Tần Thiên nghe Tử Hoàng nói xong lập tức sắc mặt đại biến, bởi vì Tử Hoàng nói một chút cũng không sai. Linh hồn của hai người bọn họ xác thực kỳ quái, linh hồn của hai cô gái ấy đều hấp thu năng lượng tinh hoa của bản thân, có thể khiến cho bản thể chết đi. Điểm này Tần Thiên vô cùng lo lắng, không biết còn có thể phát tác hay không.
Hiện tại Kiều Hi lại đang mang thai, Tần Thiên cũng không muốn Kiều Hi xảy ra vấn đề gì. Nhất là Tần Thiên không nhất định đều luôn ở bên cạnh Kiều, không thể lúc nào cũng bảo vệ cô ấy, vô cùng nguy hiểm.
- Ta trở về sẽ nói chuyện với ngươi!
Tần Thiên nói với Tử Hoàng.
- Anh Tần Thiên, anh không sao chớ, anh không thích Hoàng Hoàng sao?
Sắc mặt Tiểu Hoàng không mấy vui vẻ nhìn Tần Thiên, vội vàng hỏi.
- Tần Thiên, cậy bị làm sao vậy?
Diêu Phi Yến cũng hỏi.
- À... Không có việc gì, chỉ là đang nghĩ một số chuyện mà thôi!
Tần Thiên cười nói, nhìn Tiểu Hoàng, một ngụm hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của em ấy. Hoàng Hoàng cũng ôm lấy đầu Tần Thiên, hôn Tần Thiên một cái, vô cùng đáng yêu.
- Được rồi, Hoàng Hoàng, em trở vào đi học đi, lần sau anh Tần Thiên sẽ trở lại thăm em!
Tần Thiên nhìn Tiểu Hoàng nói, đặt em ấy xuống.
- Chúng ta đi trở về!
Tần Thiên nhìn bốn người Lý Phỉ Nhi nói.
- Tại sao nhanh như vậy đã trở về, mới đến đây được một ít thôi mà!
Diêu Phi Yến nhíu mày nói.
Tần Thiên nhìn cô ấy trả lời:
- Đợi khi cô rảnh tôi lại đến, hiện ở trường học vừa mới hoàn thành, còn có rất nhiều chuyện cần cô phải xử lý, chúng ta ở chỗ này sẽ quấy rầy cô. Cô trước toàn lực làm tốt mọi chuyện ở trường học, qua mấy ngày chúng tôi sẽ trở lại thăm cô còn có những đứa bé này nữa!
Diêu Phi Yến nghe thấy Tần Thiên nói cũng rất có đạo lý, bởi vì xác thực cô ấy có rất nhiều chuyện phải làm, vì vậy liền gật đầu.
Rất nhanh Tần Thiên đã dẫn đám người Kiều Hi đi ra bên ngoài, đến bãi đậu xe, đã rời khỏi trường học.
- Chồng, có phải có chuyện gì hay không, em thấy tuyệt đối không phải vì quấy rầy Phi Yến giải quyết công việc, nhất định là có chuyện gì khác!
Lý Phỉ Nhi nhìn Tần Thiên nói, cô ấy liếc nhìn đã hiểu thấu, tuy Tần Thiên nói rất có đạo lý, nhưng cũng không phải vội vàng như vậy, nói đi thì lập tức rời đi, chắc chắn là có chuyện gì.
Ba người phụ nữ còn lại cũng đều nhìn Tần Thiên, chờ Tần Thiên trả lời. Tần Thiên tự nhiên là không thể nào nói cho bọn họ biết, nhất là Kiều Hi, miễn khiến cho Kiều Hi trở nên kinh hoảng, đối với thai nhi không tốt.
- Được rồi, dấu diếm không được với em rồi, anh phải đi vào bên trong không gian giới chỉ, Ba Ba Ca tìm anh, hình như là việc đột phá!
Tần Thiên cười nói.
Bốn người Lý Phỉ Nhi nghe xong, nhẹ gật đầu, đều thầm nghĩ, thì ra là như vậy, khó trách Tần Thiên lại gấp gáp trở về như vậy, thì ra là vì đột phá. ...
Về đến nhà, Tần Thiên nhanh chóng tiến nhập bên trong không gian chiếc nhẫn, bắt Tử Hoàng đi ra.
- Đến, tên đàn ông hèn mọn bỉ ổi, mau cùng ta nói chuyện một chút!
Tần Thiên nhìn Tử Hoàng nói.
- Cút! Ngươi mới là đàn ông hèn mọn bỉ ổi!
Tử Hoàng cả giận nói.
- Được rồi, ngươi là Đại soái ca, thiên hạ đệ nhất soái ca, được chưa. Nhanh nói cho ta một chút, ngươi đã nhìn ra được cái gì rồi?
Tần Thiên nhìn Tử Hoàng nói.
- Ừm, chuyện đó quả không sai một chút nào, tuy thái độ ngươi rất không tình nguyện khích lệ ta, nhưng ta rất tình nguyện tiếp nhận!
Nếu bình chọn thế kỷ này người không biết xấu hổ nhất là ai, thì vị trí đứng đầu tất nhiên là Tử Hoàng không thể nghi ngờ. Tần Thiên nhìn hắn mà mồ hôi lạnh trên trán ứa ra.
Tử Hoàng nhìn Tần Thiên, nhíu mày suy tư một chút, sau đó nói:
- Cô vợ kia của ngươi cùng với tiểu cô nương kia có linh hồn dường như là một thể!
- Còn gì nữa không?
Tần Thiên vội vàng hỏi, bởi vì Ba Ba Ca cũng đã nói nói như vậy.
- Còn, nhưng chuyện này ta cũng không biết, ta chỉ là cảm nhận được những thứ này!
