hoài Nghi

 Chương 1547: Lục Công Chúa Hoài Nghi Chương 1547: Lục Công Chúa Hoài Nghi Chương 1547: Lục Công Chúa Hoài Nghi

Tần Thiên trở lại chỗ ở, mới phát hiện bản thân đã toát rất nhiều mồ hôi lạnh, thầm nghĩ trong đầu:

- Vừa rồi thật nguy hiểm, nếu mình thừa nhận hậu quả đoán chừng không thể tưởng tượng được. Đoán chừng lão Mặc Kiến Hồng kia sẽ trực tiếp động thủ giết chết mình rồi.

- Làm sao vậy, Tần Thiên?

Tần Văn nhìn thấy sắc mặt lo sợ của Tần Thiên, tiến đến bên cạnh hỏi.

- Không có gì, huynh đi tu luyện đi. Đúng rồi, hôm nay ta bắt đầu bế quan, dự tính ngày mai sẽ ra ngoài, một chút nữa bất luận ai tới tìm ta, huynh đều nói là ta đang bế quan, không thể bị quấy rầy, nắm rõ chưa. Không cho bất kỳ kẻ nào tiến đến, Lục công chúa cũng vậy, bọn hắn ta giao cho huynh, coi chừng bọn hắn, tránh gặp chuyện không may!

Tần Thiên nhìn sang Tần Văn phân phó nói.

- Được, ta biết rồi!

Tần Văn gật đầu, rất nghiêm túc nói.

- Ừm, tốt!

Tần Thiên lập tức quay người đi vào trong phòng khóa cửa lại.

Tần Văn ở bên ngoài, nhìn vào trong phòng, không khỏi nhíu mày. Vừa rồi Tần Thiên ngoài miệng tuy nói không có chuyện gì, nhưng Tần Văn lại cảm thấy một ít khí tức không tầm thường, chỉ sợ sẽ có đại sự gì đã xảy ra.

- Gia chủ làm sao vậy, Tần Văn?

Một tên đệ tử Tần gia đi tới nhìn Tần Văn hỏi, những người khác cũng nhoi nhoi đi tới, đến gặp Tần Văn, chờ Tần Văn trả lời.

- Không có việc gì, các ngươi lo cho bản thân đi, tất cả đều trở về tu luyện, chuẩn bị cho tốt để ra chiến trường!

Tần Văn khua tay nói, nguyên một đám đành phải trở về.

Chưa bao lâu một lúc sau, Lục công chúa đã từ bên ngoài đi vào.

- Tần Thiên ở đâu?

Lục công chúa nhìn thấy Tần Văn lập tức hỏi, Tần Văn căn bản nghe không hiểu Lục công chúa nói gì. Bởi vì ngôn ngữ của hắn bất đồng với cái thế giới này, thật giống như một người nước ngoài dùng Anh ngữ hỏi một người nông dân, gà với vịt nói chuyện với nhau.

Tần Văn cũng không biết Lục công chúa có ý gì, nhưng nhìn thấy bộ dạng như vậy của cô ấy nhất định là tìm Tần Thiên. Vì vậy Tần Văn liền ngăn cản Lục công chúa, khoa tay múa chân lấy nói cho Lục công chúa Tần Thiên đang bế quan, không thể bị quấy rầy.

Đáng tiếc chính là, Lục công chúa căn bản cũng không biết Tần Văn khoa tay múa chân là có ý gì. Không thể cho cô ấy vào xem, Tần Văn đành phải chặn ở cửa ra vào, không cho cô ấy bước tiếp, liều mạng dốc sức phất tay nói cho Lục công chúa không thể đi vào.

- Vì cái gì không cho ta đi vào, Tần Thiên, Tần Thiên!

Lục công chúa hướng mặt vào bên trong hô, nhưng tiếc không có bất kỳ hồi đáp.

- Gia chủ đang tu luyện, không thể bị quấy rầy, đang tu luyện, tu luyện, cô biết không?

Tần Văn dùng sức khoa tay múa chân lấy, cuối cùng dứt khoát ngồi dưới đất, làm làm ra một điệu bộ ngồi bế quan.

Lục công chúa nhìn thấy bộ dạng của Tần Văn, rốt cục cũng đoán được, Tần Thiên đang tu luyện.

- Vậy được rồi, muộn một chút ta lại đến tìm huynh ấy!

Lục công chúa nhìn xuống Tần Văn nói, quay người đi ra ngoài. Tần Văn thở dài một hơi, mắng thầm:

- Má nó, ngôn ngữ không thông thật sự hại chết người mà. ...

Lục công chúa đã đi khỏi tiểu viện của Tần Thiên, trở lại trong đại viện của cô ấy, ngồi trên ghế suy tư.

Nghĩ đi nghĩ lại, đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, vì điều gì mà Tần Văn không cách nào trao đổi với cô ấy, vì cái gì mà Tần Văn không hiểu ngôn ngữ của Đại Yến hoàng triều. Theo đạo lý mà nói, Tần Thiên là người của tam đại môn phái, như vậy Tần Văn cũng là người của tam đại môn phái, như vậy nên hiểu ngôn ngữ của Đại Yến hoàng triều. Nhưng vừa rồi rõ ràng cho thấy Tần Văn không hiểu, hơn nữa, bộ dạng của đám người kia cũng thế không hiểu, nếu không đã sớm đứng ra giải thích với cô ấy.

