- Quận Ngọc, ngươi năm nay hai mươi tám rồi phải không?
Tống gia chủ nhìn Tống Quận Dao hỏi.
- Hồi gia chủ, đúng vậy!
Tống Quận Dao trả lời.
- Ừm, đã có người trong lòng chưa?
Tống gia chủ tiếp tục hỏi.
- Không có!
Tống Quận Dao đỏ mặt lên, những năm này một mực đều vì phát triển sự nghiệp của gia tộc, Tống Quận Dao chưa từng nghĩ tới chuyện lập gia đình, cộng thêm việc cũng không thấy người đàn ông nào vừa ý, cho nên vẫn luôn cô đơn lẻ bóng.
Tống gia chủ nhìn Tống Quận Dao, cười cười, sau đó nói:
- Ta thấy dường như Tần Thiên đối với ngươi có vài phần tình ý, ngươi thấy thế nào?
- A... Gia chủ, chuyện này... Ta không biết!
Tống Quận Dao lập tức khẩn trương nói, trong đầu bất chợt nhớ tới chuyện trước đó lần đầu tiên gặp Tần Thiên đã nhìn thấy hắn trần truồng, sắc mặt càng thêm đỏ lên, bắt đầu nóng lên.
- Ha ha ha... Trong lòng ngươi có Tần Thiên phải không. Nếu ngươi yêu thích hắn, vậy thì nên thân cận với Tần Thiên càng nhiều, lão phu toàn lực ủng hộ!
Rất rõ ràng, gia chủ Tống gia chuẩn bị mang Tống Quận Dao cho Tần Thiên, giúp cho mối quan hệ giữa Tống gia và Tần Thiên càng thêm thân thiết.
Tống Quận Dao nghe được lời Tống gia chủ nói, không nói gì thêm, cũng không biết nói cái gì cho phải. Tâm ý của cô ấy đối với Tần Thiên sao, không thể nói là yêu thích, cũng không thể nói là chán ghét, chỉ đơn giản là bằng hữu mà thôi, nếu phải gả đi, chuyện này còn chưa đến mức như vậy.
Mà những lời này của Tống gia chủ hiển nhiên là muốn đem Tống Quận Dao gả cho Tần Thiên. Đối với Tống Quận Dao xem ra, việc này hoàn toàn không có khả năng, cô ấy đã hai mươi tám tuổi, bình thường mà nói, con gái mười sáu tuổi xuất giá, qua hai mươi tuổi là gái lỡ thì, huống chi hai mươi tám, Tần Thiên làm sao có thể sẽ vừa ý cưới cô ấy. Hơn nữa bên cạnh Tần Thiên mỹ nữ nhiều như mây, trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp không thiếu khuyết. Nhất là bên cạnh Tần Thiên có một cô gái, sắc đẹp có thể so với thần tiên, vẻ đẹp của Tống Quận Dao có mà treo cổ tự tử, so với cô ấy hoàn toàn là một người trên trời một người dưới đất.
- Ta đã hai mươi tám, Tần Thiên làm sao có thể vừa ý ta được?!
Tống Quận Dao nhìn sang Tống gia chủ cười khổ nói.
- Ha ha, phàm là đều không nhất định, ngươi không tiếp xúc, làm sao ngươi biết được. Đi thôi, nếu ngươi có tâm ý, lão phu tất nhiên toàn lực ủng hộ!
Tống gia chủ cười nói.
- Cảm ơn gia chủ, tôn nhi xin cáo lui trước!
Tống Quận Dao nói xong, liền rời đi. ...
Hoàng cung bên này, Mặc Kiến Văn đã tỉnh lại, trạng thái tinh thần cả người đều rất tốt, đối với Tần Thiên và Tần Vô Phong đã cứu ông ấy, cực kỳ cảm kích, đến mức quỳ gối, quỳ xuống kêu to một tiếng Tần Thiên, Tần Thiên vội vàng dìu ông ấy dậy. Hai người cùng nhau nói chuyện, bàn về chuyện của tứ đại gia tộc, để cho ông ấy không nên tranh đấu cùng với tứ đại gia tộc.
