Quán bar Thiên Minh.
- Xíu... uuu!
Một chiếc xe thể thao chạy sát vào cửa ra vào, người canh cổng ở đó đều bị làm cho giật mình.
Cửa xe mở ra, Tần Thiên từ bên trong đi xuống, ba bước cũng làm thành hai bước nhanh chóng đi vào bên trong.
- Thiên ca!
Canh cổng vội vàng nói, Tần Thiên nhẹ gật đầu, cất bước tiến vào bên trong. Giờ phút này trong phòng, ba người Phạm Kiến, Phong Tử còn có Sấu Tử đều ở bên trong, vẻ mặt nghiêm túc, nhìn thấy Tần Thiên đã đến, lập tức nhao nhao đứng lên.
- Nói, đã xảy ra chuyện gì?
Tần Thiên nhìn Phong Tử nói.
- Đêm qua, một tiếng trước, chúng tôi nhận được điện thoại của Bàn Tử, nói cậu ấy gặp phải tập kích, đối phương là cao thủ, trực tiếp khiến cậu ấy bị đả thương nặng, đồng thời hai người cao thủ cậu phái qua âm thầm bảo vệ cậu ấy cũng bị giết. Bàn Tử nhảy vào dưới sông, may mắn thoát được một kiếp, hiện tại đang ẩn núp bên trong một chiếc thuyền bị vứt ở bờ sông, tạm thời không chết, nhưng bản thân đã bị trọng thương, chỉ sợ sẽ chống đỡ không được bao lâu, những người khác đang đi tìm Bàn Tử. Căn cứ theo tin tức mới nhất mà chúng tôi có được, địa bàn tại H tỉnh chúng ta cướp được toàn bộ đều bị xã hội đen địa phương đoạt trở về!
Phong Tử nói.
- Đáng chết, tại sao có thể như vậy, rõ ràng có tu luyện giả nhúng tay!
Tần Thiên không nghĩ tới tu luyện giả cũng nhúng tay vào chuyện của xã hội đen, chuyện này là vô cùng nghiêm trọng. Hơn nữa đối phương còn là một cao thủ, bởi vì người mà hắn phái đi bảo vệ bên kia đều là sát thủ cảnh giới năm sao, có thể giết chết sát thủ cảnh giới năm sao, vậy cũng tuyệt đối không chỉ là người có thực lực đạt cảnh giới năm sao đơn giản như vậy.
- Chúng ta làm sao bây giờ, nếu không tôi đi qua, giết chết bọn hắn!
Phạm Kiến kích động nói.
- Tôi cũng đi, mẹ nó!
Sấu Tử cũng nói.
Tần Thiên nhìn thấy thái độ của hai người bọn họ, lắc đầu, sau đó nói:
- Phong Tử, cậu cùng với Sấu Tử ở lại, trông coi chỗ này. Phạm Kiến cậu đi theo tôi, chúng ta đi đến tỉnh H, tìm Bàn Tử, báo thù, đoạt địa bàn trở về!
- Được!
Phạm Kiến nghe xong lập tức vui mừng.
- Tôi cũng muốn đi, tôi không sống ở chỗ này!
Sấu Tử không cao hứng nói.
- Không được, cậu cùng với Phong Tử hai người đều xem như đã lão luyện rồi, đi theo tôi đánh nhau với rất nhiều người ở nơi này. Hai người các cậu đối với thành phố Nghiễm Châu là quen thuộc nhất, Phạm Kiến vừa mới gia nhập vào, tuy có biểu hiện không tệ, nhưng không đủ lão luyện như các cậu, tôi phải cậu ấy đi ra ngoài rèn luyện một phen, chuyện gì đều đừng nói nữa. Phạm Kiến, gọi điện thoại cho bạn gái và người nhà của cậu, thông báo một chút. Phong Tử chuẩn bị máy bay, lập tức xuất phát. Sấu Tử liên hệ với Bàn Tử bên kia, luôn giữ liên lạc, đảm bảo cậu ấy không gặp chuyện bất trắc!
Tần Thiên phân phó nói.
- Vâng, tôi lập tức đi làm!
Sấu Tử cùng với Phong Tử nhanh chóng làm theo. Phạm Kiến thì có chút buồn bực, nghĩ đến do bản thân quá cùi bắp nên Tần Thiên mới mang cậu ấy đi ra ngoài.
Phong Tử và Sấu Tử đều đi ra ngoài, Tần Thiên lấy điện thoại di động ra gọi điện cho Dư Kiều, nói rõ tình huống bên này, để cho cô ấy nhanh chóng phái người tiến đến tiếp ứng Bàn Tử. Bởi vì người của Bách Hoa tông trải rộng các nơi trên toàn quốc, nhất là mấy tỉnh phụ cận tỉnh G, bởi vì tỉnh G là trụ sở chính của Bách Hoa tông.
Dư Kiều bên kia nghe được lời Tần Thiên nói về sau, lập tức phân phó người đi liên hệ với Bàn Tử. Tần Thiên cũng nhanh chóng gọi điện thoại về nhà, nói cho bọn họ biết Tần Thiên phải đi tỉnh H một tiếng, miễn cho bọn họ lo lắng.
Rất nhanh, hết thảy đều được chuẩn bị sẵn sàng, Tần Thiên dẫn theo Phạm Kiến, hai người đi đến sân bay của Tần gia trong thành phố Quang Châu, đi lên máy bay, hai người bọn họ đi đến H tỉnh. ...
