Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1677 - Chương 1682: Toàn Bộ Đột Phá

 Chương 1682: Toàn Bộ Đột Phá Chương 1682: Toàn Bộ Đột Phá Chương 1682: Toàn Bộ Đột Phá

Trong rừng rậm, Tần Thiên dần dần hấp thu năng lượng trong Ngọc Như Ý. Nhưng hắn phát hiện, Ngọc Như Ý không thể cho hắn hấp thu năng lượng tu luyện linh hồn nữa, chỉ có thể đủ săn sóc linh hồn của hắn, muốn để cho linh hồn chi lực của hắn càng tiến thêm một tầng, nhưng lại không có cách nào.

- Đây là có chuyện gì?

Tần Thiên rất là nghi hoặc, rõ ràng Ngọc Như Ý không thể để cho hắn hấp thu.

- Nói nhảm, đây là thánh khí, linh hồn thánh khí, dùng để chiến đấu, đó là dùng để cho ngươi tăng linh hồn chiến lực lên đó, đồ đần!

Tử Hoàng lần nữa bay ra, nhìn xem Tần Thiên dạy dỗ.

- Dùng để chiến đấu? Vậy tại sao trước đó có thể dùng được?

Tần Thiên khó hiểu nhìn Tử Hoàng nói.

- Bởi vì trước đó ngươi quá yếu, hiện tại ngươi đạt đến cảnh giới bên trên tầng ba, đương nhiên là không thể rồi. Muốn tu luyện linh hồn, còn cần có công pháp tu luyện linh hồn mới được!

Tử Hoàng tiếp tục nói.

- Công pháp tu luyện linh hồn?

Tần Thiên nói.

- Không sai! Thế nào, trong tay của ta còn có vài phần, tuy không đến Thánh giai, nhưng cũng là Thiên giai thượng phẩm, cũng gần với Thánh giai rồi. Chỉ cần ngươi để cho con cái của ngươi làm đồ đệ của ta, ta mặc ngươi lựa chọn. Thế nào, khoản giao dịch này có phải rất tốt hay không?

Tử Hoàng nhìn Tần Thiên hèn mọn bỉ ổi cười nói.

Tần Thiên nhìn hắn, cười cười, mạnh mà một cái tát vụt tới.

- Bã!

- A... Tên khốn, tại sao ngươi lại đánh ta, ngươi không có học qua lễ nghĩa sao?

Tử Hoàng cả giận nói.

- Không có ý gì, vì thói quen đánh đạo trưởng thôi, thật có lỗi, ha ha, cút đi!

Tần Thiên nhìn Tử Hoàng cười híp mắt nói, linh hồn công pháp, hắn cũng có, không cần thứ công pháp chó má gì của Tử Hoàng. Đã không thể tu luyện, vậy thì chờ tu luyện Luyện hồn bí quyết, dù sao hiện tại cũng không vội vàng.

- Tức chết ta rồi, ta cho ngươi biết, tiểu tử, lần sau ngươi còn dám đánh ta, ta sẽ trở mặt!

Tử Hoàng bụm mặt nhìn Tần Thiên cả giận nói, kết quả phát hiện Tần Thiên căn bản không quan tâm tới hắn, không biết lúc nào đã ôm Tiểu Bạch đi dạo chơi.

- Này! Ngươi hiểu gì là tôn trọng người khác hay không, ta đang nói chuyện với ngươi... !

Tử Hoàng nhìn Tần Thiên cả giận nói.

- A... Ngươi đang nói chuyện với ta sao?!

Tần Thiên giật mình nói, vẻ mặt như không biết chuyện gì nhìn về phía Tử Hoàng.

- Phốc... !

Tử Hoàng trực tiếp thổ huyết té trên mặt đất, lại hét lên:

- Mẹ kiếp, ở đây chỉ có hai người chúng ta, ta không nói chuyện với ngươi, ta nói chuyện với quỷ sao?

Tử Hoàng nhìn Tần Thiên, nghĩ thầm:

- Muốn sống lâu một chút, thì không nên nói chuyện với Tần Thiên là tốt rồi, miễn cho bị làm tức chết.

Chúng nữ tiếp tục ở trong kết giới tiến hành tu luyện. Đã có Tần Thiên cho cực phẩm Thiên Nguyên thạch còn có rất nhiều yêu thú nội đan, năng lượng của bọn họ chuyển hóa đặc biệt rất nhanh, thậm chí đều áp chế không nổi bắt đầu đột phá. ...

Thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã đến buổi sáng ngày hôm sau. Giờ phút này, chúng nữ đã hoàn toàn đem Thiên Nguyên thạch và nội đan yêu thú mà Tần Thiên cho toàn bộ đều luyện hóa hoàn tất. Ngoại trừ hai người Triệu Nhã Chi và Kiều Hi vừa mới bắt đầu tu luyện không bao lâu chỉ đạt cảnh giới ba sao và năm sao cấp một sơ kỳ. Những người còn lại toàn bộ đã tăng tới cảnh giới sáu sao cấp một, Sở Tương Tương càng là khủng bố, trực tiếp đạt đến cảnh giới sáu sao cấp bốn, toàn thắng những nữ nhân khác.

- Tần Thiên, ta đã có thể bay!

Lý Phỉ Nhi kích động nói, cả người trực tiếp lơ lửng, bắt đầu bay lên không trung.

- Đừng, coi chừng con nhỏ!

Tần Thiên vội vàng bay lên, ôm cổ Lý Phỉ Nhi, bay xuống.

- Hì hì, không có chuyện gì á!

Lý Phỉ Nhi hưng phấn nói.

- Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, hay là cẩn thận một chút cho thỏa đáng, chờ nàng sinh con xong, muốn bay như thế nào thì bay!

