- Khục khục... Nương tử, làm sao vậy, có trách ta nhiều ngày như vậy không gặp nàng hay không, ta đến xin lỗi, ta nhất định đền bù tổn thất cho nàng thật tốt!
Tần Thiên nhìn Mặc Linh Tuyết rất nghiêm túc nói, nói xong rất là phong tao quăng một chút tóc dài.
- Hừ! Biết rõ là tốt rồi, vậy chàng muốn như thế nào đền bù tổn thất cho ta đây!
Mặc Linh Tuyết nhìn Tần Thiên nói.
- Ở đây ấy ư, nàng muốn thế nào thì đền bù tổn thất thế đó!
Tần Thiên ra vẻ đạo mạo nói.
- Thật sự sao?!
Mặc Linh Tuyết nghe xong vô cùng vui mừng.
- Nàng muốn làm gì vậy?
Tần Thiên nhìn thấy bộ dạng của Mặc Linh Tuyết như vậy, ánh mắt kia, một bộ dạng lão sói xám nhìn bé thỏ trắng.
- Hắc hắc, rất nhanh chàng sẽ biết!
Mặc Linh Tuyết cười xấu xa nói.
Tần Thiên nhìn cô ấy, đột nhiên có loại cảm giác sởn hết cả gai ốc.
- Được rồi, vậy chúng ta đi thôi!
Tần Thiên nói xong liền ôm Mặc Linh Tuyết, rất nhanh bay đi phía xa.
- Này, chờ ta một chút, ta còn ở chỗ này!
Tử Hoàng ở phía sau hô lớn, nhanh chóng đi theo. ...
Rất nhanh, Tần Thiên đã dẫn Mặc Linh Tuyết cùng với Tiểu Bạch đi tới bên trong trấn Thanh Phong.
- Nơi này là nơi nào, nhà của chàng sao?
Mặc Linh Tuyết nhìn sang Tần Thiên nghi ngờ hỏi.
- Cũng có thể nói như vậy, xem như một phần trong gia sản của ta, đi thôi!
Tần Thiên ôm lấy bờ eo thon bé bỏng của Mặc Linh Tuyết, rất nhanh đi tới cửa lớn Lưu gia. Thủ vệ trông coi cửa ra vào chứng kiến Tần Thiên đã đến, vội vàng đón đi vào, một tên khác đi thông báo cho Lưu Hồng, về phần ba người Thiên Hà, đã sớm cảm ứng được khí tức của Tần Thiên, đợi sẵn chào đón.
- Tần Thiên... Hai người đây là... !
Ba người Thiên Hà nhìn thấy Tần Thiên ôm Mặc Linh Tuyết vẻ mặt thân mật, rất là nghi hoặc. Bọn người Thiên Hà thế nhưng mà nhớ rõ Tần Thiên và Lục công chúa là kẻ thù của nhau, từ lúc nào thân thiết như vậy, nhìn thấy bộ dạng này của hai người bọn họ, hiển nhiên là bộ dạng của một cặp tình nhân.
- Khục khục... chuyện này, nương tử đều tới, ta giới thiệu với mọi người, vị này, là Lục công chúa, mọi người cũng đã quen biết. Nàng ấy là Mặc Linh Tuyết, về sau, chính là tỷ muội của các nàng rồi!
Tần Thiên nhìn ba người Thiên Hà nói, thân thủ đem ba người cho ôm đi qua.
Ba người Thiên Hà sửng sốt một hồi lâu mới hồi phục lại tinh thần. Thiên Hà lập tức nhỏ giọng ghé bên tai Tần Thiên hỏi:
- Tướng công, chàng như thế nào thu phục cô ấy vậy, địch nhân đều biến thành tình nhân rồi!
Bên trong lời nói này, một bộ ghen tuông ê ẩm bừng lên, đồng thời hai người Liễu Như Thích bên cạnh cũng phát ra một giọng ghen tuông. Nữ nhân của Tần Thiên càng ngày càng nhiều thêm, về sau bọn họ càng ngày càng không có địa vị.
