Hôm sau.
Tần Thiên tỉnh lại, điều đầu tiên là nghe được về tin tức Trương Quảng. Ngày hôm qua suốt cả đêm, Trương Quảng suất lĩnh hai mươi vạn đại quân, suốt đêm bôn tập thành trì phương bắc của Tử Kim hoàng triều, đem thành trì phương bắc của Tử Kim hoàng triều không binh lực phòng thủ chiếm cứ bảy thành, cực kỳ dũng mãnh.
Trước mắt Trương Quảng đang tiếp tục dẫn binh chinh chiến, phát tới tín viện binh, thỉnh cầu Tần Thiên xuất binh tiếp nhận bảy tòa thành trì đã bị đánh bại, như vậy hắn có thể yên tâm tiếp tục đánh, nếu không hắn một mình tiến công rất là nguy hiểm.
- Rất tốt, Trương Quảng cư nhiên dũng mãnh như thế, Vương tướng quân, theo ý ngài, nên phái binh trấn thủ như thế nào!
Tần Thiên nhìn Vương Văn Bác ở trước mặt hỏi.
- Tần đại nhân, thuộc hạ cho rằng, Yến thành lưu lại năm vạn đại quân phòng thủ là được, chúng ta phái ra hai mươi lăm vạn đại quân tiến đến trấn thủ, sau đó phái người thỉnh cầu hoàng thượng triệu tập binh lực, tiến đến Yến thành!
Vương Văn Bác nói.
- Tốt, cứ dựa theo lời ngài nói mà xử lý, đi thôi!
Tần Thiên nhẹ gật đầu đồng ý nói.
- Vâng!
Vương Văn Bác chấp tay đồng ý, nhanh chóng đi ra ngoài.
Tần Thiên nhìn thấy Vương Văn Bác rời đi, quay người hướng về phía hậu viện, không nghĩ tới Trương Quảng thật sự hung mãnh như vậy, đánh chiếm bảy thành, vượt quá dự kiến của Tần Thiên. Tuy lúc trước Trương Quảng đã nói qua binh lực của Tử Kim hoàng triều đều bị triệu tập tới cuộc chiến bên này, nhưng cũng khiến cho Tần Thiên rất khiếp sợ.
- Làm sao vậy, Tần Thiên, sáng sớm bảo chàng đi làm cái gì vậy?
Mặc Linh Tuyết từ bên trong đi tới, nhìn Tần Thiên hỏi.
- Tin tức tốt, Trương Quảng tướng quân chỉ huy hai mươi vạn đại quân đã đánh chiếm được bảy tòa thành trì của Tử Kim hoàng triều. Trước mắt đưa tới chiến báo, thỉnh cầu ta điều binh trợ giúp, đưa binh đến trấn thủ thành trì đã đánh chiếm!
Tần Thiên nhìn Mặc Linh Tuyết nói.
- Thật sự sao, thật tốt quá!
Mặc Linh Tuyết nghe xong, vô cùng hưng phấn liền một thanh nhào vào trong ngực Tần Thiên, hung hăng hôn Tần Thiên một cái.
- Chậc chậc, nương tử nhiệt tình như vậy sao, ta đây cũng nên nhiệt tình một phen, chúng ta tới chúc mừng Trương tướng quân thắng lợi như thế nào a!
Tần Thiên vẻ mặt háo sắc, híp mắt nhìn Mặc Linh Tuyết nói.
Sắc mặt Mặc Linh Tuyết đỏ lên, mở miệng nói:
- Đáng ghét!
Lập tức ngượng ngùng cúi đầu, tỏ vẻ tùy ý Tần Thiên.
- Hắc hắc!
Tần Thiên rất nhanh một thanh hoành ôm lấy Mặc Linh Tuyết hướng đi vào trong phòng.
Chỉ chốc lát, trong phòng liền vang lên từng đợt tiếng kêu sung sướng của nữ nhân, thị nữ phủ tướng quân nghe thấy mặt đỏ tới mang tai. ...
