- Tổng... Soái, mạt tướng đã điều tra rõ, đối phương ngày hôm qua xuất hiện ra một người dẫn đội tên là Tần Thiên. Căn cứ theo gian tế tiềm phục của chúng ta tại Yến thành báo cáo, tên Tần Thiên này ở Yến thành cũng rất nổi danh, chính là phò mã của Đại Yến hoàng triều, thân phận cực kỳ thần bí, sau lưng có bốn cao thủ cảnh giới tám sao phò trợ. Một trong năm đại gia tộc của Đại Yến hoàng triều Khương gia, mấy ngày trước đây bị hắn dẫn người đến triệt để diệt đi, đồng thời tứ đại gia tộc còn lại cũng thế nhao nhao lấy lòng hắn. Nghe đồn hắn chính là người của tam đại môn phái ở Đại Yến hoàng triều!
Một tên tướng quân khẩn trương nhìn lên Tiền Thủ Tang bẩm báo.
- Ừm, không tệ, tên Tần Thiên này là mối họa lớn, ngày hôm qua cao thủ cảnh giới sáu sao của chúng ta ở trong tay của bọn hắn hao tổn hai phần ba, có thể nói là tổn thất nghiêm trọng. Chúng ta muốn đánh hạ Yến thành, nhất định phải diệt sát tên Tần Thiên này trước mới được!
Tiền Thủ Tang gật gật đầu nhìn xuống mọi người bên dưới nói.
- Tổng soái, mạt tướng cho rằng, chúng ta nên lập tức phái ra cao thủ trong quân, nhanh chóng giết chết tên Tần Thiên kia!
Một lão tướng quân khác cũng lên tiếng nói.
- Đúng vậy, chúng ta nên nhanh chóng giết chết bọn chúng, chúng ta có ba cao thủ cảnh giới bảy sao cấp nắm, đối phương tất nhiên không phải là đối thủ. Chỉ cần tốc độ của chúng ta nhanh chóng, tất nhiên có thể thừa lúc cao thủ cảnh giới tám sao phía sau hắn chưa xuất hiện diệt sát hắn, như vậy có cao thủ cảnh giới tám sao cũng không làm gì được chúng ta. Dù sao bọn hắn là không thể tham chiến, chúng ta không cần lo lắng!
Một tên khác tướng quân cũng nói.
- Đúng, nên như vậy!
- Đúng rồi!
- Đúng thế... !
Một loạt mấy tướng quân kia cũng nhao nhao phụ họa nói.
Tiền Thủ Tang nhìn bọn hắn, nhẹ gật đầu, mở miệng nói:
- Chuyện này ta tuy biết rõ, nhưng vấn đề là, chúng ta như thế nào đi vào giết chết bọn hắn. Hiện tại Yến quân tất nhiên cực kỳ cảnh giác, đối phương cũng sẽ không ngây ngốc đi ra cho các ngươi giết chết. Các ngươi nói xem, có biện pháp nào có thể giết chết hắn?
- Kết giới phòng ngự của Yến thành đã bị phá vỡ, buổi tối chúng ta có thể thừa dịp lặng lẽ bay vào, để cho gian tế của chúng ta dẫn đường, diệt sát Tần Thiên!
Một tên tướng quân bày mưu nói.
- Đúng vậy, chính là như vậy!
- Nên làm như thế!
- ...
Những người khác cũng đồng loạt phụ họa.
- Báo!
Đúng lúc này, một sĩ binh từ bên ngoài vọt đến, quỳ gối xuống trước mặt Tiền Thủ Tang.
- Có chuyện gì?
Tiền Thủ Tang lập tức hỏi.
- Báo cáo tổng soái, căn cứ theo tình báo của gian tế chúng ta tại Yến thành, sáng nay kết giới phòng ngự của Yến thành đã được khôi phục!
Tên binh sĩ vội vàng bẩm báo.
- Cái gì... Sao lại như vậy được?!
Nghe được tin tức này, tất cả mọi người đều kinh hô lên. Tiền Thủ Tang càng phẫn nộ hơn, trực tiếp lập tung cái bàn ngã nhào, thật vất vả mới đánh nát được kết giới, bây giờ lại khôi phục, trận chiến vật vã ngày hôm qua chẳng phải là toi công hay sao. ...