- Khục khục, ta thề, ta tuyệt đối yêu các nàng yêu đến khi chết, ta đêm nay đền bù tổn thất cho các nàng được không?!
Tần Thiên nhìn ba người Thiên Hà nói, ba người bọn họ nhìn Tần Thiên, biết nói sao cũng vô dụng rồi, chỉ có thể mặc cho Tần Thiên.
- Chuyện đó, sau này các nàng sẽ ở chung với nhau, Tuyết Nhi, bọn họ nàng đều gặp rồi, vị này chính là Thiên Hà, vị này chính là Tây Đảo Hợp, vị này chính là Liễu Như Thích!
Tần Thiên giới thiệu cho Mặc Linh Tuyết nói.
- Ba vị tỷ tỷ xin chào!
Mặc Linh Tuyết lập tức nhu thuận nói, ba người Thiên Hà nhẹ gật đầu.
- Ba vị tỷ tỷ xin chào!
Tiểu Bạch trên bờ vai của Tần Thiên cũng học Mặc Linh Tuyết nói, lời này vừa ra khỏi miệng, dọa ba người Thiên Hà kêu to một tiếng. Tiểu Bạch lại còn có thể nói chuyện, ba người bọn họ không thể tin nổi nhìn Tiểu Bạch, có loại cảm giác giống như đang nằm mơ.
- Tỷ tỷ, ta thật sự có thể nói chuyện, các tỷ không phải giật mình!
Tiểu Bạch tiếp tục nhu thuận nói, cái miệng nhỏ nhắn nói chuyện làm cho người khác nghe thấy rất là ưa thích.
Tần Thiên nhìn thấy ba người Thiên Hà giật mình nói:
- Tiểu Bạch thăng cấp rồi, có thể nói chuyện, trước các nàng dẫn theo Tiểu Bạch cùng với Tuyết Nhi đi vào bên trong, ta đi tìm Lưu Hồng thương lượng chút việc, đợi chút nữa trở về lại tìm các nàng!
Tần Thiên nói xong liền đem Tiểu Bạch giao cho ba người bọn họ, sau đó hướng phía bên cạnh mà đi. Lưu Hồng đã đợi ở nơi đó, nhìn thấy Tần Thiên cùng với chúng nữ đang nói chuyện, không dám quấy rầy.
- Tần gia, ngài đã về rồi!
Lưu Hồng lên tiếng chào hỏi.
- Ừm, không cần đa lễ, đi thôi, ta thương lượng với ngươi một chút chuyện!
Tần Thiên nhìn Lưu Hồng nói, nhanh chóng đi đến đại sảnh.
Hai người ngồi xuống, Tần Thiên hỏi thăm một chút chuyện đã xảy ra bên này. Lưu Hồng nói cho hắn biết, gần đây bên này đều rất tốt, việc làm ăn hiện tại càng phát triển, đang chuẩn bị cùng hắn thương lượng một chút, phát triển đến thành Thanh Nham bên kia.
- Ừm, rất tốt, ta cũng nghĩ như vậy, cần phải phát triển ra bên ngoài một chút, chỉ là không phải Thanh Nham thành!
Tần Thiên nhìn Lưu Hồng nói.
- Không phải Thanh Nham thành, như vậy Tần gia ngài muốn phát triển đến địa phương nào?
Lưu Hồng hỏi.
- Hoàng thành!
Tần Thiên trả lời.
- A... Hoàng thành sao?!
Lưu Hồng nghe xong, kinh ngạc trực tiếp từ trên ghế lăn xuống, cực kỳ thất lễ. Chủ yếu là vì lời Tần Thiên nói để cho hắn quá giật mình rồi, không nghĩ tới Tần Thiên lại muốn vượt một bước lớn như vậy, trực tiếp phát triển đến Hoàng thành bên kia. Đây chính là nơi dưới chân thiên tử, cũng không phải là muốn phát triển có thể phát triển đó, làm không tốt cái gì cũng bị mất.
