- Giết!
Vương Văn Bác quát to, dẫn theo binh sĩ dũng mãnh xông tới. Giờ phút này, Trương Quảng cũng thế đã mang theo mười vạn kỵ binh tiến lên, phía trước mấy vạn đều là kỵ binh hạng nặng, võ trang áo giáp đầy đủ, tốc độ tiến công và chiến lực đều cực kỳ đáng sợ, giống như một mũi tên nhọn hoắt, xuyên thẳng trái tim.
Tổng soái Tử Kim hoàng triều Tiền Đức Lạp chứng kiến Yến quân giết tới, vội vàng vung tay lên, ra lệnh cho cung thủ bắn tên.
- Xíu... uuu!
- Xíu... Xíu... Xíu... uuu!
Đầy trời mũi tên nhọn bay múa, bay đến phía Yến quân bên này, tướng sĩ Đại Yến hoàng triều không kịp đề phòng, bị bắn mất đi một mảng lớn. Nhưng rất nhanh, kỵ binh mới liền tiến lên, toàn bộ đều võ trang đầy đủ, toàn thân đều có áo giáp hộ thân kín bưng không kẽ hở, cả chiến mã cũng như thế, mũi tên nhọn của Tử Kim hoàng triều căn bản không thương tổn được bọn họ.
- Giết cho ta!
Trương Quảng quát lớn, mang theo quân đội, mãnh liệt xông tới.
- Oanh!
- Rầm rầm rầm... !
Chiến lực của kỵ binh hạng nặng vô cùng dũng mãnh, tại thời khắc này trực tiếp xé mở một lỗ hổng to lớn bên trên vòng phòng tuyến của Tử Kim hoàng triều, đột ngột tiến vào. Mà một vết rách này, càng xé càng lớn, phòng tuyến của Tử Kim hoàng triều lập tức bị mấy vạn kỵ binh hạng nặng đánh tan. Sau một khắc, vô số kỵ binh vọt vào trong đại doanh Tử Kim hoàng triều, cũng với binh sĩ Tử Kim hoàng triều mãnh liệt chém giết.
- Nhanh, truyền lệnh, biến trận!
Tiền Đức Lạp chứng kiến vòng phòng tuyến bị phá vỡ, vội vàng hạ lệnh cho đội quân thay đổi tác chiến. ...
Tiền Đức Lạp ra lệnh một tiếng, đội quân Tử Kim hoàng triều liền bắt đầu biến hình, không ngăn cản kỵ binh hạng nặng xông tới, mà là tùy ý những kỵ binh hạng nặng này tiến vào bên trong. Mở ra một đường dài hẹp, hai bên dùng tấm chắn cực lớn bảo vệ, bên trong tấm chắn tạo thành một vòng phòng hộ nhỏ, trong vòng phòng xuất hiện một đám binh sĩ cầm giáo, nhanh chóng đưa giáo trong tay vươn ra, tiến lên sát chân ngựa, ám sát những kỵ binh hạng nặng.
Biến quân mọi việc đều thuận lợi, kỵ binh hạng nặng rất nhanh bị tập kích nghiêm trọng, trong lúc nhất thời lăn lộn loạn cả lên, lực công kích giảm mạnh xuống.
Tần Thiên toàn bộ bay ở trên không, nhìn thấy rất rõ tình huống bên dưới, tiếp tục như vậy mà nói, tuy có thể giết địch, nhưng phe của hắn cũng tổn thất nghiêm trọng, có thể giết địch 1 000 nhưng tự tổn 800. Hơn nữa khí thế của đội quân Đại Yến cũng sẽ rơi vào đả kích nghiêm trọng, như vậy rất bất lợi.
Giờ phút này, Trương Quảng cũng ý thức được, tiến vào chính giữa rất phiền toái, bởi vì binh lực rất dễ dàng bị phân tán, một khi phân tán mà nói, sức chiến đấu sẽ giảm bớt đi nhiều, đến lúc đó chỉ có thể bị vây hãm vào trong trận, lọt vào đồ sát.