Khoảng thời gian hai ngày sau, tin chiến thắng liên tục truyền về, Trương Quảng chỉ huy quân đội liên tục giành được thắng lợi, một hơi chiếm được mười tám tòa thành trì của Tử Kim hoàng triều hoàng triều, chiếm cứ nửa giang sơn phương bắc của Tử Kim hoàng triều, có chút khủng bố. Mặc Kiến Văn tại hoàng thành cũng nghe được tin tức này, cực kỳ khiếp sợ, trực tiếp phong tước cho Trương Quảng. Lúc này đây tất cả tướng sĩ tham dự chiến đấu đều đã được nhận ban thưởng. Tần Thiên cũng được phong một cái tước vị, bởi vì Tần Thiên có phương pháp lãnh binh, Trương Quảng thắng lợi 100% cũng có phần liên quan đến Tần Thiên.
Tần Thiên không nghĩ tới mình cũng được phong tước vị, cảm thấy có chút bất ngờ, mỗi ngày ở trong phủ tướng quân ra lệnh cũng có thể phong tước, cái này cũng quá dễ dàng.
Thời gian ước định ba ngày rất nhanh đã đến, Tần Văn dẫn theo một đám đệ tử Tần gia hoàn chỉnh trở về. Nếu như không có tính sai mà nói, giờ phút này khoảng cách với thời gian Tiên tung di chỉ mở ra chỉ còn một hai ngày, phải nắm chặt thời gian trôi qua mới được.
Một ngày sau, Tần Thiên gọi Vương Văn Bác đi qua, đưa Hổ phù binh quyền trong tay giao cho Vương Văn Bác, binh quyền Yến thành cùng cả toàn bộ quyền điều động binh lực giao cho Vương Văn Bác. Bản thân hắn muốn nhanh chóng dẫn lấy một đám đệ tử Tần gia rời đi, mặc dù có chút không nỡ, nhưng cũng không có biện pháp khác, bản thân hắn đến chỗ này để tiến hành rèn luyện, cũng là vì đệ tử Tần gia, vì sự phát triển của Tần gia.
Hôm nay thời gian đã qua gần năm mười ngày, trong năm mươi ngày này, đệ tử Tần gia đã nhận được huấn luyện trước nay chưa từng có. Từ một đám cậu ấm liễu yếu biến thành nguyên một đám nam tử hán mạnh mẽ, triệt để phát triển lên. Nhưng đợt rèn luyện này vẫn còn chưa kết thúc, bọn hắn lại phải đối mặt với những thử thách khi Tiên tung di chỉ mở ra.
Nơi này chính là nơi sẽ tác động đến toàn bộ tu luyện giả ở khắp nơi đến đây tầm bảo, không giống bình thường, phải đi tìm hiểu.
- Tần đại nhân, ngài như vậy là muốn đi đâu?
Vương Văn Bác không nghĩ tới Tần Thiên gọi ông ấy tới lại là đem Hổ phù giao cho ông ấy, sau đó Tần Thiên sẽ rời đi, trong nội tâm vô cùng khiếp sợ. Ban đầu ông ấy còn tưởng rằng Tần Thiên chuẩn bị phát lực, công giết toàn bộ Tử Kim hoàng triều.
- Ta tự nhiên là có ta việc cần phải làm, chẳng qua ở nơi này là ta chỉ dừng chân một chút mà thôi. Hiện tại nguy cơ của Yến thành đã được giải quyết, quân đội có tin chiến thắng liên tục, nơi đây cũng không còn vấn đề gì ta có thể giúp đỡ, giao cho ngài, ngược lại thích hợp hơn. Hãy làm cho thật tốt nhé, Vương tướng quân!
Tần Thiên vỗ vỗ vào bả vai của Vương Văn Bác nói.
- Vâng, Tần đại nhân!
Vương Văn Bác nhìn Tần Thiên, nhẹ gật đầu, nhưng sau đó liền xoay người rời đi.
Đúng lúc này, Mặc Linh Tuyết từ phía sau đi ra, khẽ vươn tay ôm lấy eo của Tần Thiên, ở bên tai Tần Thiên nói khẽ:
- Chàng không thể bỏ lại ta, ta muốn cùng đi với chàng!
Nói xong, trong giọng nói của Mặc Linh Tuyết lại lẫn một chút tiếng khóc nức nở, rất nhanh muốn thút thít nỉ non, lại khiến cho Tần Thiên vô cùng đau đầu.