Ngày hôm sau.
Mặt trời lên cao, hai người Tần Thiên và Bạch Linh cũng đã tỉnh, hai người đều không một mảnh vải che thân nằm ở trên giường, một loại hương vị kỳ dị hiện đầy cả gian phòng, đó là hương vị của hai người quan hệ lưu lại.
Đêm qua, hai người từ chạng vạng tối khai chiến đến tận đêm khuya, cũng không biết chiến đấu qua bao lâu, cuối cùng thoải mái đến mức gần như hôn mê mà ngủ thiếp đi.
- Tần Thiên, ta có thể mang thai hay không, buổi tối hôm qua chàng đều cho vào bên trong của ta!
Bạch Linh nhìn Tần Thiên lo lắng mà nói.
- Mang thai thì tốt, nàng sinh con trai cho ta!
Tần Thiên cười nói, Tần Thiên tối hôm qua là cố ý, chính là muốn để cho Bạch Linh mang thai, muốn cô ấy sinh con trai cho hắn.
- Thật sự sao, chàng thật sự nghĩ tới ta sinh con trai cho chàng sao?!
Trên mặt Bạch Linh lộ ra vẻ vui thích, tròn xoe mắt nhìn Tần Thiên nói, trong nội tâm của cô ấy cũng nghĩ như vậy, nhưng sợ rằng Tần Thiên không muốn, cho nên không dám nói ra.
- Đương nhiên là sự thật, loại chuyện này sao có thể là nói dối được!
Tần Thiên nhìn Bạch Linh, yêu thương đem cô ấy ôm vào trong ngực, một tay nhẹ nhàng văn vê trên bộ ngực sữa của Bạch Linh, khiến cho mặt mũi của Bạch Linh đỏ bừng.
Bạch Linh có được sự khẳng định từ Tần Thiên, rất nhanh cực kỳ cao hứng, nghiêng người, cưỡi lên người Tần Thiên, nhìn Tần Thiên nói:
- Chúng ta đây lại làm một lần nữa, như vậy tỷ lệ mang thai sẽ khá lớn!
- Không phải đâu, đang là sáng sớm, không tốt!
Tần Thiên có vẻ khước từ ngăn cản Bạch Linh nói.
- Có cái gì không tốt, đến đây, ta trước dùng miệng làm giúp chàng một chút!
Nói xong Bạch Linh liền cúi xuống người xuống, ngậm lấy cậu nhỏ của Tần Thiên... ...
- Bang bang!
- Tần đại nhân, người của tứ đại gia tộc tới tìm ngài, muốn gặp mặt ngài!
Ngoài cửa, âm thanh của cung nữ truyền vào, Tần Thiên và Bạch Linh vừa mới làm xong, đang nghỉ ngơi, nghe được lời cung nữ nói, liền từ trên giường ngồi dậy.
- Ta đi xem, nàng cứ nghỉ ngơi một chút đi!
Tần Thiên nhìn sang Bạch Linh nói.
- Không, ta sẽ đi cùng với chàng!
Bạch Linh nhìn Tần Thiên ôn nhu nói, một bộ dạng người vợ hiền, sau đó hai người cũng nhau đứng dậy, mặc quần áo tử tế, rửa mặt một phen, đi bên ngoài.
Bọn người của tứ đại gia tộc ở bên ngoài, Tần Thiên để cho cung nữ gọi bọn hắn đi vào, sau đó hắn ngồi trong phòng khách chờ đám người bọn họ đi đến.
Trong nội tâm âm thầm suy nghĩ:
- Đám người của tứ đại gia tộc tìm đến mình làm gì, chẳng lẽ là bởi vì chuyện của Khương gia mà muốn tìm mình gây khó dễ?
Tứ đại gia tộc nghe được lời của cung nữ nói liền từ bên ngoài đi vào, bọn họ cùng một chỗ đến đây còn có người quen của Tần Thiên, Tống Quận Dao, đứng ở phía trước nhất, như thế khiến cho Tần Thiên rất là giật mình, Tống Quận Dao rõ ràng đã đến, đây là muốn làm cái gì đây.
- Tần công tử, năm người lão phu mạo muội tới thăm, không biết có quấy rầy không!
Tống gia chủ mở miệng trước tiên, nhìn Tần Thiên cười ha hả nói. Một cao thủ cảnh giới tám sao khách khí như thế với một người cảnh giới bảy sao, có thể nói là sự hiếm thấy tới cực điểm.
Người của tam đại gia tộc còn lại cũng nhanh chóng chào hỏi Tần Thiên.
Chuyện này cũng là vì nể mặt Tần Thiên, nếu không tứ đại gia tộc làm sao có thể đến đây.
Bởi vì cái gọi là không thò tay đánh mặt người cười, huống chi Tần Thiên với bọn họ cũng không có thù hận gì. Nhất là còn có chút hảo cảm với Tống Quận Dao, cho nên tất nhiên là hào phóng mời bọn hắn ngồi ghế, dâng trà rót nước.
Trưởng lão của tứ đại gia tộc nhìn Tần Thiên không có ra vẻ phách lối, cũng không có bộ dạng hung hăng càn quấy, lập tức thở dài một hơi.
Tần Thiên nhìn bọn hắn, cười cười, lập tức quay sang Tống Quận Dao mở miệng nói:
- Không nghĩ tới có thể ở chỗ này gặp được Tống chưởng quỹ, thật sự là có duyên phận. Tống chưởng quỹ ở thành Thanh Nham chiếu cố đối với tại hạ, tại hạ đều ghi tạc trong lòng, nếu có cái gì cần phải trợ giúp, cứ mở miệng!
Lời này vừa nói ra, lập tức gia chủ Tống gia cảm thấy vô cùng mừng rỡ. Lời nói này của Tần Thiên nói ra, rõ ràng cho thấy hắn với Tống Quận Dao có mối quan hệ không phải là đơn giản, xem ra hôm nay ông ấy dẫn theo Tống Quận Dao tới là điều đúng đắn.
Vốn là gia chủ Tống gia để cho Tống Quận Dao đến chính là vì hòa hoãn hào khí, có Tống Quận Dao ở đây Tần Thiên không đến mức trở mặt, có chút giao tình, có thể dễ nói chuyện hơn một chút. Ông ấy không nghĩ tới so với trong tưởng tượng của ông ấy còn hiệu quả tốt hơn.
Tống Quận Dao nhìn Tần Thiên thầm nghĩ, một tháng trước Tần Thiên vẫn chỉ là một thiếu niên anh tuấn vì Thiên Nguyên thạch mà phát sầu, không nghĩ tới giờ phút này lại là trở thành người cầm đầu thế lực thần bí một phương. Tuy lúc trước Tống Quận Dao đã đoán được Tần Thiên là người bất phàm, nhưng không nghĩ tới Tần Thiên lại lợi hại như thế, có thể so với tam đại môn phái, đây là chuyện cô ấy tuyệt đối không nghĩ tới.
Lấy lại bình tĩnh, Tống Quận Dao nhìn sang Tần Thiên nói:
- Tần công tử khách khí, ta chỉ làm hết sức mình mà thôi, không đáng là gì!
- Đúng đấy, chính là như vậy, Tần công tử không cần phải khách khí!
Gia chủ Tống gia vội vàng nói.