Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1619 - Chương 1624: Tử Thi

 Chương 1624: Tử Thi Chương 1624: Tử Thi Chương 1624: Tử Thi

Trải qua chừng một giờ, thương thế của Tần Thiên rốt cuộc cũng khôi phục hoàn toàn. Mở mắt ra, Tần Thiên đã nhìn thấy khuôn mặt kiều diễm của Thanh Nhi, đầu của hắn còn tựa vào bên trên bộ ngực sữa vừa mềm vừa thơm ngào ngạt của cô ấy, cực kỳ thoải mái. Nhưng do có nhiều người ở đây vây nhìn, Tần Thiên cũng không dám làm gì xằng bậy, vội vàng đứng lên.

- Thế nào, Tần Thiên, chàng cảm thấy như thế nào rồi?

Bạch Linh sốt ruột hỏi.

- Gia chủ, người không sao chứ?

Đám đệ tử Tần gia cũng sốt ruột hỏi.

- Ta không sao, các ngươi không cần lo lắng, ta đã hồi phục!

Tần Thiên nhìn mọi người nói, lập tức nhìn về phía Trương Tứ Phong bên cạnh có chút khẩn trương, lộ ra một nụ cười xấu xa. Trương Tứ Phong nhìn thấy, càng khẩn trương hơn.

- Khục khục... Vô lượng thọ Phật, Tần huynh, ngươi không có việc gì thật tốt quá, ta không cản trở ngươi cùng với người nhà trò chuyện tình cảm, ta đi ra một bên ngắm phong cảnh, ha hà... !

Trương Tứ Phong nói xong quay người chạy mất, nhưng tốc độ của hắn đâu có nhanh như Tần Thiên.

Còn chưa chạy được bao xa, đã bị Tần Thiên bắt lấy.

- Vô lượng thọ Phật, Tần huynh, ta sai rồi, vừa rồi ta chỉ nói giỡn thôi... !

- Bành... !

- A... Ngươi lại đá bờ mông của ta!

- Bã!

- A... Mặt của ta, đánh người không đánh vào mặt, tổn thương tự tôn a... !

-A... !

Xa xa, Trương Tứ Phong bị đánh không ngừng vang lên tiếng kêu thảm thiết. Bọn người Bạch Linh bên này nghe thấy một hồi lo lắng, Tần Thiên sẽ không đánh hắn đến chết đó chứ.

- Đạo trưởng, lần sau còn dám không?

Tần Thiên nhìn tên đạo sĩ thúi Trương Tứ Phong cười híp mắt nói.

- Vô lượng thọ Phật, không dám, không dám... !

Trương Tứ Phong vội vàng nói, Tần Thiên cảm thấy thỏa mãn vỗ vỗ tay, nhanh chóng bay trở lại bên cạnh hai người Bạch Linh, đưa tất cả mọi người thu vào trong tiểu thế giới.

- Đạo trưởng, cho ngươi!

Tần Thiên hướng về phía Trương Tứ Phong hô, cầm lấy túi trữ vật trong tay ném đi một cái cho Trương Tứ Phong, đây đều là vừa rồi Thanh Nhi diệt sát mấy tên cao thủ cảnh giới bảy sao muốn giết Tần Thiên có được.

Trông thấy túi trữ vật bay tới, Trương Tứ Phong rất nhanh quên đi đau đớn, một tay thò ra tiếp nhận, mở ra xem xét, vô cùng vui mừng. Bên trong đều là Thiên Nguyên thạch cực phẩm cũng không thiếu linh dược cùng một ít công pháp, Trương Tứ Phong cảm thấy vui mừng rạo rực, nhanh chóng thu vào.

- Cái này... Tần huynh, ta thấy trong tay ngươi có rất nhiều, có muốn ta giúp ngươi một tay chia sẻ một chút hay không vậy?

Trương Tứ Phong nhìn thấy trong tay Tần Thiên còn có mấy thứ khác tham lam mà nói.

- Ngươi cứ nói nữa đi!

Tần Thiên giơ lên chân, nói.

- Khục khục... Vô lượng thọ Phật, hôm nay thời tiết thật tốt!...

Thu thập xong, hai người Tần Thiên và Trương Tứ Phong tiếp tục đi tới. Vừa rồi cứ mãi đuổi theo vàng lá khắp nơi, căn bản cũng không biết đã chạy đến địa phương nào rồi, hai người nhìn nhìn, cuối cùng đã chọn một được một nơi, dần dần bay qua.

Bên này tử khí không có đậm đặc, nhưng theo Tần Thiên xem xét, thấy chốn này càng thêm nguy hiểm.

- Tần huynh, vừa rồi đạo năng lượng màu vàng ngươi bắt được, là vật gì vậy?

Trương Tứ Phong nhìn sang Tần Thiên nghe ngóng hỏi.

- Không có, ta mới vừa rồi bị tên ma đồng đả thương nặng, đạo năng lượng màu vàng kia đã bị tên ma đồng cướp đi, là một chiếc lá cây màu vàng!

- Lá cây bất tử thần dược!

Trương Tứ Phong lập tức cả kinh kêu lên.

- Bất tử thần dược? Là cái gì vậy?

Tần Thiên nghi ngờ hỏi.

- Bất tử thần dược chính là thần dược bất tử, chính là một loại dược thảo có linh tính, không biết đã tồn tại bao nhiêu năm, sinh ra linh trí, có thể tự động hành tẩu. Dược hiệu cực kì khủng bố, một ít lá cũng có thể tái tạo lại toàn thân, nếu có được nguyên một chiếc lá của nó mà nói, diên thọ có thể kéo dài được mấy trăm năm. Đối với những cao thủ tu luyện được trạng thái đỉnh phong không có biện pháp đột phá mà nói, chính là thần dược cứu mạng!