Điều này cũng trách không được Lưu Hồng nghĩ như vậy, bởi vì nơi này tin tức bế tắc. Tin tức Tần Thiên uy chấn Hoàng thành cùng với Yến thành căn bản không truyền đến nơi đây, cho nên Lưu Hồng cũng không biết Tần Thiên có bao nhiêu bổn sự, tự nhiên sẽ bị lời nói này của Tần Thiên hù cho té ngã. Nếu là sau khi hắn biết rõ những việc Tần Thiên đã làm, tuyệt đối sẽ không như vậy.
- Không phải giật mình, ta nói muốn đi đâu phát triển, thì ắc là có điều kiện rồi. Ngươi chuẩn bị thật tốt cho ta là được rồi, thời gian đại khái trong vòng một tháng, sau đó ngươi quy hoạch phát triển ở Hoàng thành. Qua một tháng, chúng ta xác định vững chắc phát triển được ở Hoàng Thành!
Tần Thiên nhìn Lưu Hồng nói.
- Vâng... Ta đã biết, ta sẽ chăm chú quy hoạch!
Lưu Hồng hay là không che dấu được giật mình.
Tần Thiên nhìn thấy bộ dạng kia của hắn lắc đầu, không nói gì. Phát triển ở Hoàng Thành chính là điều mà Tần Thiên trước đó đã cùng với Tần Vô Phong bàn bạc. Ngũ đại gia tộc thiếu đi một, vậy hãy để cho Tần gia bổ sung bù vào chỗ thiếu, để cho Tần gia ở cái giới này phát triển ra một thế lực thịnh vượng.
Nhưng mọi chuyện ở đó đều phải chờ sau khi môn phái tỷ thí chấm dứt mới tính tiếp. Thì ra là sau đại khái một tháng, Tần Thiên mới có thời gian đi đến Hoàng Thành bố trí.
- Tốt rồi, ngươi cứ từ từ suy nghĩ đi, có vấn đề gì hãy tới tìm ta, đêm nay ta sẽ ở chỗ này!
Tần Thiên nhìn Lưu Hồng nói, nói xong rất nhanh rời đi, đi đến chỗ ở của bọn người Thiên Hà. ...
- Oa! Thật xinh đẹp, không nghĩ tới Tiểu Bạch ngươi có thể biến thành một mỹ nữ đáng yêu như thế!
Tây Đảo Hợp nhìn thấy một tiểu mỹ nữ cổ trang giống như thiên sứ trước mặt kinh ngạc nói, người này chính là Tiểu Bạch biến thành hình dạng con người.
- Thật không, Tần Thiên ca ca sẽ thích sao, nơi này của ta không phải quá nhỏ sao, tỷ tỷ?
Tiểu Bạch chỉ vào bộ ngực sữa rất tròn của cô ấy đối với bọn người Tây Đảo Hợp hỏi.
- Không đâu, tên sắc lang kia mà nhìn thấy muội, hận không thể trực tiếp bổ nhào tới!
- Đúng rồi!
- Muội hoàn toàn không cần lo lắng!
Chúng nữ nhìn Tiểu Bạch nói.
- Không cần lo lắng chuyện gì?
Đúng lúc này, Tần Thiên đẩy cửa từ bên ngoài đi vào, liền thấy được bộ dạng Tiểu Bạch biến thành hình thái nhân loại, đang ăn mặc một thân cổ trang, thân hình một tiểu cô nương xinh đẹp, phát dục đặc biệt tốt, nhìn thấy khiến cho người khác phải kích động.
Nhưng mà Tần Thiên nhìn thấy xác thực trong nội tâm có chút mâu thuẫn. Tiểu Bạch dù sao cũng là tiểu yêu thú, Tần Thiên cũng không muốn có quan hệ người với thú.