Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1777 - Chương 1782: Triệt Để Trưởng Thành

 Chương 1782: Triệt Để Trưởng Thành Chương 1782: Triệt Để Trưởng Thành Chương 1782: Triệt Để Trưởng Thành

Tần Thiên đem thi thể trên đất đều thu vào, giấu ở trong tiểu thế giới cho Huyết Linh tu luyện, lập tức tùy tùng, trưởng lão các đại gia tộc thánh địa đã đi khỏi đỉnh núi này, hướng phía xa bay đi. Phía trước là nơi nào căn bản thấy không rõ lắm, bởi vì chỉ thấy một mảnh sương mù mênh mông, biển mây.

Côn Luân Cung Chủ dẫn theo mọi người bay vào trong sương mù. Mọi người đã bay được một lúc, Tần Thiên thấy được ngọn núi khổng lồ ở một chỗ càng cao hơn, hơn nữa không chỉ là một tòa, mà là rất nhiều ngọn núi khổng lồ mọc lên san sát như rừng, Thiên địa linh khí cũng cực kỳ nồng đậm, xa xa có thể chứng kiến tiên hạc sôi trào, mây trắng lượn quanh, thoạt nhìn giống như trong tiên cảnh.

Côn Luân Cung Chủ mang theo mọi người bay đến một chỗ cao nhất trên đỉnh núi rồi ngừng lại. Đỉnh núi này so với trước lớn hơn rất nhiều, cũng là bị san bằng, chính giữa đỉnh núi xuất hiện một trận bát quái cực lớn.

Mọi người đang bay, ngừng lại.

- Ba người các ngươi lên bên trên, chúng ta phát động trận pháp đưa các ngươi đến chi địa ban thưởng. Các ngươi sẽ đi đến địa phương khác nhau, lựa chọn được công pháp sử dụng sẽ tự động bị đưa về tới nơi này. Tần Thiên ngươi thì tương đối phiền phức hơn một chút, linh mạch cần chính ngươi đi tìm, hàng phục, nếu như tìm không thấy, đến ngày cuối cùng ngươi sẽ bị đuổi về tới nơi này, đều rõ cả chưa?

Côn Luân Cung Chủ nói.

- Hiểu rõ!

Ba người Tần Thiên nói.

- Ừm, tốt, như vậy các ngươi hãy đứng vững, các vị trưởng lão, chúng ta khởi động đại trận!

Cung chủ Côn Luân Tiên Cung nói, lập tức mỗi người chiếm cứ một vị trí, bắt đầu phát động pháp lực.

Lập tức, toàn bộ trận bát quái phát sáng lên, đặc biệt hào quang phóng lên trời, bao vây ba người Tần Thiên lại, nhanh chóng xoay tròn, kế tiếp, hào quang biến mất, ba người bọn họ cũng đã biến mất.

- Oanh!

Một mảnh rừng rậm không biết tên, Tần Thiên từ trên cao rớt xuống, nện trên mặt đất, trực tiếp ném mặt đất ra một cái hố to.

- Bà mẹ nó, đây là cái trận pháp gì vậy, một chút nhân tính cũng không có, rõ ràng để ta té xuống, thực là vô dụng!

Tần Thiên lầu bầu nói, từ trong hố bò lên, tra nhìn bốn phía, phát hiện ở đây nồng độ Thiên địa linh khí đậm đặc hoàn toàn vượt qua bên kia, ít nhất gấp đôi.

- Ai nha, ta rốt cục có thể đi ra, kìm nén chết ta rồi!

Tử Hoàng từ trong tiểu thế giới bay ra, hưng phấn nói, hoa chân múa tay cực kỳ vui sướng, thoạt nhìn giống như một kẻ điên, Tần Thiên ở bên cạnh mắt lạnh nhìn hắn.

- Khục khục... Tiểu tử, ngươi làm gì nhìn ta như thế, ta đắc tội ngươi sao?