Tần Thiên nhìn xem Lý Phỉ Nhi nói.

- Anh rể, ta không sao, ta không có mang thai, ta có thể bay song hành cùng anh!

Triệu Chỉ Vân chạy tới, ôm chầm lấy cánh tay Tần Thiên cười híp mắt nói. Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Vân, nghe lời này, như thế nào tà ác như vậy, song bay, trên giường sao.

- Tên háo sắc, ngươi là ai, đi chết đi, uống!

- Uống!

- Oanh!

- A... Ngoài hành tinh đồ bỏ đi công toàn bộ phương đọc!

Bên này, Hàn Thi Vũ đột nhiên bạo phát công kích, một chân đá bay Tử Hoàng vây xem bên cạnh, rất nhanh mọi người nhao nhao đi qua.

- Đã xảy ra chuyện gì, Thi Vũ?

Tần Thiên vội vàng hỏi.

- Người kia không biết từ nơi này xuất hiện, rõ ràng hèn mọn bỉ ổi vô cùng nhìn trộm chúng ta, em đi giết hắn!

Hàn Thi Vũ chỉ vào Tử Hoàng xa xa bị cô ấy đá bay cả giận nói, thân thủ rút kiếm, muốn đi lên giết chết Tử Hoàng. Tần Thiên xem xét, vội vàng ngăn lại.

- Đừng đừng đừng, đó là người quen biết, trời sinh lớn lên hèn mọn bỉ ổi mà thôi, không trách hắn!

Tần Thiên vội vàng nói.

- A... Người quen sao... ?!

Hàn Thi Vũ bắt đầu có chút ngượng ngùng.

Giờ phút này, Tử Hoàng từ trên mặt đất bò dậy, chỉ vào Tần Thiên bi khúc khóc nói:

- Các ngươi... Người một nhà các ngươi đều quá bạo lực rồi, lão tử không chơi với các ngươi!

Tử Hoàng nói xong liền biến thành một đạo ánh sáng tiến vào trong tiểu thế giới của Tần Thiên, chúng nữ nhìn thấy đều khó hiểu.

Triệu Chỉ Vân hỏi dò:

- Anh rể, anh bắt đầu... yêu thích nam nhân sao?!

- Ha ha ha... !

Chúng nữ lập tức cười phá lên.

- Cút!

Tần Thiên thân thủ đánh một cái thật mạnh vào mông của cô ấy, tiểu nha đầu này thật là, nói cái gì đều nói lung tung.

- Tốt rồi, mặc kệ những thứ này, chúng ta đi về trước đi, các nàng còn phải học, đi làm!

Tần Thiên nhìn mấy cô vợ của hắn nói, nhanh chóng dẫn bọn họ rời khỏi rừng rậm, đi ra bên ngoài không gian chiếc nhẫn, về tới thế giới thật. ...

Ăn xong điểm tâm, người thi đi làm, người thì đến trường, chỉ còn lại có ba người Tần Thiên Lý Phỉ Nhi còn có Kiều Hi ở nhà. Tần Thiên gần đây nhàn rỗi, cũng không biết làm gì, trận đấu giữa các đại môn phái bắt đầu vào ngày 15 tây tháng này, hiện tại mới 4 tây, căn bản không có chuyện gì làm.

Nhưng mà như vậy cũng tốt, có thể dùng khoảng thời gian rảnh này để ở nhà cùng với vợ.

- Hắc hắc, Phỉ Nhi, Kiều Hi, cho hai em xem một vật, cam đoan hai em sẽ chấn động!

Tần Thiên nhìn hai người Lý Phỉ Nhi cười híp mắt nói, nhanh chóng đem Tiểu Bạch từ trong tiểu thế giới đi ra.

Hai người bọn họ còn tưởng rằng có đồ vật gì chưa thấy qua, không nghĩ tới lại là Tiểu Bạch, lập tức đã mất đi vẻ hưng phấn.

- Đây không phải là Tiểu Bạch sao, chúng ta đều gặp, ở đâu có cái gì kinh hỉ chứ!

Lý Phỉ Nhi nói.

- Hắc hắc, hiện tại đương nhiên đã không có, đợi chút nữa thì sẽ có. Nào, Tiểu Bạch, nói chuyện cho cô ấy nghe một chút!

Tần Thiên nhìn Tiểu Bạch nói.

- Xin chào hai chị!

Tiểu Bạch nhìn hai người Lý Phỉ Nhi nói.

Chỉ một thoáng, hai người bọn họ lập tức hóa đá mất, trong lòng thầm nghĩ:

- Tiểu Bạch rõ ràng mở miệng nói chuyện, chuyện này, tình huống này là như thế nào, thật không khoa học.

- Sao... Tại sao có thể như vậy, Tiểu Bạch như thế nào biết nói chuyện, em nghe lầm sao?

Lý Phỉ Nhi giật mình nói, Kiều Hi càng là mở to hai mắt nhìn chằm chằm vào Tiểu Bạch, ý đồ tìm ra dấu vết gì để lại.

- Ha ha... Tiểu Bạch tiến hóa rồi!

Tần Thiên nói.

- Hai chị, Tiểu Bạch đã trưởng thành, Tiểu Bạch còn có thể trở thành người, hai chị nhìn xem, Tiểu Bạch biến thành người cho hai chị xem!

Tiểu Bạch nói, nói xong cũng muốn biến thân.

- Đừng!

Tần Thiên vội vàng ngăn cản, cô nàng này sẽ biến thành bộ dạng cô gái trơn bóng khỏa thân, ngàn vạn lần hắn cũng không muốn. ...

Bình Luận (0)
Comment