Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1578 - Chương 1583: Giết Chết Hắn Sao?!

 Chương 1583: Giết Chết Hắn Sao?! Chương 1583: Giết Chết Hắn Sao?! Chương 1583: Giết Chết Hắn Sao?!

Trận chiến chấm dứt, tất cả mọi người bắt đầu dọn dẹp bãi chiến trường, chiến sĩ hy sinh của cả hai bên khoảng bảy tám vạn thi thể, cần kịp thời xử lý, bằng không mà nói, sẽ sinh ra ôn dịch, hậu quả không thể lường được.

Điểm này Tần Thiên hỗ trợ cực kỳ nhanh chóng, trực tiếp đem tất cả thi thể thu vào bên trong tiểu thế giới của hắn. Sau đó để cho quân đội ở gần đây đào một cái hố to, đem thi thể toàn bộ ném vào, chôn cất, mọi thứ rất nhanh đã được giải quyết.

Trên chiến trường phải làm như thế này, quá nhiều thi thể, không thể nào tách ra từng người một trong vô số thi thể mà mai táng, chỉ có thể mai táng toàn bộ cùng một chỗ.

Giải quyết xong vấn đề thi thể, tiếp theo bắt đầu thu thập các loại đồ vật như binh khí áo giáp của bên ta lẫn bên địch, một lần nữa bố trí phòng vệ, sau đó chuẩn bị thức ăn cho binh sĩ trong quân đội.

Làm việc này đến việc khác mãi cho đến đêm khuya mọi thứ mới được giải quyết xong, các tướng sĩ đều vô cùng mệt mỏi, làm cho xong những việc này, nguyên một đám vội vàng đi ngủ. Tướng quân thủ thành cũng không có trách cứ bọn họ, dựa theo tình hình hiện tại, đêm nay quân đội của Tử Kim hoàng triều cũng sẽ không đến công kích, nên để cho các tướng sĩ nghỉ ngơi một chút.

- Buổi tối hôm nay, các ngươi hãy phân nhau canh gác!

Tần Thiên nhìn bọn người Tần Văn phân phó nói, nguyên một đám gật đầu đáp ứng, sau đó tách ra thay phiên nhau canh gác. Còn Tần Thiên và Lục công chúa còn có Thủ thành tướng quân cùng nhau trở về trong phủ tướng quân, ba người bọn họ thì bận đến trễ nhất nên không có cái gì để ăn.

Sau khi trở về, tướng quân cho người chuẩn bị một bàn rượu và thức ăn, ba người ăn thật ngon một chầu.

- Nào, Tần công tử, Lục công chúa, mạt tướng mời hai người một chén. Hôm nay nếu không phải hai vị mang người đến viện trợ kịp thời, Yến thành nói không chừng đã rơi vào tay giặc!

Tướng quân nhìn hai người Tần Thiên, bưng lên chén rượu lớn, hào khí mà nói, ùng ục uống hết cả một chén rượu lớn, khóe miệng vẫn còn đọng lại.

Tần Thiên và Lục công chúa chứng kiến đều choáng váng, nghe nói qua mời rượu kính người khác một ly, đằng này kính người ta một chén là lần đầu tiên nhìn thấy, đúng là hào sảng.

Hai người liếc nhau, cùng nhau nâng chén rượu, từng ngụm từng ngụm uống vào, vừa uống xong, hai người liền cảm thấy trong bụng của bọn họ tất cả đều là nước.

- Ha ha ha... Tần công tử và công chúa quả nhiên hào sảng, mạt tướng bội phục. Nào, nào, ta lại mời hai người một chén!

Tướng quân nhìn hai người Tần Thiên cười to nói. Hai người Tần Thiên nghe được thiếu chút nữa đã hôn mê, lại uống hết hai người sẽ nhổ ra mất, cái này một chén thế nhưng mà ít nhất gần một cân rượu.

- Khục khục... Chuyện này, tướng quân, uống rượu hại thân, đối với thân thể không tốt. Nào nào, chúng ta dùng bữa, dùng bữa, đồ ăn nguội lạnh sẽ không thể ăn được nữa!