Tỉnh H, Turin, phi trường quốc tế.
Một chiếc máy bay tư nhân chậm rãi đáp xuống trên bãi đáp máy bay, cabin cửa mở ra, hai người Tần Thiên cùng với Phạm Kiến từ trên máy bay đi xuống, rất nhanh đi ra bên ngoài.
Khoảng cách từ lúc Bàn Tử gặp chuyện không may đến hiện tại đã qua hơn bốn giờ đồng hồ. Tần Thiên và Phạm Kiến ngồi máy bay gần ba tiếng mới tới được đây.
Ra khỏi sân bay, một chiếc xe Buick màu đen đã đậu sẵn chờ hai người Tần Thiên và Phạm Kiến, cửa xe mở ra, một cô gái che mặt đi xuống, nhìn Tần Thiên cung kính nói:
- Gia chủ, tôi là tổ trưởng phân bộ tình báo của Bách Hoa tông ở tỉnh H, gọi tôi là số mười tám, gia chủ mời lên xe!
Những người này là nhân viên tình báo của Bách Hoa Tông tại tỉnh H.
Hai người Tần Thiên cùng với Phạm Kiến nhanh chóng lên xe, số mười tám cũng lập tức lên xe, phát động xe, mang theo hai người Tần Thiên rời đi.
- Gia chủ, người cậu muốn chúng tôi tìm đã tìm được rồi, tình huống hiện tại của cậu ấy không được tốt, nhận lấy nội thương nghiêm trọng. Trước mắt rơi vào trạng thái hôn mê, chúng tôi đã toàn lực cứu chữa cậu ấy, nhưng vẫn không thể giúp cậu ấy tỉnh lại!
Số mười tám vừa lái xe một bên báo cáo tình huống cho Tần Thiên nghe.
- Ừm, chỉ cần không chết thì tốt rồi, tăng thêm tốc độ, đưa tôi đi tới đó!
Tần Thiên nhìn số mười tám nói.
- Vâng!
Số mười tám mãnh liệt giẫm chân ga, chở hai người Tần Thiên nhanh chóng đi đến phân bộ tình báo của Bách Hoa tông tại tỉnh H.
Không bao lâu, hai người Tần Thiên đã đi tới một nơi trong cao ốc, xe trực tiếp lái vào bãi đỗ xe dưới mặt đất, ngừng lại. Nơi này chính là tần hầm của phân bộ tổ chức tình báo trong tòa nhà lớn này, cái tòa cao ốc này cũng chính là sản nghiệp của Bách Hoa tông.
- Đã đến, gia chủ, mời xuống xe!
Số mười tám mở cửa xe nhìn hai người Tần Thiên nói.
Hai người Tần Thiên xuống xe, số mười tám dẫn theo hai người bọn họ đi vào chỗ sâu nhất bên trong bãi đỗ xe. Nơi này không thuộc về khu vực đỗ xe, còn có biển báo cấm tiến vào khu đó, có người đặc biệt trông coi, nhìn thấy số mười tám dẫn theo hai người Tần Thiên đi đến, nên nhanh chóng cho qua.
Số mười tám rất nhanh đã dẫn hai người Tần Thiên đi tới một thang máy phía trước thông với tầng hầm này. Tần Thiên nhìn nơi này, cảm giác giống như ở Long Tổ. Ba người bọn họ tiến vào trong thang máy, trực tiếp đi xuống tầng 10 bên dưới.
Đi tới, một căn phòng thật lớn hiện ra ở trước mặt hai người Tần Thiên. Ở đây có đầy đủ loại thiết bị cùng với dụng cụ tiên tiến, rất nhiều người đang bận rộn công việc. Tần Thiên nhìn hết thảy đều ngây ngẩn cả người, Bách Hoa Tông này rõ ràng sử dụng khoa học kỹ thuật hiện đại hoá để thu thập tình báo, hoàn toàn vượt ngoài suy đoán của Tần Thiên.
- Các cô cũng dùng công nghệ cao thu thập tình báo?
Tần Thiên nhìn số mười tám nghi hoặc hỏi.
- Đúng vậy, gia chủ, khoa học kỹ thuật hiện đại hoá có thể giúp bọn tôi rất nhiều!
Số mười tám cung kính nói, Tần Thiên nhẹ gật đầu. Phạm Kiến thì với ánh mắt hèn mọn nhìn bốn phía, bởi vì trong này toàn bộ đều là phụ nữ, tuy không hoàn toàn đều là mỹ nữ, nhưng vẫn có rất nhiều cô gái xinh đẹp, làm cho Phạm Kiến cảm thấy giống như bản thân đi tới Nữ Nhi quốc, nước miếng chảy ròng.
- Còn nhìn trở về tôi sẽ nói cho vợ của cậu biết cậu ở bên ngoài... !
Tần Thiên gõ đầu Phạm Kiến một cái cảnh cáo nói, Phạm Kiến vội vàng dừng con mắt.
Số mười tám dẫn theo hai người Tần Thiên tiến vào đại sảnh của một căn phòng lắp kính thủy tinh sâu bên trong nhất. Bên trong trên giường, một người nằm trên đó, chính là người mà Tần Thiên và Phạm Kiến muốn tìm, Bàn Tử.
Giờ phút này, Bàn Tử nằm ở trên giường, khí tức cực kỳ suy yếu, hơn nữa càng ngày càng suy yếu hơn, gần như sắp tử vong. ...