Tần Thiên nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, lầu bầu nói:
- Có lẽ, cái này chính là cảnh tượng mà Đốt Tiên tông bị hủy diệt một vạn năm trước. Không biết từ nguyên nhân gì được bảo vệ giữ lại, để chúng ta nhìn thấy!
- Vô lượng thọ Phật, ta nghĩ cũng thế, Tần huynh, thành thị không có, bây giờ chúng ta làm sao tìm được phương pháp đi ra ngoài!
Trương Tứ Phong hỏi.
Tần Thiên lắc đầu, biểu thị không có biện pháp, mở miệng nói:
- Không có thì rời khỏi nơi này trước, có chỗ đi vào thì nhất định có chỗ để đi ra ngoài. Chúng ta lại đi đến nơi khác nhìn xem, nói không chừng tìm được cửa ra vào!
Nói xong Tần Thiên liền bay lên, nhanh chóng bay đi.
- Đợi ta một chút!
Trương Tứ Phong hô hào, nhanh chóng đuổi theo ở phía sau, hai người rất nhanh rời khỏi chỗ này, hướng phía xa xa mà đi.
Ngay lúc hai người Tần Thiên vừa rời đi không lâu, lại có hai người đi tới chỗ này. Nếu Tần Thiên và Trương Tứ Phong vẫn ở đó, nhất định sẽ nhận ra, bởi vì hai người kia chính là thái tử Đông Thắng và tên đệ tử của Phật môn, con lừa đầu trọc kia.
- Thái tử, ta ở chỗ này cảm nhận được khí tức của tên tiểu tử Tần Thiên!
Tiểu hòa thượng đầu trọc nhìn sang tên thái tử Đông Thắng nói.
- Ta cũng cảm thấy, bọn hắn nhất định đã tới nơi này, cũng chưa có đi ra ngoài, đi, chúng ta mau đuổi theo, giết chết bọn chúng!
Tên thái tử Đông Thắng lạnh lùng nói, nói xong hai người nhanh chóng bay theo phương hướng mà hai người Tần Thiên đã rời đi. ...
Hai người Tần Thiên và Trương Tứ Phong đã đi ra khỏi tòa hư ảo thành trì kia, bay một mạch về phía trước, đã bay không biết bao xa, cái gì cũng không phát hiện. Sau đó Tần Thiên đã đưa Bạch Linh đi ra, để cho cô ấy hỗ trợ nhìn xem như thế nào đi ra ngoài, dù sao Bạch Linh hiểu so với hắn nhiều hơn một chút.
Bạch Linh tuy hiểu nhiều, nhưng trong lúc nhất thời cũng không có biện pháp phá giải trận pháp này.
- Dựa theo phỏng đoán của ta, trận pháp này hẳn là một loại trận pháp vượt ải, cửa ải này không có giết chết chúng ta, như vậy tất nhiên sẽ để cho chúng ta tiến vào cửa ải tiếp theo. Hiện ở chỗ này gió êm sóng lặng không có cái gì, ta có dự cảm, có lẽ rất nhanh chúng ta có thể tìm được cửa ải tiếp theo, đương nhiên, cũng không nhất định hoàn toàn chính xác!
Bạch Linh nói với hai người Tần Thiên.
- Chúng ta đây cứ tiếp tục đi tới xem sao!
Tần Thiên mở miệng nói, ba người bọn họ tiếp tục bay đi.
Bay đã hơn nửa ngày, một mảnh màu xanh da trời xuất hiện ở trước mặt ba người, là một hồ nước to lớn, hồ nước này giống như là biển, đối diện là một mảnh sương mù mông lung, nhìn không tới giới hạn, xanh thẳm vô cùng. Trong nơi này khắp nơi đều rách tung toé, bầu trời một mảnh u ám, hồ nước màu xanh da trời xuất hiện ở chỗ này thật là cực kỳ quái dị.
Dựa theo kiến thức khoa học, nước biển có màu xanh da trời chính là do phản chiếu ánh sáng của bầu trời mà thành. Trong lúc này bầu trời chỉ toàn màu xám, như vậy nước biển vốn là sẽ trong suốt, nhưng hiện tại xem ra xác thực một mảnh xanh thẳm. Đây chỉ có một loại giải thích, như vậy chính là, bản thân cái hồ nước này đã là màu xanh da trời.
- Vô lượng thọ Phật... Ở đây tại sao có thể có biển chứ, chúng ta đã đến bờ biển rồi hả?!
Trương Tứ Phong kinh ngạc nhìn cảnh sắc trước mặt hô to.
- Cái này hẳn không phải là biển, bay qua nhìn xem!
Tần Thiên nói, ba người bọn họ rất nhanh bay đến hồ nước bên kia, bay tới trên không của hồ nước, hướng xuống bên dưới nhìn lại.
- Xíu... uuu!
- Xíu... uuu!
- Xíu... uuu!
Đám người Tần Thiên vừa mới bay đến trên không mặt hồ, bỗng nhiên ngay lúc đó, trong hồ nước bay ra khỏi vô số con cá màu xanh da trời, đại khái dài khoảng mười mét, số lượng cực kì khủng bố, giống như gió lốc, lập tức bao phủ ở trên người ba người Tần Thiên, vô cùng nhanh chóng, hàm răng sắc bén như là răng cưa hung hăng cắn về phía ba người bọn họ.