Tử Hoàng nhìn sang Tần Thiên nghi hoặc hỏi.

- Ngươi cứ nói đi, vừa rồi đại chiến, ta đều sắp chết, ngươi rõ ràng không đi ra hỗ trợ, bà mẹ nó, ngươi còn có phải là người hay không?

Tần Thiên nhìn Tử Hoàng cả giận nói, tên này rõ ràng không đi ra giúp hắn.

- À, ta vốn cũng không phải là người, ta là kiếm!

Tử Hoàng cười híp mắt nói.

Tần Thiên:

- ... !

- Được rồi, mẹ kiếp, ngươi không có bất kỳ giải thích nào, không giúp ta, về sau ngươi từ trong tiểu thế giới của ta xéo đi, ta không muốn phải nhìn thấy ngươi nữa!

Tần Thiên cả giận nói.

- Khục khục... Chuyện này, là có nguyên nhân đấy, các ngươi có nhiều cao thủ như vậy, ta nào dám đi ra. Nếu như bị bọn hắn phát hiện ta là một thanh kiếm, còn không dốc sức liều mạng đoạt lấy ta à, ta nào dám đi ra!

Tử Hoàng nhìn Tần Thiên giải thích nói.

- Thật sao? Ta làm sao nghe được mấy lời này lại cảm thấy không đáng tin như vậy?!

Tần Thiên hoài nghi mà nói.

- Tuyệt đối là thế, ta thề, như vậy đi, để tỏ lòng áy náy của ta, ta giúp ngươi tìm long mạch, tìm long mạch là sở trường mạnh nhất của ta!

Tử Hoàng nhìn Tần Thiên vẻ mặt nịnh nọt mà nói.

- Hừ! Tốt, đây chính là ngươi nói, nếu ngươi không giúp ta tìm được, ta sẽ giết chết ngươi!

Tần Thiên cả giận nói.

- Tuyệt đối tìm được, ta dùng nhân cách đảm bảo!

Tử Hoàng nghiêm túc nói.

- Mẹ kiếp, ngươi không phải người, ngươi là kiếm, đê tiện!

Tần Thiên khinh bỉ nói.

- Được rồi, ta là kiếm, ta đê tiện... Ặc, ngươi đùa giỡn với ta à, ngươi mới đê tiện!

Tử Hoàng cả giận nói.

Tần Thiên mặc kệ hắn, ngồi xuống tại chỗ, tra nhìn Huyết Linh một chút, phát hiện Huyết Linh vẫn còn tu luyện, còn chưa luyện hóa hết những thi thể kia, tu vi đã đạt đến cảnh giới bảy sao cấp bốn, so với Tần Thiên còn cao hơn, nhưng khi đột phá, Tần Thiên đoán chừng sẽ đột phá đến cảnh giới bảy sao cấp sáu đỉnh phong.

Tra nhìn Huyết Linh xong, Tần Thiên lại quan sát Tiểu Bạch, phát hiện Tiểu Bạch đã tu luyện xong, hơn nữa cũng đã hóa thành hình dạng con người, chỉ có điều không có quần áo, cả người trơn bóng, đang ngưỡng nhìn bầu trời hô hào gọi Tần Thiên, dáng người kia, khuôn mặt kia, Tần Thiên nhìn thấy máu mũi chảy ròng.

- Tiểu Bạch, mau biến trở về bộ dạng lúc trước!

Tần Thiên xuất hiện ở trước mặt Tiểu Bạch nghiêm túc nói.

- Tần Thiên ca ca, huynh tới rồi, thật tốt quá, ta đã đột phá, hiện tại đã có thể vĩnh viễn biến thành hình người, không cần lo lắng biến trở về bộ dạng yêu thú nữa, ta có thể cùng Tần Thiên ca ca triệt để yêu yêu rồi!

Tiểu Bạch nhìn Tần Thiên ngượng ngùng nói, thò tay trêu chọc hai luồng thịt mềm lúc lắc trước ngực, lập tức một hồi nhảy lên, cực kỳ hấp dẫn.