Trương Tứ Phong nói.

- Lợi hại đến mức đó sao!

Mặt mũi Tần Thiên lộ vẻ kinh hãi, trong tay hắn chính là chiếc lá đó, trong lòng tự hỏi không biết có thể giúp cho đột phá đến cảnh giới bảy sao hay không.

- Đương nhiên, bằng không làm sao có cáu tên là Bất tử thần dược chứ. Nó là sự tồn tại thuộc về nghịch thiên, cho dù tư chất của ngươi có chênh lệch, nó cũng có thể cho ngươi đột phá. Nhưng bởi vì quá nghịch thiên, cho nên Bất tử thần dược gần như tuyệt chủng rồi, không nghĩ tới ở bên trong tiểu thế giới của Đốt tiên tông còn tồn tại. Nói không chừng không chỉ có một mảnh như vậy thôi, còn có những thứ khác, nói không chừng có thể tìm được cả cây Bất tử thần dược, vậy thì sung sướng chết mất!

Trương Tứ Phong kích động nói.

- Ngươi suy nghĩ nhiều quá, đạo trưởng!

Tần Thiên đả kích nói.

Hai người Tần Thiên tiếp tục bay trên không trung, bay đại khái chừng một giờ đồng hồ, trước mắt lần nữa xuất hiện vô số ngọn núi khổng lồ. Những ngọn núi khổng lồ này trông không khác gì những ngọn núi trước đó, đều bị đánh đổ. Toàn bộ nơi này đều biến thành một mảnh phế tích, khắp nơi đều tồn tại vết cào cực lớn.

Chỗ này vẫn tồn tại vô số kiến trúc, nhưng tất cả đều bị phá hư rồi.

- Nhìn xem, đạo trưởng, bên kia dường như có một tòa đại điện không bị phá hư mất!

Tần Thiên chỉ vào phía sau hai ngọn núi khổng lồ bị đánh gãy, mơ hồ có thể nhìn thấy một tòa cung điện vẫn tồn tại.

- Thật sự, nhanh, chúng ta mau qua bên đó!

Trương Tứ Phong vô cùng vui mừng, sốt ruột vội vàng bay đi.

Đồng thời, Tần Thiên cũng phát hiện, xung quanh xuất hiện không ít tu luyện giả, toàn bộ đều hướng đến tòa đại điện kia bay đi, có một số người đã bay vào bên trong. Hiển nhiên, không chỉ là bọn hắn phát hiện, chỉ sợ sớm đã có người đi vào bên trong cướp sạch qua một lần rồi.

Hai người Tần Thiên đẩy tốc độ nhanh hơn bay về phía đại điện bên kia, rất nhanh đã bay tới trước mặt đại điện. Tòa cung điện nhìn từ phía xa trông rất nhỏ, nhưng đến gần nhìn thấy lại vô cùng khổng lồ. Giờ phút này không ít tu luyện đã nhanh chóng đi vào bên trong.

- Đi, đi vào!

Hai người Tần Thiên liền đi theo người phía trước hướng vào bên trong. Đi vào bên trong là một cái sảnh lớn, toàn bộ đại sảnh đều bị đám tu luyện giả đến trước phá hư hết, hai người quan sát một chút rồi hướng đi về bên trái.

Trong lúc này, phần lớn căn phòng đã bị đám tu luyện giả mới tới hoành tảo không còn, một chút gì cùng không còn sót lại. Hai người Tần Thiên nhanh chóng hướng về phía những căn phòng, tìm kiếm những căn phòng còn chưa bị người khác phát hiện. Kết quả trên đường đi hai người bọn họ nhìn thấy số lượng lớn thi thể nằm ngổn ngang trên mặt đấy. Hơn nữa ngày càng nhiều, càng đi lên phía trước, phát hiện thi thể trên đất ngày càng nhiều. Những thi thể này đều vừa mới chết đi, máu tươi vẫn còn lưu lại, đều không biết bị một thứ sinh vật nào cắn cho chết, cổ bị cắn đứt, thịt trên người bị cắn xé nham nhở rớt ra.

- A... !

Hai người Tần Thiên nhìn thi thể dưới mặt đất vô cùng kinh ngạc, đột nhiên từ bên trong truyền đến một tiếng thét kinh hãi. Một người tu luyện giả từ bên trong hoảng sợ chạy trốn, còn đi chưa được mấy bước, đằng sau một người tóc tai bù xù, quần áo rách rưới liền nhào tới trên người của hắn, trực tiếp đẩy hắn phốc ngã trên mặt đất, cắn xé.

- Vô lượng thọ Phật, đây là thứ gì vậy, không phải người, là tử thi!

Trương Tứ Phong cả kinh kêu lên.

- Xíu... uuu!

Tần Thiên vung tay lên, nhanh chóng ngưng tụ ra một đạo năng lượng chiến kiếm, rất nhanh hướng về phía cỗ thi thể kia.

- Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, cỗ thi thể này lập tức bị tạc bay ra xa, đồ vật xung quanh đều bị nổ nát bấy.

Nhưng rất nhanh, cỗ thi thể này một lần nữa đứng lên, toàn thân đều là máu tươi, nhìn thằng về phía hai người Tần Thiên, phát ra tiếng cười âm hiểm, vô cùng đáng sợ, trong miệng còn dính máu. Đáng sợ nhất chính là, đúng lúc này, khắp các căn phòng, bắt đầu đi ra vô số cỗ tử thi...

Bình Luận (0)
Comment