Nghĩ đi nghĩ lại, đột nhiên một ý niệm không tốt xông ra từ trong đầu Lục công chúa:

- Chẳng lẽ Tần Thiên thật sự không phải người của tam đại môn phái sao?

- Không... Không có khả năng, Tần Thiên nhất định là... Sao ta có thể hoài nghi huynh ấy như vậy!

Lục công chúa vội vàng bác bỏ lại ý nghĩ này của bản thân, tuy nhiên lại không cách nào xóa bỏ nó, ý nghĩ này giống như mọc rễ nảy mầm trong lòng cô ấy.

Trong khoảng thời gian ngắn, Lục công chúa đã khống chế không nổi bắt đầu hoài nghi Tần Thiên phải hay là không sớm đã nói dối. Bằng không vì cái gì Tần Văn bọn hắn không hiểu ngôn ngữ của Đại Yến hoàng triều.

Rất nhanh, trong nội tâm Lục công chúa sợ loạn cả lên, cả người từ trên ghế đứng lên, đi qua đi lại trong sân, trên mặt lộ ra một vẻ mặt cực kỳ bất an.

- Không được, ta muốn đến hỏi Tần Thiên!

Lục công chúa trong nội tâm thầm nghĩ, nghĩ đến liền rời đi, một lần nữa đi đến tiểu viện của Tần Thiên, nhưng vừa đi ra ngoài, đã chứng kiến thái tử và tên tùy tùng của hắn đang đi tới, sắc mặt của Lục công chúa trở nên khó coi.

- Huynh tới đây làm gì?

Lục công chúa nhìn thái tử trước mặt lạnh lùng nói, hoàn toàn không muốn đoán chào hắn.

Thái tử cũng không so đo, nhìn Lục công chúa chậm rãi nói:

- Nói như thế nào chúng ta cũng là huynh muội, ta là tới nhìn xem Lục muội có khỏe không, quan tâm Lục muội, chẳng lẽ điều này cũng không thể sao?!

- Hừ! Ta đây đa tạ đại ca quan tâm, ta rất tốt, mời đại ca trở về đi, ta còn có việc!

Lục công chúa nhìn xem thái tử một cách lạnh lùng nói, nói xong phải rời đi, nhưng thái tử khẽ vươn tay, chặn Lục công chúa lại.

- Gấp cái gì, Lục muội, ta tới nơi này là nói cho muội biết một tin tức tốt!

- Tin tức gì?

Lục công chúa nghi hoặc hỏi.

- Vị hôn phu của muội Khương Thế Ly muốn tới nơi này gặp muội, thuận tiện gặp mặt tình nhân của muội, tin tức này được không vậy?! Ha ha ha... !

Thái tử vẻ mặt đắc ý nói, sau đó mở miệng cười châm chọc.

- Vô sỉ!

Lục công chúa cực kỳ tức giận, trực tiếp giương một tay lên hung hăng tát vào mặt của tên thái tử, nhưng lại bị hắn một tay tiếp được.

- Lục muội, tức giận đối với nữ nhân cũng không hay, ha ha ha... !

Thái tử nói xong, quay người rời đi, một mạch đắc ý cười to. Lục công chúa ở phía sau tức điên muốn lập tức lấy đao chém chết hắn, nếu không phải là hắn đem chuyện này truyền ra khắp nơi thì sẽ xuất hiện loại tình huống này.

- Tên cặn bã, khốn nạn!

Lục công chúa nhìn theo bóng lưng của thái tử mắng to một tiếng, thở phì phì đi vội đến chỗ ở của Tần Thiên. ...

Trong sân nơi Tần Thiên ở.

Tần Văn đang chuẩn bị tu luyện, vừa ngẩng đầu lên lại nhìn thấy Lục công chúa thở phì phì vội vã đi về phía hắn, cảm thấy không ổn. Trước tiên hắn ngăn ở cửa ra vào, miễn cho Lục công chúa tự động xông vào trong.

- Ta muốn gặp Tần Thiên!

Lục công chúa nhìn vào Tần Văn lạnh lùng nói, lúc này đây sắc mặt hoàn toàn khó chịu nhìn Tần Văn.

- Không được, không được, gia chủ đang tu luyện, không thể quấy nhiễu!

Tần Văn lo lắng giải thích với Lục công chúa.

- Ta muốn gặp, nhanh đi mở cửa, Tần Thiên, đi ra đây!

Lục công chúa như bốc hỏa, quát lớn.

- Không được, gia chủ đang tu luyện, cô trở về đi!

Tần Văn sốt ruột nói, nhưng Lục công chúa căn bản tựu không để ý tới, sống chết đều muốn gặp Tần Thiên, kết quả hai người ngươi một lời ta một lời hô lên, ai cũng nghe không hiểu ai nói cái gì, hô cả buổi, hai người đều mệt mỏi.

Sau một hồi, Lục công chúa cũng nhịn không được nữa, trực tiếp bắt lấy Tần Văn, mạnh mẽ đẩy qua một bên.

Tần Văn không phải đối thủ của Lục công chúa, nên bị cô ấy quăng đi ném qua một bên, sau đó Lục công chúa trực tiếp đẩy cửa muốn vào đi.

Nhưng mà cửa đã bị khóa trái, căn bản không vào được.

Bình Luận (0)
Comment