Paris, một chỗ tại trang viên vùng ngoại thành, trong một căn phòng ở lầu hai.
- Thế nào, Alice, con cảm giác như thế nào, thân thể đỡ hơn một chút nào chưa?
Trong phòng, một người đàn ông trung niên râu ria nhìn một cô gái nằm ở trên giường quan tâm hỏi. Cô gái này chính là Alice trọng thương trước đó, giờ phút này thương thế rõ ràng đã khôi phục, không có bất kỳ đáng ngại, tính toán là rất nhanh.
- Vâng, con đã không có việc gì rồi, thưa cha, chúng ta hãy đi tìm Tần Thiên, chúng ta không thể kéo dài được nữa, bằng không mà nói, chúng ta sẽ không còn cơ hội!
Alice từ trên giường ngồi dậy, nhìn lên người đàn ông râu quai nón trước mặt nói, người đàn ông này chính là cho cha của cô ấy, cũng là gia chủ hiện giữ gia tộc Oceanus, tên là Oceanus. Alpheus.
- Thân thể của con chịu được sao?!
Oceanus. Alpheus nhìn Alice lo lắng mà nói.
- Không có chuyện gì nữa, thưa cha, con không sao, chúng ta đã bỏ qua thời cơ tốt nhất rồi, hiện tại Tần Thiên đã tới, chúng ta không thể lại bỏ lỡ, chúng ta nên nắm chắc cơ hội lần này!
Alice nhìn cha của mình rất nghiêm túc nói.
- Ai, đúng vậy, vốn là năm trước con cũng đã đến Trung Hoa rồi, gia tộc chúng ta nói không chừng cũng phục hưng đi lên. Thế nhưng mà không nghĩ tới những tên kia hèn hạ như vậy, đánh cho con trọng thương làm hại con hôn mê hơn nửa năm, gần như chết đi, đám khốn nạn này, một ngày nào đó, cha tất nhiên phải bầm thây vạn đoạn bọn chúng!
Oceanus. Alpheus phẫn nộ nói, hai tay gắt gao nắm chặt nắm đấm, phát ra khanh khách tiếng các đốt ngón tay co lại, có thể thấy được ông ấy phẫn nộ đến nhường nào.
- Thưa cha, chúng ta nhất định sẽ báo thù, con gái nhất định sẽ làm cho gia tộc phục hưng trở lại!
Alice nhìn Oceanus. Alpheus rất nghiêm túc nói, Oceanus. Alpheus nhẹ gật đầu, thoáng ôm Alice một cái, hôn lên trán của cô ấy, sau đó rời đi. Alice cũng rời khỏi giường, thay đổi quần áo, lên xe, hướng phía Tần Thiên bên này mà đến.
- Ừm... Không tệ không tệ, hoàn toàn là tiêu chuẩn của đầu bếp năm sao, có thể xuất sư rồi, ăn ngon thật, chỉ là hơi ít một chút!
Trên bàn cơm, Tần Thiên thoả mãn vỗ vỗ bụng nói, Liễu Như Thích làm tiệc nước Pháp rất là mỹ vị, phối hợp với rượu vang đỏ, càng thêm thoải mái, lại để cho người dư vị vô cùng.
- Buổi tối này em sẽ làm nhiều hơn, để cho chồng đây sẽ ăn thật no!
Liễu Như Thích nghe thấy Tần Thiên khoa trương nói cô ấy nấu cơm ăn ngon, trong nội tâm rất là cao hứng.
- Ừm ừm, quá nghe lời rồi, vợ yêu, anh yêu em chết mất, nào, hôn một cái!
Tần Thiên nhìn Liễu Như Thích nói, ôm lấy Liễu Như Thích rồi sâu sắc hôn nồng nhiệt, vô cùng thân mật, Mị Ảnh ngồi bên cạnh nhìn thấy rất là không vui.
- Có cái gì to tác, em cũng biết nấu cơm, buổi tối em cũng làm cơm cho anh ăn!
Mị Ảnh đứng lên, nhìn Tần Thiên nói, nói xong nhìn thoáng qua Liễu Như Thích, hiện ra một tia nhìn không thán phục, trông giống như hậu cung tranh sủng tình thương, có đôi khi thù hận của phụ nữ đến chính là nhanh như vậy.
Tần Thiên nhìn thấy biểu hiện của Mị Ảnh, rất là giật mình:
- Em xác định! Em sẽ không có hạ độc chết anh chứ!
- Phốc phốc... !
Lời này vừa ra tới, Liễu Như Thích liền nhịn không được mà bật cười, sắc mặt của Mị Ảnh lập tức cực kỳ khó coi.
- Anh xem thường em, em nhất định sẽ làm ra món ăn thật ngon!
Mị Ảnh nhìn Tần Thiên không cao hứng nói, hung hăng dậm chân, xoay người bỏ đi, nhưng lại bị Tần Thiên thò tay kéo lại, trực tiếp kéo đi qua, ôm vào trong lòng.
- Ha ha... Được rồi, đừng nóng giận, anh chỉ nói giỡn thôi, hai người các em đều là vợ yêu của anh, anh sẽ đối xử như nhau cả. Các em đều ở chung với nhau, đừng tranh đấu với nhau, nếu không sẽ đánh vào đít bọn em, hiểu chưa?!