Tần Thiên nói xong cầm lấy chiếc đũa bắt đầu ăn, Lục công chúa cũng nghe theo, hoàn toàn không để ý đến tướng quân. Tướng quân nhìn thấy bộ dạng như thế của hai người bọn họ, cũng đành phải thôi, tự thân uống mấy ngụm rượu, sau đó ăn đồ ăn.

- Đúng rồi tướng quân, còn chưa thỉnh giáo tôn tính đại danh của ngài!

Tần Thiên dừng lại, nhìn sang tướng quân chắp tay nói.

- Không dám nhận, mạt tướng Trương Quảng!

Tướng quân vội vàng nói.

- À, thì ra là Trương tướng quân, Trương tướng quân hôm nay đã khổ cực, hôm nay nếu không phải ngài cầm binh tử thủ, sợ là bọn ta đến cũng vô dụng, không biết bước tiếp theo Trương tướng quân có tính toán gì không?

Tần Thiên hỏi Trương Quảng.

Trương Quảng nhìn Tần Thiên, nhân tiện nói:

- Ta đã nghĩ kỹ, Hoàng thượng phái 30 vạn binh sĩ đến Yến thành, số lượng quân nhân của chúng ta đã hiện rõ ưu thế. Hơn nữa hôm nay chúng ta đánh lui tiến công của bọn hắn, bây giờ khí thế đang ở trên cao hơn một chút. Cho nên ta có kế hoạch là như thế này, sau khi 30 vạn quân sĩ đến, chúng ta sẽ tiến hành phản kích, một lần hành động tiêu diệt quân đội của Tử Kim hoàng triều. Chỉ là đối sách cụ thể ta lại chưa nghĩ tới, còn cần mấy vị tướng quân nghiên cứu một chút, chỉ sợ lại mất mấy ngày, cho nên có ý định để cho các tướng sĩ thủ thành nghỉ ngơi trước mấy ngày, khôi phục đến trạng thái tốt nhất!

Trương quảng nói.

- Ừm! Tướng quân, ngươi muốn làm sao thì làm vậy, chuyện hành quân chiến tranh ta không hiểu, nếu có việc gì cần giúp đỡ cứ mở miệng!

Tần Thiên nói.

- Tần công tử, bọn ta cần chính là những lời này!

Trương Quảng hưng phấn nói, bởi vì Tần Thiên là Tổng soái do Hoàng thượng bổ nhiệm, tất cả đều phải nghe theo sự an bài của Tần Thiên. Trương Quảng rất là lo lắng Tần Thiên chỉ biết đánh nhau, không biết điều binh chiến tranh sẽ chôn vùi hơn mười vạn đại quân. Ông ấy vẫn luôn muốn tìm cách mở miệng, không nghĩ tới Tần Thiên đã mở miệng trước, để cho hắn vô cùng mừng rỡ.

Tần Thiên đương nhiên không nghĩ tới nhiều như vậy, chỉ là cảm thấy bản thân không hiểu rõ về chiến tranh, cho nên là giao cho Trương Quảng, ông ấy là tướng quân quanh năm chiến đấu ở biên cương sẽ tốt hơn.

Dù sao người ta ở chỗ này nhiều năm như vậy, đánh nhiều trận chiến như vậy, đối với biên cương cũng sẽ tương đối quen thuộc, ông ấy lãnh binh chiến đấu, tất nhiên là lựa chọn tốt nhất. Còn Tần Thiên ở bên cạnh dẫn theo đám đệ tử Tần gia ra chiến trường tiêu diệt đám cao thủ của Tử Kim hoàng triều là được rồi.

- Tần công tử, hôm nay ngài mang đến một nhóm người thực lực thật phi phàm. Quân đội bọn ta không có được mấy cao thủ cảnh giới sáu sao, cho nên, khi xảy ra chiến tranh Tần công tử đành phải lãnh binh đến giết đám cao thủ của bọn hắn là được rồi.

Bình Luận (0)
Comment