- Nghe lệnh, tất cả mọi người tập trung cùng một chỗ, ngay tại chỗ tiến hành phá vỡ bố trận của bọn chúng cho ta, không đi theo lộ tuyến trong đại trận!
Trương Quảng nhìn thấy binh mã sau lưng bị đánh ngã, lập tức đưa ra một biện pháp, bởi vì lúc trước phá trận cũng là cách này.
Đạt được chỉ lệnh, lập tức, tất cả kỵ binh hạng nặng tại thời khắc này đồng loạt hướng vào tấm chắn hai bên đường trống tiến hành tấn công. Năng lực tấn công của kỵ binh hạng nặng là cực kì khủng bố, rất nhanh đã mở ra một lổ hổng lớn, vọt lên đi vào.
Bên trong rất nhiều binh sĩ Tử Kim hoàng triều cũng nhanh chóng chạy ra phản công. Loại đại trận này, đầu tiên là từ bên ngoài tấn công vào, thứ hai là để cho kẻ địch rời khỏi bố trận nhỏ, sau đó vây giết, đều có thể trọng thương quân địch. Trương Quảng dùng chính là hai chiêu này, chiêu này thuộc về một chiêu thức tìm đường chết.
Nhưng là, một chiêu này vào hôm nay lại không như vậy, bởi vì giờ phút này kỵ binh hạng nặng binh lực lại rất là tập trung, số lượng vô cùng lớn. Một lần xông vào có hơn mười mấy người, đằng sau lại có trên trăm người, hơn một ngàn người, hơn một vạn người, số lượng cũng không phải ít.
Những bố trận này mặc dù có năng lực giết địch rất tốt, nhưng năng lực cũng có hạn, ngươi có mười mấy người ta có trên trăm người chẳng lẽ không thể giết chết. Nhưng nếu đối phương ngươi có ngàn vạn quân đánh tới thì không được.
Trận tập kết nhỏ của binh lính Tử Kim hoàng triều bị Trương Quảng chỉ huy tấn công, rất nhanh đã bị phá vỡ. Một trận tiếp theo một trận sụp đổ, rất nhanh, toàn bộ đại trận đều bị phá hỏng, kỵ binh của Yến quân ở bên trong tùy ý hành hạ binh sĩ Tử Kim hoàng triều đến chết.
Cùng lúc đó, Tần Thiên bên này, đang nghĩ ngợi làm sao phá nát cái đại trận này. Bỗng nhiên chứng kiến Trương Quảng mang người phá trận, Tần Thiên vội vàng ra lệnh, tất cả binh sĩ tại thời khắc này toàn bộ đều xung phong liều chết đi lên, trống trận thùng thùng rung động, khí thế Yến quân như cá gặp nước, đạt đến đỉnh điểm.
Hơn mười vạn bộ binh vây quanh thành hình dạng bán nguyệt vọt lên, vô số binh sĩ của Tử Kim hoàng triều bị đồ sát, lòng quân bắt đầu cảm thấy bối rối. Giờ khắc này, tổng soái Tiền Đức Lạp chứng kiến mọi chuyện như nằm mộng, vốn cho là biến trận về sau có thể dừng lại lửa huyết của quân địch, không nghĩ tới rõ ràng hai ba cái đã bị Trương Quảng phá vỡ, vô cùng phẫn nộ và sốt ruột.
Chứng kiến binh sĩ Tử Kim hoàng triều một mảnh đổi loạn, vô tâm ham chiến, Tiền Đức Lạp càng thêm nóng nảy.
- Ổn định, không được hoảng sợ, một lần nữa kết trận!
Tiền Đức Lạp hô lớn, truyền lệnh xuống, nhưng giờ phút này binh sĩ Tử Kim hoàng triều đều bị dọa phá mật. Ngược lại nhìn thấy nguyên một đám chiến hữu ở trước mặt mình, rất nhiều người đều dứt khoát ném vũ khí chạy trốn hoặc là đầu hàng.