Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1615 - Chương 1620: Bảo Vật

 Chương 1620: Bảo Vật Chương 1620: Bảo Vật Chương 1620: Bảo Vật

- Vô lượng thọ Phật, cái kia, Tần huynh, mới vừa rồi không phải là may mắn mà nhờ có ta hỗ trợ mới phá vỡ được lồng giam biển máu kia!

Trương Tứ Phong nhìn Tần Thiên hèn mọn bỉ ổi cười nói.

- Ừm, không tệ, ngươi nhìn như vậy ta làm gì, ta cho ngươi biết, đạo trưởng, tự trọng a. Tuy ngươi đã cứu ta, nhưng ta cũng sẽ không lấy thân báo đáp, ta không thể yêu mến một người đàn ông, ngươi đừng xằng bậy nha!

Tần Thiên nhìn sang Trương Tứ Phong, hai tay che trước ngực rất là khẩn trương mà nói.

Trương Tứ Phong:

- ... !

- Ta nói là, ta ra lực, cái kia... cái kia, huyết châu đúng không, ta cũng có một nửa a!

Trương Tứ Phong đưa tay chỉ chỉ vào viên minh châu màu đỏ như máu cười híp mắt nói.

- Ừm, xác thực!

Tần Thiên gật đầu đồng ý nói.

Trương Tứ Phong lập tức vui mừng, rất nhanh đưa tay về phía Tần Thiên ra, nói:

- Cái kia, cho ta một nửa!

- Bành!

- A... !

- Vô lượng ngươi thọ Phật, ngươi lại đá ta!

Trương Tứ Phong kêu thảm thiết nói.

- Hay là, đạo trưởng!

Tần Thiên nhìn Trương Tứ Phong cười tủm tỉm, chân giơ lên, nói.

- Ta... Ta không lấy nữa!

Trương Tứ Phong nhìn thấy Tần Thiên lại giơ chân cảm thấy vô cùng khó chịu, ủy khuất mà nói.

- Thế thì được rồi, chúng ta tiếp tục đi thôi!

Tần Thiên nhìn sang Trương Tứ Phong cười tủm tỉm, rất nhanh hướng phía xa xa bay đi. Trương Tứ Phong đi theo ở phía sau trong lòng cảm thấy cực kỳ phiền muộn.

Mảnh rừng cây chết héo này không biết có bao nhiêu, bên trên là một tầng tử khí hóa sương mù, không thể hướng bên trên để bay, phía trước cũng là một mảnh tử khí, một tầng cách một tầng, cũng không biết có bao nhiêu, muốn nhìn thấu, căn bản không có biện pháp.

Tần Thiên đành phải vận dụng dị năng Thấu thị, trực tiếp xuyên qua những tử khí này, nhìn ra xa, phía xa cũng giống như vậy đều là tử khí cùng với cây khô. Chỗ này âm khí rất nặng, cũng không biết là địa phương nào, Tần Thiên không dám đi quá nhanh, miễn cho không cẩn thận lại rơi vào cạm bẫy.

- Đạo trưởng, dẫn đầu!

Tần Thiên quay đầu nhìn lại Trương Tứ Phong đi theo ở phía sau nói.

- Khục khục... Chuyện đó, ta tổn thương còn chưa khỏe, không thể đi nhanh như vậy được!

Trương Tứ Phong cũng không muốn dẫn đầu, nơi đây quá nguy hiểm, chỉ tiếc chính là, người trước mặt hắn không phải như những người khác, mà là Tần Thiên, nếu hắn không muốn dẫn đầu, đúng là không có khả năng.

Tần Thiên giơ lên chân, Trương Tứ Phong liền ngoan ngoãn bay lên đầu, vẻ mặt vô cùng ủy khuất, giống như tiểu cô nương bị người khác vô lễ.