Tử Hoàng khoát tay nói, tỏ vẻ không có biện pháp. Vẻ mặt của Tần Thiên bất hữu lộ vẻ thất vọng, bởi vì Ba Ba Ca cũng y như vậy đến mức đó cũng không có cách nào khác.
- Vậy ngươi có thể nhìn ra bọn họ có thể xảy ra vấn đề gì hay không?
Tần Thiên không cam lòng mà hỏi.
- Chuyện này... Nói như thế nào đây, dự cảm của ta là, hai người bọn họ tuyệt đối sẽ xảy ra vấn đề, chỉ là không biết lúc nào. Đúng rồi, trước đó bọn họ có xảy ra vấn đề gì không?
Từ Hoàng đột nhiên nghĩ ra gì đó, vội vàng hỏi Tần Thiên.
- Đã có!
Tần Thiên đáp.
- Ừm, không khác với suy nghĩ của ta, vậy ngươi phải cẩn thận rồi, chú ý bảo vệ. Ngọc Như Ý kia của ngươi không tệ, có lợi đối với linh hồn, có thể đưa cho vợ của ngươi tùy thân mang theo. Ta đoán chừng thời khắc mấu chốt sẽ có tác dụng, nhưng mà chỉ có một, tiểu cô nương kia sẽ gặp nguy hiểm!
Tử Hoàng nhìn Tần Thiên nói.
Nghe được Ngọc Như Ý sẽ có tác dụng, Tần Thiên thở dài một hơi, đợi chút nữa đi ra ngoài sẽ đem Ngọc Như Ý cho Kiều Hi mang theo tùy thân bên người. Tiểu Hoàng bên kia, nếu bên đây không hề gia xảy ra chuyện sẽ để cho Kiều Hi cầm Ngọc Như Ý đi qua là được rồi.
Bất quá có một vấn đề, không biết Kiều Hi có thể khống chế Ngọc Như Ý hay không, việc này lại là một vấn đề lớn. Bởi vì Tần Thiên cũng là mấy tháng gần đây mới miễn cưỡng có thể khống chế được nó, nhưng cũng không thể làm thế nào, chỉ là lấy ra mà thôi, không thể làm những chuyện khác.
- Không biết Kiều Hi có thể di chuyển được Ngọc Như Ý hay không, đợi chút nữa phải thử một chút mới được.
Tần Thiên thầm nghĩ.
- Ba Ba Ca, ngươi biết Kiều Hi cùng với Tiểu Hoàng có vấn đề ở chỗ không?
Tần Thiên nhìn Ba Ba Ca bên cạnh hỏi.
- Không biết, chủ nhân!
Ba Ba Ca nói.
Tần Thiên lần nữa nhíu chặt lông mày, Tử Hoàng nhìn thấy bộ dạng của Tần Thiên, cười nói:
- Ngươi cũng không cần quá lo lắng, trước đó hai người bọn họ gặp chuyện không may đều không chết, nói rõ là người có đại vận khí, sẽ không đơn giản như vậy mà chết mất!
- Hy vọng như thế!
Tần Thiên thở ra một hơi, trong nội tâm cũng chỉ có thể ầm thầm cầu nguyện, hai người Kiều Hi không xảy ra chuyện gì thì tốt rồi.
Sau khi cùng với Ba Ba Ca và Tử Hoàng thảo luận một chút không có kết quả gì, Tần Thiên đã đi khỏi không gian giới chỉ, về lại thế giới hiện thực.
- Nhanh như vậy sao, chồng, anh có đột phá không?
Kiều Hi nhìn thấy chỉ chốc lát Tần Thiên đã đi ra, vội vàng hỏi.
- Không có, không vội, đến đây, cho em xem một thứ đồ vật, nhìn xem em có thể di chuyển nó hay không?
Tần Thiên nhìn Kiều Hi nói, khẽ đảo tay, Ngọc Như Ý từ trong tiểu thế giới bay ra, Tần Thiên cầm ở trong tay, để cho Kiều Hi đi lấy.
- Thật là đẹp!
Đây là lần đầu tiên chúng nữ nhìn thấy bộ dạng của Ngọc Như Ý, vội vàng thân thủ cầm lấy, nhưng bọn họ phát hiện căn bản cầm không được. Khối Ngọc Như Ý này nặng giống như một ngọn núi, đám người bọn họ dùng hết sức bình sinh cũng cầm không nổi, coi như là dùng tới năng lượng cũng không cầm lên được.
- Nặng quá, căn bản cầm lên không nổi!
Kiều Hi nói.
Trong nội tâm Tần Thiên rất nhanh đã nguội lạnh, đoán được sẽ là cái dạng này. Ngọc Như Ý là thứ đã lựa chọn hắn, những người khác không có được sự lựa chọn căn bản là cầm không nổi, như thế xem ra, chỉ có thể nghĩ ra biện pháp khác.
- Cầm không nổi thì coi như xong!
Tần Thiên nói, sau đó một lần nữa thu vào, hành động này của Tần Thiên làm cho bọn họ đều rất là khó hiểu, cảm giác rất là kỳ quái, bất quá cũng không có vấn đề gì. ...
Buổi tối.
Ăn xong cơm tối, nhìn thấy thời gian sắp điểm, Tần Thiên đã dẫn Sở Tương Tương đi ra ngoài. Hai người Tần Thiên muốn đi tham gia cái gọi là tiệc sinh nhật của thằng nhãi Yến Thần, bọn họ đi đến dùng bữa tiệc là dùng tình khuyên bảo hắn, để cho thằng nhãi đó triệt để hết hy vọng, về sau đừng tiếp tục dây dưa với Sở Tương Tương, bằng không mà nói, Tần Thiên không ngại phế đi hắn. ...