- Chàng đang suy nghĩ gì vậy, Tần Thiên!
Mặc Linh Tuyết nằm ở bên cạnh xoay người, ghé vào trên người Tần Thiên, hỏi.
Tần Thiên vừa muốn nói chuyện, mãnh liệt phát hiện có điều không đúng, Mặc Linh Tuyết rõ ràng không mảnh vải che thân ghé vào trên người của Tần Thiên, vẻ mặt đỏ bừng nhìn hắn, khiến hắn phải suy ngẫm:
- Đây là tình huống gì vậy, chẳng lẻ cô nàng này nghi ngờ mình, muốn buổi tối hôm nay lấy thân trao cho mình sao.
- Khục khục... Ta suy nghĩ, khi nào mà nàng đã đem quần áo trên người cởi hết vậy?
Tần Thiên nhìn Mặc Linh Tuyết, thò tay sờ lên cặp mông trắng bóc rất tròn của cô ấy, nhẹ nhàng bóp lên.
- Ừm... Người ta sớm đã cởi hết, không biết là chàng đang suy nghĩ gì, cũng không nhìn người ta!
Mặc Linh Tuyết nhìn Tần Thiên, vẻ mặt u oán, dỗi hờn nói. Trên thực tế, buổi tối hôm nay cô ấy có ý định đem thân thể của mình giao cho Tần Thiên, cảm tạ Tần Thiên đã trợ giúp cô ấy, đồng thời cũng muốn biểu đạt ý nghĩ yêu thương của cô ấy đối với Tần Thiên.
Tần Thiên nghe được lời của Mặc Linh Tuyết nói, đã hiểu rõ, cô nàng này chính là câu dẫn hắn, đã như vầy, hắn làm sao có thể khách khí được nữa.
- Hắc hắc, thật không, được rồi, vì để biểu đạt sự áy náy của ta, ta trả giá 200% tinh lực đền bù tổn thất cho nàng, thế nào?!
Tần Thiên nói xong, nghiêng người, nằm ở trên người Mặc Linh Tuyết, đưa cô ấy đặt ở dưới thân, bàn tay lớn nhanh chóng thò xuống chỗ riêng tư của Mặc Linh Tuyết sờ soạng, giờ phút này đã hơi nơi đó có chút ẩm ướt, nhơ nhớp.
- Ưm... !
Mặc Linh Tuyết phát ra một tiếng khẻ ngâm, thò tay ôm cổ Tần Thiên, miệng đỏ hướng phía bờ môi của Tần Thiên hôn lên, hai người nhanh chóng hôn lại với nhau. Bàn tay còn lại của Tần Thiên cũng trèo lên bộ ngực sữa của Mặc Linh Tuyết, một cao một thấp đánh hội đồng. Cả người Mặc Linh Tuyết trực tiếp xụi lơ trên giường, đã mất đi tất cả khí lực, tùy ý Tần Thiên ở trên người của cô ấy mà mặc sức rong ruổi.
- Tần Thiên... A... Ưm... Có thể sẽ rất đau phải không?
Mặc Linh Tuyết có chút bận tâm nhìn Tần Thiên hỏi, cô ấy nghe nói nếu ai trải qua lần thứ nhất đều sẽ rất đau.
- Có một chút, nhưng mà kế tiếp sẽ rất thoải mái!
Tần Thiên mê người, trả lời Mặc Linh Tuyết.
- Thật sự sao, chàng sẽ không lừa gạt ta chứ!
Mặc Linh Tuyết có chú nghi ngờ hỏi.
- Thật sự!
Tần Thiên nói xong liền hướng xuống hôn lên hoa viên bí mật của Mặc Linh Tuyết... ...
Hôm sau, buổi sáng.
- Ưm!
Một tiếng ngâm khẽ, Mặc Linh Tuyết từ trong giấc ngủ mơ tỉnh lại, bỗng nhúc nhích thân thể, cảm thấy giữa hai chân nóng rát, cúi đầu nhìn bên dưới thân, một mảnh màu đỏ như máu đọng lại trên giường, đây đều là kết quả buổi tối hôm qua cô ấy và Tần Thiên đã yêu, thân thể người con gái trinh nguyên buổi tối hôm qua rốt cuộc đã giao cho Tần Thiên.