- Thế nào, đều nhớ kỹ chưa!
Tần Thiên nhìn lên trước mặt hơn ba mươi tên đệ tử Tần gia hỏi.
- Đã nhớ kỹ!
Đám đệ tử Tần gia cùng nhau kêu lên nói.
- Thế thì tốt, các ngươi cứ tiếp tục luyện tập, tất yếu phải nhớ kỹ, buổi tối hôm nay, các ngươi chia binh làm hai đường đi theo đại quân cùng nhau xuất chinh, nắm rõ chưa?
Tần Thiên lần nữa dặn dò nói.
- Nắm rõ!
Đám đệ tử Tần gia lần nữa đồng thanh đáp trả.
Tần Thiên nhìn thấy biểu hiện của bọn hắn rất thoả mãn, sau đó rời khỏi võ đài, đi ra bên ngoài. Vừa đi ra ngoài Tần Thiên đã nhìn thấy Mặc Linh Tuyết đứng cạnh võ đài, đứng tại cửa ra vào nhìn vào bên trong, nhìn thấy Tần Thiên đã đến, nở một nụ cười dịu dàng.
- Tại sao nàng lại ở chỗ này, không phải nàng về nghỉ ngơi sao. Như thế nào rồi, đã hết đau chưa?
Tần Thiên ôm Mặc Linh Tuyết cười nói.
- Đi, đáng ghét, ta nhớ chàng lắm, cho nên tới thăm chàng một chút!
Mặc Linh Tuyết nhìn Tần Thiên ngượng ngùng nói, thò tay nhẹ nhàng gõ vào lồng ngực của Tần Thiên, lộ ra bộ dạng e thẹn của cô gái mới gả về nhà chồng, thoạt nhìn làm cho người ta cực kỳ trìu mến.
- Thật sao, chứ không phải là muốn ta yêu thương thêm nàng một chút nữa sao?!
Tần Thiên cười tủm tỉm nhìn Mặc Linh Tuyết nói, trong ánh mắt lộ ra một bộ dạng người đàn ông háo sắc, Mặc Linh Tuyết bị hù vội vàng cầm lấy hai tay của Tần Thiên, miễn cho hắn làm gì xằng bậy đối với cô ấy.
- Không, ta lại rất đau!
Mặc Linh Tuyết cự tuyệt nói.
- Ha ha ha... Đồ ngốc, gạt nàng thôi, ta như thế nào sẽ để cho nàng đau thêm nữa!
Tần Thiên nhìn Mặc Linh Tuyết yêu thương nói, Mặc Linh Tuyết nghe được trong nội tâm một hồi cao hứng.
- Đúng rồi, Tần Thiên, khi nào chúng ta kết hôn, chừng nào thì chàng dẫn ta đi gặp cha mẹ của chàng. Ta chưa từng gặp qua cha mẹ của chàng, thân phận của chàng cũng chưa nói cho ta biết!
Nói tới chỗ này, Mặc Linh Tuyết không khỏi lộ ra vẻ mặt u oán. Trên đời này sợ là chỉ có một mình cô ấy đã giao thân xác cho người đàn ông, sắp gả đi, nhưng lại không biết thân phận của người mình thương là gì.
- Ừm, chuyện này, sẽ rất nhanh thôi, trong tay của ta còn có rất nhiều chuyện phải xử lý, chờ ta giải quyết xong, ta sẽ kết hôn với nàng!
Tần Thiên nhìn Mặc Linh Tuyết nói.
- Thật sự sao, thế thì lúc nào có thể giải quyết xong, ta rất chờ mong a!
Mặc Linh Tuyết vẻ mặt mong chờ nói với Tần Thiên.
- Việc này... Ta cũng không biết, nàng tới đây, ta sẽ nói với nàng một chuyện!
Tần Thiên nhìn sang Mặc Linh Tuyết nói, liền lôi kéo Mặc Linh Tuyết đi vào trong hoa viên, tìm một cái đình ngồi xuống, sau đó đem chuyện hắn phải rời đi nói cho Mặc Linh Tuyết nghe.