- Phốc!

Tần Thiên trực tiếp phún huyết rồi, nhưng may mắn thân thể chỉ là nguyên thần, không có máu.

- Khục khục... Chuyện này, Tiểu Bạch à, hay là trước hết ngươi mặc y phục cho đàng hoàng đi, ta tìm một bộ quần áo cho ngươi, ha hàaa... !

Tần Thiên phiền muộn nhìn Tiểu Bạch, nhanh chóng cầm lấy một bộ quần áo đưa cho cô ấy mặc vào, đưa cô ấy ra khỏi tiểu thế giới.

- Oa... Ta lại gặp được hắn rồi, lần này ta có thể ăn hắn rồi sao, Tần Thiên ca ca!

Tiểu Bạch nhìn Tử Hoàng bên cạnh hai mắt sáng ngời nói.

- Oa... Tình huống như thế nào, Thôn Thiên thú như thế nào biến thành hình người rồi, làm sao lại nhanh như vậy?!

Tử Hoàng nhìn thấy Tiểu Bạch sau khi biến hóa đã nhận ra, hoảng sợ phi tốc chạy trốn ra xa, giống như gặp phải quỷ.

- Tiểu tử, ngươi mau thu nó lại, vật nguy hiểm đừng loạn lấy ra, tối đa như vậy, về sau ta cam đoan giúp ngươi đánh nhau được không, ngươi nhanh thu lại!

Tử Hoàng nhìn sang Tần Thiên sốt ruột nói, có thể thấy được hắn sợ Tiểu Bạch đến cỡ nào.

- Được, đây chính là ngươi nói, nói lời giữ lời, bằng không, ta giết chết ngươi!

Tần Thiên nhìn Tử Hoàng nói.

- Nhất định, tuyệt đối, ta thề!

Tử Hoàng vô cùng nghiêm túc nói.

Tần Thiên nhẹ gật đầu, biểu thị rất hài lòng, quay sang nói với Tiểu Bạch đừng ăn Tử Hoàng, sau đó lôi kéo Tiểu Bạch đi sang một bên, bắt đầu hỏi thăm Tiểu Bạch như thế nào sẽ vĩnh viễn hóa thành hình người.

Tiểu Bạch nói cho Tần Thiên, nguyên nhân là vì ăn hết năng lượng thể kia, năng lượng thể cấp bậc tám sao, chính là đại bổ, trực tiếp để cho cô ấy triệt để đột phá đến trạng thái biến hóa. Tần Thiên nghe xong cảm thấy vô cùng hâm mộ, thầm nghi:

- Tu luyện như này cũng quá sung sướng, ăn năng lượng thể, ngủ một giấc, đã đột phá. Ặc, như thế cũng được hay sao.

- Tần Thiên ca ca, hiện tại ta rốt cuộc đã triệt để biến thành người rồi, huynh có thể cùng ta làm chuyện kia rồi. Huynh xem, thân thể của ta đều tốt như vậy, huynh không thể ghét bỏ ta nữa!

Tiểu Bạch ôm lấy cánh tay của Tần Thiên dùng sức ma sát vào bộ ngực mềm mại của cô ấy, không biết từ nơi nào học được loại phương pháp dẫn dụ người khác như vậy.

- A... Việc này... Chuyện này, Tiểu Bạch, ta quên nữa, ta tới nơi này là để tìm linh mạch, phải tranh thủ thời gian tìm được rồi trở về, đi thôi, chúng ta đi tìm linh mạch, tên hèn mọn bỉ ổi, đi thôi!

Tần Thiên nói xong vội vàng vọt đi, nhanh chóng đi vào bên trong rừng rậm.

- Đợi ta một chút, Tần Thiên ca ca, huynh vẫn chưa trả lời ta đấy, Tần Thiên ca ca... !...

Bình Luận (0)
Comment