- Cảm thấy đau nhức sao?
Đúng lúc này, âm thanh Tần Thiên bên cạnh vang lên. Nghe thất, sắc mặt Mặc Linh Tuyết trở nên xấu hổ, quay sang bên cạnh nhìn lại, hướng về phía Tần Thiên nhẹ gật đầu:
- Có chút, không biết có thể đi lại hay không?!
Buổi tối hôm qua trận chiến diễn ra quá kích thích, quá điên cuồng, hai người trọn vẹn chiến đấu bốn năm giờ đồng hồ. Với tư cách là tu luyện giả, đối với loại vết thương yếu kém này, mà Mặc Linh Tuyết cũng chịu không được, nhưng mà loại cảm giác lên đỉnh này lại làm cho cô ấy khó có thể quên, ngẫm lại cũng cảm thấy hưng phấn.
- Đau nhức mà nói, cũng không nên lộn xộn, ta gọi người phủ tướng quân chuẩn bị cho nàng ít đồ bổ!
Tần Thiên ôm Mặc Linh Tuyết yêu thương mà nói.
- Không, như vậy người ta sẽ biết, ta nghỉ ngơi một chút là được rồi!
Mặc Linh Tuyết vội vàng ngăn cản Tần Thiên, cô ấy cũng không muốn chuyện cảm thấy khó xử này truyền đi, như vậy cô ấy còn thế nào gặp người khác.
- Ha ha ha ha, sợ cái gì chứ, đây là chuyện nhất định phải trải qua trong đời mà!
Tần Thiên cười nói.
- Không, ta không chịu, không cho chàng đi, nếu không ta sẽ nổi giận!
Mặc Linh Tuyết nhìn Tần Thiên chu cái miệng nhỏ nhắn uy hiếp nói.
- Được, được rồi, ta không nói, ha ha ha... !
Tần Thiên lại lần nữa cười lớn, trêu chọc Mặc Linh Tuyết.
- Hừ! Không cho chàng cười, đồ xấu xa!
Mặc Linh Tuyết nhìn Tần Thiên ngượng ngùng nói, thò tay bưng kín miệng của Tần Thiên lại. Nhưng Tần Thiên lại thò tay một phát bắt được hai cái đại mềm mại của cô ấy chơi đùa, lập tức Mặc Linh Tuyết bị hù thất kinh kêu lên. Cô ấy cho rằng Tần Thiên còn muốn làm chuyện giống như tối hôm qua, vội vàng vươn tay vuốt lấy tay Tần Thiên ra, trốn qua một bên, thò tay cầm lấy drap trải giường phủ lên thân thể của cô ấy, miễn cho Tần Thiên làm gì xằng bậy đối với cô ấy.
- Không được, thiếp lại sẽ rất đau!
Mặc Linh Tuyết nhìn Tần Thiên nói, bộ dạng điềm đạm đáng yêu.
- Ha ha ha, nàng yên tâm, ta sẽ không làm gì đâu!
Tần Thiên nhìn Mặc Linh Tuyết, một lần nữa ôm lấy cô ấy.
Hai người ở trên giường vuốt ve an ủi một hồi, bên ngoài liền truyền đến âm thanh của hạ nhân phủ tướng quân, gọi hai người rời giường, đi đến ăn điểm tâm. Vì vậy hai người Tần Thiên rời khỏi giường, mặc quần áo tử tế, rửa mặt xong xuôi, đi ra bên ngoài.
- Tần công tử, Lục công chúa, ta đêm qua đã suy nghĩ ra kế hoạch tác chiến tiêu diệt Tử Kim hoàng triều!
Mới vừa sáng, Trương Quảng đã vô cùng hưng phấn nói với hai người Tần Thiên và Lục công chúa, vẻ mặt cực kỳ mừng rỡ, cảm giác giống như ở trong thanh lâu chứng kiến cô nương cởi trống trơn vô cùng thích thú.