- Má nó, vô lượng ngươi thọ Phật, đây không phải là màu của nước biển, mà là cá sao?!
Trương Tứ Phong kinh hãi hô lớn, ba người bọn họ ai cũng không nghĩ tới trong hồ nước này lại có số lượng lớn con cá lơ lửng ở bên trên, hình thành ảo giác hồ nước có màu xanh da trời.
Trong nháy mắt, quần áo của Tần Thiên dã bị xé rách tơi bời, rất là khủng bố.
- Chết hết đi!
Tần Thiên giận dữ hét, sát khí huyết tinh đáng sợ bạo phát ra, năng lượng khủng bố mãnh liệt bay ra xung quanh, nhanh chóng nhào về phía trước tiêu diệt tất cả lũ cá đáng ghét, bọn chúng rất nhanh bị nổ nát bấy, máu tươi vẩy ra đầy trời.
Bạch Linh cũng nhanh chóng giết chết đám cá cắn tới, quần áo cũng bị xé rách tơi tả. Tần Thiên nhìn thấy, vội vàng đưa Bạch Linh trở vào trong tiểu thế giới, tránh cho bị Trương Tứ Phong nhìn trộm.
- Mẹ kiếp, đám cá chết, dám xé nát quần áo của vợ ta, xem ta diệt sạch đám các ngươi!
Tần Thiên giận dữ hét, vung tay lên, vô số chiến kiếm xuất hiện xung quanh thân thể, trọn vẹn mấy vạn cái, toàn bộ cũng giống như mớ móng vuốt to lớn vậy, vô cùng sắc bén, khiến cho cả người Tần Thiên thoạt nhìn giống như gai nhím.
- Chết đi!
Tần Thiên giận dữ hét, số lượng lớn chiến kiếm rất nhanh nổ bắn bay đi, lao về phía đám cá cắn tới, và đám cá dưới mặt hồ, cùng một chỗ giết sạch.
- Rầm rầm rầm!
- Bạo!
- Bạo!
- Bạo... !
Hàng ngàn chiến kiếm thoáng một phát đã trải khắp mặt hồ, chiến kiếm khủng bố hoàn toàn vỡ nát. Những con cá màu xanh da trời kia trong thời gian hơn mười giây cũng bị diệt. Phạm vi hơn 10 mét trên mặt hồ trực tiếp biến thành một mảnh màu đỏ tươi, vô số xác cá trôi nổi ở mặt hồ, cực kỳ kinh khủng.
- Vô lượng thọ Phật, Tần huynh, lại đón thêm, toàn bộ giết hết!
Trương Tứ Phong hướng về phía Tần Thiên hô.
Không cần phải nói, Tần Thiên cũng sẽ động thủ. Cùng lúc đó, một chiêu vừa rồi của Tần Thiên hoàn toàn là chọc giận lũ cá trong hồ. Giờ phút này, cá trong hồ trực tiếp hướng về phía Tần Thiên cắn xé, mục tiêu chỉ là một mình Tần Thiên.
Lũ cá với số lượng hằng hà sa số không thể kể siết trực tiếp bay vọt lên, ở phía xa tạo thành một cái vòi rồng bằng cá cao tới hơn trăm mét, giống như phim khoa học viễn tưởng, vô cùng chấn động.
- Vô lượng thọ Phật, ngươi chọc phải lão đại của bọn chúng rồi, Tần huynh!
Trương Tứ Phong nhìn đám cá vòi rồng nói.
- Hừ! Toàn bộ đều sẽ bị ta giết chết!
Tần Thiên nhìn thấy em cá vòi rồng giết tới, không chút nào sợ hãi, thầm nghĩ:
- Ngươi có vòi rồng, ta cũng có, xem lão tử như thế nào tiêu diệt đám cá ngu dốt các ngươi.
Tần Thiên vung tay lên, Hoàng Thiên chiến kỳ xuất hiện trong tay, rất nhanh hướng về phía cá vòi rồng giết tới, một tay vung lên, vòi rồng khủng bố từ trên người Tần Thiên bạo phát ra. Thực lực của Tần Thiên bỗng nhiên bão tố lên tới cảnh giới bảy sao cấp một, đây là lần đầu tiên chủ động ra tay công kích từ sau khi tu vi tăng lên.
Tăng trưởng đến cảnh giới bảy sao cấp một khiến cho Tần Thiên cảm thấy bản thân cường đại trước nay chưa có. Tần Thiên vung tay lên, rất nhanh một đạo vòi rồng màu đỏ như máu từ trên người hắn bạo phát ra, càng ngày càng lớn, tạo thành lốc xoáy cao lớn hơn 100 mét. Hình thành vòi rồng vô cùng đáng sợ trực tiếp khiến cho Trương Tứ Phong nhanh thổi bay đi.
- Khốn kiếp, một đám cá con cũng dám khiêu chiến với ta, lão tử cho các ngươi chết sạch!
Tần Thiên nộ quát một tiếng, cực lớn vòi rồng màu đỏ như máu nhanh chóng đã bay đi, hướng về phía đạo vòi rồng lũ cá bên kia hung hăng tấn công.
Hai đạo vòi rồng to lớn rất nhanh va chạm lại với nhau. ...