Tần Thiên nhìn hai người Mị Ảnh nghiêm túc nói, hai người bọn họ nhẹ gật đầu.
- Ừm, lúc này mới nghe lời nha, mỗi người thưởng một cái!
Tần Thiên cho hai người bọn họ mỗi người một cái môi thơm, sau đó để cho bọn họ cùng nhau thu dọn tàn cuộc. Tần Thiên thì ra phòng khách ngồi xuống, suy nghĩ đến sự việc trước đó.
Nghĩ một hồi, Tần Thiên lấy điện thoại di động ra, bấm số điện thoại, sau đó một bên nghe, vừa đi ra phòng, ngồi xuống trong hoa viên.
Điện thoại bên kia rất nhanh đã chuyển được.
- Này, Thiên Nhi, con bên kia ra thế nào rồi?
Điện thoại bên kia truyền đến âm thanh mẹ của Tần Thiên, Tống Mỹ Liên.
- Mẹ, con bên này rất tốt, cha có ở bên cạnh mẹ không, mẹ đưa điện thoại cho cha nghe giúp con!
Tần Thiên nói.
- Được, con đợi một chút!
Tống Mỹ Liên bên kia nói, nói xong liền gọi cho cha của Tần Thiên nghe điện thoại.
- Này, Thiên Nhi, làm sao vậy?
Điện thoại bên kia, Tần Chấn Long hỏi.
- Cha, con nói với cha một chuyện quan trọng ...
Hơn 10 phút sau, Tần Thiên đã đem chuyện mà cậu ấy phỏng đoán nói hết cho Tần Chấn Long nghe. Tần Chấn Long nghe xong, lập tức sắc mặt đại biến, trực tiếp nói với Tần Thiên, tuyệt đối chính là âm mưu, bảo Tần Thiên trước đừng hành động thiếu suy nghĩ, ông ấy sẽ trực tiếp đi đến thông báo so với Tần Vô Phong bọn họ tiến hành thương lượng.
Tần Chấn Long là người sành sỏi, có thể khẳng định như vậy, cho rằng đó là một âm mưu, Tần Thiên cũng không hề hoài nghi, hết thảy chờ Tần Chấn Long bên kia xử lý. Tần Thiên bên này làm theo hành động, nhưng ngày mai quyết định sẽ xuất bài không theo như lẽ thường.
Nói chuyện điện thoại xong, Tần Thiên chuẩn bị trở về trong phòng cùng với hai người Mị Ảnh nói chuyện lý tưởng và nhân sinh, nhưng Tần Thiên vừa đứng lên, liền cảm thấy một cỗ năng lượng khí tức hướng phía cạnh mình mà đến, nhanh chóng tiếp cận.
- Cô nàng này lại trở lại làm gì?
Tần Thiên lầu bầu nói, cô nàng mà trước đó Tần Thiên đã cho đi Alice, không nghĩ tới giờ phút này lại trở về, hơn nữa khí tức của cô ấy đã ổn định, hiển nhiên là thương thế đã tốt rồi.
Rất nhanh, một chiếc Lamborghini đã xuất hiện ở cửa ra vào biệt thự, cửa xe mở ra, Alice đi ra, liếc liền thấy được Tần Thiên, cho nên rất nhanh hướng phía Tần Thiên đi tới.
- Cô trở lại nơi này làm gì, chẳng lẽ thấy tôi anh tuấn suất khí, muốn gả cho tôi sao?
Tần Thiên nhìn Alice trực tiếp đùa giỡn nói, dù sao cũng là một đại mỹ nữ, không đùa giỡn ngu sao mà không đùa giỡn.
Alice nhìn Tần Thiên, trực tiếp mở miệng nói:
- Nếu cậu thích, tôi có thể làm vợ của cậu!
- Á... Khục khục, đừng nói giỡn, trái tim của tôi không tốt lắm!
Tần Thiên không nghĩ tới Alice sẽ nói như vậy, sợ hãi kêu lên một tiếng.
- Tôi không phải đang nói giỡn!
Alice rất nghiêm túc nói.
- Nhưng tôi thì nói giỡn đấy!
Tần Thiên cười híp mắt nói, nói tiếp:
- Nói đi, cô đến tìm tôi làm gì?
- Để tôi trở thành thê tử của cậu đấy, tôi muốn gả cho cậu!
Alice rất nghiêm túc nhìn Tần Thiên nói.
Tần Thiên nghe được lập tức mồ hôi lạnh ứa ra, thầm nghĩ:
- Cô nàng này? Tình huống này là như thế nào? Sẽ không vì có âm mưu chứ, lão tử cũng không còn sức mà xử lý âm mưu nữa a.
- Tôi nói là sự thật, tôi nguyện ý gả cho cậu, tôi có thể trợ giúp cậu ở Châu Âu tiêu diệt các gia tộc khác!
Alice nói tiếp, bộ dạng vô cùng lo lắng.
Tần Thiên nhìn Alice, mỉm cười, lời cô nàng này nói hoàn toàn là bộ dạng của thiếu niên mới ra xã hội, quá trẻ trung rồi, cái gì cũng không hiểu, cái gì cũng nói lung tung.
- Khục khục, cô có thể giúp tôi tiêu diệt các gia tộc khác, thế nhưng mà tôi tại sao phải tiêu diệt các gia tộc khác?
Tần Thiên cười tủm tỉm nhìn Alice hỏi.