Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1601 - Chương 1606: Lão Đạo Trưởng Gặp Thảm Cảnh (2)

 Chương 1606: Lão Đạo Trưởng Gặp Thảm Cảnh (2) Chương 1606: Lão Đạo Trưởng Gặp Thảm Cảnh (2) Chương 1606: Lão Đạo Trưởng Gặp Thảm Cảnh (2)

Nhưng đúng lúc này, hắn lại phát hiện Tần Thiên rõ ràng không thấy, hơn nữa khí tức gì cũng không có. Trương Tứ Phong lập tức luống cuống. Tần Thiên thế nhưng mà là lực công kích chủ yếu, nếu Tần Thiên rời đi hắn sẽ bị nữ tu sĩ Thiên Trì đuổi theo, đây chính là hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

- Này Tần huynh, ngươi đang ở chỗ nào a. Uây, Tần huynh, ngươi đi ra đi, không nên làm ta sợ!

Trương Tứ Phong hô lớn, nhưng không có bất kỳ sự đáp lại.

- Vô lượng ngươi cái thọ Phật, Tần huynh, ngươi như vậy là không phúc hậu, mỹ nữ là chúng ta cùng nhau xem, tội như thế nào có thể để cho một mình ta gánh lấy. Mau ra đây hỗ trợ a, có phúc cùng hưởng có họa cùng chia. Uây... Tần huynh!

Trương Tứ Phong một bên bay một bên hô to, đáng tiếc cả cọng lông đáp lại đều không có.

Mắt thấy truy binh phía sau càng ngày càng gần, Trương Tứ Phong chẳng quan tâm tìm Tần Thiên, dồn hết toàn bộ sức lực điên cuồng chạy trốn.

Giờ phút này, Tần Thiên, ở cách đó không xa đang ngồi trên một vách núi ở giữa hai ngọn núi, toàn thân khí tức đều được giấu đi, một chút năng lượng cũng không có phóng ra bên ngoài, nhìn Trương Tứ Phong bị truy đuổi, trong miệng lặng lẽ lầu bầu nói:

- Đạo trưởng, tuy người là ta rình coi, nhưng ai bảo ngươi đi theo ta làm gì. Chuyện này không phải ngươi gánh còn có thể là ai, bởi vì có cái gọi là ngươi không xuống địa ngục thì ai xuống a. Ngươi yên tâm đi, ngươi chết, ta trở về mua mấy cái mỹ nữ ngực lớn đốt cho ngươi, ngươi muốn Nhật Bản hay là Âu Mỹ, hoặc là Châu Phi, Ấn Độ, cũng có thể, nghỉ ngơi đi!

Tần Thiên vẻ mặt nghiêm túc, vừa nói một bên thò tay bắt một nhánh lá cây vung lấy, giống như người đưa đám ma. Nếu Trương Tứ Phong nghe được mấy lời Tần Thiên nói, nhất định sẽ đem Tần Thiên sống sờ sờ ăn thịt.

- Oanh!

- Rầm rầm rầm... !

- A... Tần huynh, nhanh tới cứu ta đi!

Trương Tứ Phong vừa mới bay qua giờ phút này lại bay trở về, bay lượn ở phía trước ngọn núi Tần Thiên dừng chân, phía sau năm nữ tu sĩ Thiên Trì vẫn truy đuổi không buông, không ngừng phát động công kích, oanh cho Trương Tứ Phong bờ mông đều nở hoa.

- Đạo trưởng, ngươi thật đúng là sống dai mà, đến giờ vẫn chưa chết, tốt, ta để ngươi cố gắng hơn, cố gắng, ta xem trọng ngươi!

Tần Thiên nhìn Trương Tứ Phong bên kia vẫy tay nói, lộ ra nụ cười rất là sáng lạn.

- Rầm rầm rầm... !

Trương Tứ Phong một bên bay, đằng sau nữ tu sĩ Thiên Trì không ngừng oanh tạc lấy. Chỉ chốc lát, sáu người đã không thấy đâu nữa, cũng không còn xuất hiện giọng nói của Trương Tứ Phong. Tần Thiên đoán chừng là có khả năng đã bị nổ chết, vì vậy cầm một tấm chăn lông trải lên mặt đất, nằm xuống, chuẩn bị nghỉ ngơi một chút.

- Tần huynh, ngươi ở đâu thế, nhanh tới cứu ta a... Ô ô... !