Điểm này Mặc Kiến Văn kỳ thật cũng không muốn, Khương gia tuy đã bị tiêu diệt, nhưng đám người tứ đại gia tộc vẫn là đám quái vật khổng lồ, không có tuyệt đối nắm chắc, ông ấy làm sao có thể lại diệt sát bọn hắn. Về phần mượn thế lực của Tần Thiên, vậy thì lại càng không thể, gả đứa con gái cho người ta, lại còn muốn đem người ta ép khô sao.
Từ miệng Tần Thiên, Mặc Kiến Văn biết được tứ đại gia tộc sau này sẽ không uy hiếp hoàng triều nữa, đồng thời còn sẽ giúp ông ấy. Mặc Kiến Văn cảm giác được cao hứng chưa từng có qua, những năm này thứ uy hiếp Mặc Kiến Văn không phải kẻ địch bên ngoài, mà là ngũ đại gia tộc, hôm nay không còn sự uy hiếp, Mặc Kiến Văn tự nhiên vô cùng cao hứng.
Xế chiều hôm đó, Mặc Kiến Văn liền gửi công văn bố cáo thiên hạ, quản lý triều chính.
Cùng lúc đó, biên cương báo tin, Yến thành bị tập kích lớn, Tử Kim hoàng triều tập kết 50 vạn trượng binh tập trung tiến công Yến thành, sắp bị công phá, thỉnh cầu trợ giúp.
Mặc Kiến Văn nghe xong, lập tức triệu tập 30 vạn đại quân xung quanh hoàng thành, nhanh chóng đi đến biên cương trợ giúp. Tần Thiên sau khi biết được vội vàng xung phong nhận việc tiến đến giết địch trước, dù sao kế hoạch của Tần Thiên vốn là tiến đến biên cương giết địch, rèn luyện đám đệ tử Tần gia.
Mặt khác, còn muốn đi đến Tiên tung di chỉ, không có khả năng ở lại chỗ này.
Lục công chúa thấy Tần Thiên phải đi, vội vã muốn cùng đi với hắn ra biên cương. Mặc Kiến Văn phong Tần Thiên làm Tổng soái của 30 vạn đại quân, dẫn đầu 30 vạn đại quân tiến đến Yến thành.
Hết thảy đều tiến hành cực kỳ nhanh chóng, chỉ lệnh đã đến, Tần Thiên liền dẫn người lao tới biên cương.
30 vạn đại quân hành quân với tốc độ cực kỳ chậm chạp, Tần Thiên để cho một vị tướng quân dẫn lấy đoàn quân từ từ tiến đến, còn Tần Thiên thì nhanh chóng dẫn theo Lục công chúa đi đầu lao tới chiến trường ở biên cương, nếu không đi trễ, đoán chừng đều đánh giặc xong. ...
- Mẹ kiếp, không có chiếc chiến thuyền của cô nàng kia thật là khó chịu, nếu mình cũng có một chiếc thì tốt rồi!
Tần Thiên một bên bay một bên lầu bầu nói. Ngày đó sau khi Hàn Cẩn Huyên diệt sát xong Khương gia cũng đã rời đi, trở về môn phái, một chút tăm hơi cũng không có, Tần Thiên muốn cảm tạ cô ấy, kết quả cảm tạ cũng không kịp.
- Đúng rồi, không biết Tiểu Bạch đã tỉnh lại hay chưa?
Tần Thiên đúng lúc này mới nhớ tới, Tiểu Bạch bị chính hắn lưu giữ bên trong tiểu thế giới, ngủ đã lâu như vậy, cũng có thể đã tỉnh rồi. Vì thế Tần Thiên nhanh chóng đưa thần thức chìm vào trong tiểu thế giới đi thăm dò xem.