Hai người Tần Thiên ở trong rừng cây khô héo này đã bay không sai biệt lắm hơn hai giờ đồng hồ. Sau đó, Tần Thiên phát hiện ngoài này không giống với chỗ trước đó, không còn tử khí nữa, rừng cây khô cũng đã không còn, mà là xuất hiện từng ngọn núi nguy nga, nhưng những ngọn núi này toàn bộ đều đã bị đánh nát rồi, núi cao to lớn bị đánh gãy chặn ngang, ngã lăn trên mặt đất, cực kì khủng bố.

Hai người Tần Thiên bay ra khỏi rừng cây chết khô, bay lên giữa không trung, chứng kiến cảnh tượng bên dưới đều sợ hãi. Bởi vì bọn hắn phát hiện, mặt đất rõ ràng xuất hiện vô số dấu móng tay cực lớn, những dấu móng tay này rõ ràng rộng mấy trăm mét, những ngọn núi cao bị cắt đứt kia đều tồn tại vết cào to lớn.

Theo như quan sát được, những ngọn núi cao đó dường như là bị con yêu thú to lớn nào đó trực tiếp dùng tay vồ đứt. Không rõ loại yêu thú kinh khủng nào mới có thể làm được như thế, Đốt Tiên tông lúc ấy đến cùng đã đụng phải dạng tập kích khủng bố gì, trong vòng một đêm đã bị diệt tộc.

- Vô lượng thọ Phật, đây là dấu móng tay gì vậy?!

Trương Tứ Phong nhìn thấy cảnh tượng bên dưới giật mình nói.

- Không biết!

Tần Thiên lắc đầu, quan sát xung quanh, phát hiện những ngọn núi cao bị cắt đứt này đằng sau dường như có tồn tại công trình kiến trúc. Lập tức, Tần Thiên nhanh chóng hướng phía bên kia bay đi, Trương Tứ Phong cũng vội vàng theo ở phía sau. Hai người một trước một sau bay qua, ở đây quả nhiên tồn tại công trình kiến trúc, nhưng mà tòa kiến trúc này đã hoàn toàn sụp đổ, bị ngọn núi sụp đổ triệt để đè nát.

Tần Thiên nhìn xung quanh, sau đó đã đáp vào bên trên mảnh phế tích đó, nhìn thấy dưới mặt đất có một thanh chiến kiếm tạo hình phong cách cổ xưa, liền thò tay nhặt nó lên. Cầm thanh chiến kiếm ở trong tay nhìn nhìn, đưa tay vung thử, thanh kiếm này trực tiếp vỡ thành mấy mảnh, hoàn toàn hư mất.

Trương Tứ Phong cũng đáp xuống một chỗ, con mắt sưu tầm bốn phía, hai tay lùng sục trong đống phế tích, chỉ chốc lát đã lấy ra được vài kiện binh khí, nhưng những binh khí này hoàn toàn đều đã hư mất rồi, tùy tiện gập lại, lập tức gãy đi.

- Vô lượng thọ Phật, ở đây thiệt nhiều binh khí, nhưng toàn bộ đều vô dụng!

Trương Tứ Phong tiếc hận nói, thò tay tiếp tục đào bới, kết quả nhảy ra khỏi vài bộ xương khô, dọa hắn liên tiếp lui về phía sau.

Tần Thiên cũng ở bên cạnh lật ra vài cái, nhưng lại không phát hiện được gì, mặc dù có phát hiện binh khí nhưng cũng là hư mất, thời gian trên vạn năm, những gì ở nơi này đều hoàn toàn bị phế đi.

- Xíu... uuu!

Hai người Tần Thiên đang lục tìm, đúng lúc này, trên bầu trời, đột nhiên một đạo ánh sáng màu vàng bay qua. Ở bên trên đỉnh đầu của hai người bọn họ trực tiếp bay vụt qua, tản mát ra năng lượng khủng khiếp vô cùng tinh khiết, nhìn lại đằng sau, mười tu luyện giả đang dốc sức đuổi theo đạo tinh quang kia.