Tần Thiên vừa nằm xuống, âm thanh của tên đạo trưởng khóc tang từ đằng xa truyền tới. Rất nhanh, Tần Thiên chứng kiến Trương Tứ Phong đầu đầy mồ hôi từ đằng xa cực khổ bay qua, đằng sau vẫn là nữ tu sĩ Thiên Trì điên cuồng đuổi theo, nhìn trông giống như năm con chó điên.

- Đạo trưởng, ta xem trọng ngươi!

Tần Thiên hướng về phía Trương Tứ Phong đang cố gắng trốn chạy nói, sau đó lấy ra một bao khoai tây chiên bắt đầu ăn, tiếp đó lại lấy ra một lon bia uống, rất là man nguyện.

Một đoàn người Trương Tứ Phong, rất nhanh lại biến mất.

Nhưng không lâu lắm, lại từ đằng xa bay ra.

- Vô lượng thọ Phật, Tần huynh, ta biết rõ ngươi ở cách đây không xa, nhanh tới cứu ta đi, ta chịu không được nữa rồi... !

Trương Tứ Phong vẻ mặt cầu xin hô lớn, tóc bị tạc giống như bị cháy, rất là thời thượng.

- Ừm ừm, không tệ, đạo trưởng, cố gắng lên, ta vẫn như cũ coi trọng ngươi!

Tần Thiên vừa ăn, một bên nhìn Trương Tứ Phong phía xa trốn chạy để khỏi chết nói, giống như xem cuộc vui.

Một đám người Trương Tứ Phong lại biến mất, nhưng rất nhanh lại trở về, vẫn la to lấy, một lần lại một lần ở trước mặt Tần Thiên bay ngang qua, không biết đã qua bao lâu, Tần Thiên nhìn xem đều mệt mỏi.

- Sặc! Đạo trưởng, ngươi như thế nào lại không chết a, thiệt là, ta đều đã chuẩn bị đốt mỹ nữ cho ngươi rồi, ngươi cứ chết đi!

Tần Thiên tức giận hướng về đạo trưởng từ phía xa xa sắp bay tới hô lớn.

Giờ khắc này, đạo trưởng đã nghe được âm thanh của Tần Thiên, kích động giống như ăn hết xuân dược, liều mạng bay về phía Tần Thiên bên này.

- Vô lượng thọ Phật, Tần huynh, cha nuôi của ta, ta rốt cuộc tìm được ngươi rồi, nhanh cứu ta với!

Lão đạo trưởng đầu đen xám rơi vào trước mặt Tần Thiên, nhìn Tần Thiên nước mắt nước mũi đều một khối chảy ra, buồn nôn phải chết.

- Ai ai, thật sự là phiền toái, mấy nữ nhân cũng không giải quyết được, đạo trưởng, ta khinh bỉ ngươi, xem ta như thế nào giết chết đám người bọn họ!

Tần Thiên nói xong cả người liền bay lên trời, bay về phía năm nữ tu sĩ Thiên Trì.

- Cố gắng lên, Tần huynh, ta xem trọng ngươi!

Trương Tứ Phong ở phía sau hô lớn, Tần Thiên ở giữa không trung thân thể chấn động, thiếu chút nữa té xuống, thầm chửi mắng:

- Con mẹ nó, lúc nào lại học được lời kịch của lão tử nữa vậy.

Năm nữ tu sĩ Thiên Trì vốn là đuổi giết Trương Tứ Phong, trong lúc đó chứng kiến Tần Thiên xông ra, rất nhanh tốc độ thả chậm lại, nhìn chằm chằm vào Tần Thiên.

- Khục khục... chuyện này, năm mỹ nữ tỷ tỷ, các tỷ hãy bỏ qua đạo trưởng, mọi người nhìn hắn xem đã đáng thương như vậy, đúng không?!

Tần Thiên nhìn năm nữ tu sĩ Thiên Trì cười híp mắt nói.

- Bớt nói nhảm, ngươi chính là một tên khác vừa rồi chạy trốn, bắt lấy hắn!

Một nữ tu sĩ Thiên Trì lấy quát to, lập tức lao đến Tần Thiên.

- Sặc! Ngươi đây đều phát hiện, không có thiên lý, không khoa học mà, xem vòi rồng của lão tử đây!

Tần Thiên hét lớn một tiếng, mạnh mà lấy Hoàng thiên Chiến kỳ đem ra, mạnh mà giương lên, một đạo năng lượng vòi rồng to lớn bạo phát đuổi giết bọn họ, năng lực chiến đấu đạt đến cảnh giới bảy sao cấp bốn.

Bình Luận (0)
Comment