- Vô lượng thọ Phật, bảo vật a, chúng ta nhanh đuổi theo!

Trương Tứ Phong vừa nhìn thấy bảo vật, lập tức hai mắt sáng lên, cũng không đợi Tần Thiên trả lời, trực tiếp xông tới phía ánh sáng màu vàng kia. Tần Thiên xem xét, cũng vội vàng đi theo.

Đám người kia đang đuổi theo, bỗng nhiên ngay lúc đó chứng kiến phía trước đột nhiên có hai người xuất hiện đuổi theo bảo vật mà bọn hắn phát hiện được, vô cùng tức giận, nhanh chóng phát động công kích, tấn công về phía hai người Tần Thiên.

Lập tức, trên bầu trời xuất hiện công kích đủ loại màu sắc hướng về phía hai người mà đến.

- Mẹ kiếp!

Tần Thiên xem xét, vội vàng hướng phía trên không bay đi, tránh được những công kích này. Còn về phần Trương Tứ Phong phía trước có hơi chậm một chút, trực tiếp bị một đạo năng lượng đánh trúng.

- Oanh!

- Ah... Vô lượng mẹ ngươi thọ Phật, các ngươi quá vô sỉ rồi, như thế nào có thể đánh vào bờ mông này của đạo gia ta!

Trương Tứ Phong bụm lấy mông kêu thảm thiết nói, cả người phả ra khói xanh bay xuống phía dưới mất đi.

Tần Thiên nhìn đám người kia ở phía sau, thực lực cường đại nhất cũng chỉ ở cảnh giới sáu sao cấp chín mà thôi, nên mạnh mà vung tay lên, đem bọn người Tần Văn đều dẫn đi ra.

- Tiêu diệt bọn hắn!

Tần Thiên nhìn vào bọn người Tần Văn nói.

- Vâng!

Đám người Tần Văn nghe được mệnh lệnh của Tần Thiên, nhanh chóng ngươi bay đến tấn công đám người kia. Tuy thực lực không có mạng như đám người kia, nhưng mà thắng nhờ số lượng đông, thực lực đều đều. Một lớp công kích phát đi qua, hơn ba mươi đạo năng lượng công kích đồng loạt tấn công về phía đám người kia.

Cả đám đều choáng váng, không nghĩ tới bỗng nhiên ngay lúc đó lại chạy ra một đám người đông như vậy, nguyên một đám tay chân trở nên luống cuống vội vàng xuất thủ phòng ngự.

- Rầm rầm rầm!

- Oanh!

- A!

- A!

- Ah... !

Rất nhanh, tiếng nổ mạnh kịch liệt vang lên, cùng với tiếng kêu la thảm thiết đầy trời. Một lớp công kích, mười mấy người kia đã trực tiếp bị đánh tan, khiến cho nhiều người rơi xuống.

- Theo ta tiến lên, giết chết bọn chúng!

Tần Văn hô lớn, dẫn theo một đám đệ tử Tần gia nhanh chóng nhào tới.

Mà Tần Thiên thì đang nhanh chóng đuổi theo đạo ánh sáng màu vàng phía trước.

- Vô lượng thọ Phật, chờ ta một chút, Tần huynh, không thể ăn một mình!

Trương Tứ Phong theo mặt đất xông lên, điên cuồng hướng phía Tần Thiên đuổi theo.

Giờ phút này, Tần Thiên đang nhanh chóng đuổi theo ở phía sau. Bỗng nhiên ngay lúc đó, xung quanh xuất hiện bốn năm người cũng nhanh chóng đuổi theo đạo ánh sáng màu vàng kia, thực lực của những người này toàn bộ đều đã ngoài cảnh giới bảy sao, cực kỳ cường hãn. Tần Thiên rất nhanh biến thành một người có thực lực thấp nhất trong đám người đó.

Bình Luận (0)
Comment